Yêu Em Điên Cuồng

Chương 57: Sinh nhật anh




Hôm nay là cuối tuần, cũng là sinh nhật anh. Từ sáng sớm Lâm Trình đã lấy cớ cùng anh ra ngoài. Chỉ còn cô và

Chi Hạo cùng hai người Ưu Trình và Tống Trình ở lại chuẩn bị.

Dưới phòng khách hai người kia bắt tay trang trí nhà cửa. Cô và Chi Hạo vào trong bếp để làm bánh. Cô muốn tự tay mình làm bánh cho anh.

Cô cầm cuốn sách làm bánh sinh nhật, đôi mắt chăm chú đọc và ghi nhớ. Nguyên liệu cũng đầy đủ, cô bắt tay vào làm. Chi Hạo phụ giúp cô cắt hoa quả để trên bánh.

Lần đầu tiên cô làm bánh kem nên có chút vụng về, nhà bếp trở nên bừa bộn. Nhưng cuối cùng thành quả cũng xong, cô để bánh trong lò nướng và bấm thời gian chờ đợi.

Trong khi chờ bánh chín, cô bắt đầu làm phần kem. Phần kem bánh dễ làm hơn nên một lát là xong. Khoảng 40 phút sau cuối cùng bánh cũng đã chín. Cô đeo găng tay vào rồi lấy bánh ra khỏi lò.

- Thơm quá đi.

Chi Hạo nhìn thành phẩm bánh ra lò không khỏi khen ngợi một câu. Mùi bánh thơm phức bốc lên. Cô để bánh xang một bên chờ một lát để nguội rồi mới chát kem.

Triệu Y Vân bước lên lầu, khi đi qua phòng khách thấy Ưu Trình và Tổng Trình cũng gần trang trí xong. Nhìn hàng loạt bóng bay màu đen mà cô khẽ nhíu mày nói:

- Các anh sao toàn mua toàn màu đen thế này.

Tống Trình đang bơm bóng bay thấy nghe vậy thì trả lời:

- Đây là màu yêu thích của lão đại, anh ấy không thích những thứ loè loẹt.

Cô chỉ biết gật đầu không nói gì. Cố Dạ Bạch rất cứng nhắc, có lần cô mua những chiếc áo sơ mi sáng màu. Anh cũng chỉ nhận nhưng không hề mặc đến. Toàn bộ anh đều để ở trong tủ.

Có lần cô hỏi thì anh chỉ nói do màu quá sáng, anh chỉ thích những màu tối với anh quen mặc như vậy rồi nên không thay đổi được.

Vậy nên cô cũng không mua những đồ màu sắc cho anh nữa mà toàn là màu tối.

Triệu Y Vân bước vào trong phòng, cô vui vẻ đi đến cầm lấy tờ giấy khám thai đặt vào trong hộp quà. Trong đầu cô nghĩ nếu như anh biết tin này thì sẽ có phản ứng thế nào.



- Thật là tò mò quá đi.

Cô để hộp quà trên đầu giường rồi vui vẻ xuống nhà để hoàn thành nốt chiếc bánh kem.

Cuối cùng cũng hoàn thành xong, cô nhìn lại thành quả của mình mà không khỏi tự tán thưởng bản thân. Lần đầu cô làm bánh kem cũng không đến nỗi tệ.

Chiếc bánh kem hình trái tim, bên trên được trang trí bằng dâu tây và nho. Chính giữa chiếc bánh được cô nắn nót viết dòng chữ: " Chúc mừng sinh nhật anh ".

Chi Hạo vỗ tay tán thưởng cô đoạn nói:

- Tên Dạ Bạch này đúng là có phúc mới lọt vào mắt xanh của em đó.

Triệu Y Vân cười ngượng ngùng, cô còn nhớ ra phải nấu canh trường thọ cho anh. Nên đặt bánh kem sang bên cạnh rồi đi nhanh đến mở tủ lấy nguyên liệu để nấu.

Đang nấu dở nồi canh thì mùi khó chịu xộc vào mũi, Triệu Y Vân không thể nhìn được nữa liền chạy đến bồn rửa trong bếp nôn thốc nôn tháo.

- Oẹ...

Chi Hạo đang phụ cô bày món ăn ra bàn thấy tình hình không ổn liền đi đến vỗ vỗ lưng cô. Sau khi nôn hết số đồ ăn ban sáng lúc này cô mới thấy thoải mái một chút.

Cô vặn vòi nước rồi súc miệng cho sạch. Chi Hạo đưa khăn cho cô lau miệng không ngừng lo lắng hỏi:

- Em sao vậy, chẳng lẽ bị đau dạ day sao.

Triệu Y Vân cười trừ mệt mỏi, cảm giác người cô bây giờ rất buồn ngủ chỉ muốn nghỉ ngơi. Nhưng vì hôm nay là ngày quan trọng nên cô phải cố gắng.

- Em không sao đâu chị đừng quá lo lắng.

Chi Hạo vẫn không buông tha, cô ấy nhìn chằm chằm vào cô rồi nói:

- Em có thai ư.



Cô nghe vậy liền đưa tay bịt miệng Chi Hạo. Bộ dáng ra vẻ thần bí, Chi Hạo nhìn hành động của cô như vậy thì trong lòng cũng đã chắc chắn.

Chi Hạo đưa tay gỡ tay cô ra khỏi miệng mình rồi nở nụ cười háo hức nói nhỏ:

- Cái thai được bao nhiêu tháng rồi.

Cô e thẹn theo bản năng đưa tay đặt lên bụng trả lời:

- Được 3 tuần rồi chị ạ, em cũng chỉ mới biết gần đây thôi. Vốn dĩ hôm nay muốn thông báo với mọi người nhưng chị đã đoán trước rồi.

Chi Hạo vui mừng dắt cô đến ghế ngồi xuống đoạn nói:

- Mới có thai không nên đi lại nhiều, em cứ ngồi đây nghỉ đi còn lại chị sẽ làm giúp em.

Triệu Y Vân muốn lên tiếng từ chối nhưng lại bị Chi Hạo khước từ bắt cô ngồi yên, cô không thể làm theo. Dù sao cơ thể cô cũng có chút mệt.

Đến giữa trưa, mọi người thả rèm phòng khách xuống khiến cho căn nhà trở lên tối om. Khi nãy Lâm Trình đã bí mật báo tin hai người họ sắp về tới nhà.

Cô cùng mọi người chuẩn bị tinh thần, nhìn chiếc bánh kem cầm trên tay mà lòng cô háo hức mong chờ.

Lúc này cánh cửa nhà mơ ra, một khoảng sáng bên ngoài dọi vào trong. Cố Dạ Bạch khẽ nhíu mày khi nhìn thấy căn nhà lại trở lên tối tăm như vậy.

Một ánh sáng nhỏ le lói, mọi người cùng nhau hát bài " chúc mừng sinh nhật ". Trong bóng tối, khuôn mặt cô phát sáng dưới ngọn nến nhỏ, mỉm cười hạnh phúc.

Anh đứng đó khẽ sững người, trong phút chốc tâm trí anh nhớ lại hình ảnh hồi nhỏ được mẹ tố chức sinh nhật.

Khi đó anh thấy hạnh phúc và vui biết bao.

Những cảm xúc đan xen lẫn lộn trong đầu anh. Lời bài hát kết thúc, cô đưa bánh kem đến chỗ anh rồi mỉm cười nói:

- Chúc mừng sinh nhật anh, chúc anh tuổi mới có nhiều niềm vui.