Triệu Y Vân trên đầu xuất hiện nhiều dấu hỏi chấm. Hắn đang nói cái quái gì vậy chứ. Cô nhíu mày nhìn hắn nghiêm giọng mà nói:
- Đang là lúc nào rồi anh còn đùa kiểu đó chứ.
Sam cũng tỏ ra bộ dáng nghiêm túc nói với cô:
- Từ trước đến nay tôi không biết nói đùa.
Cô nhìn hắn không biết nên nói gì. Lúc này tên đàn em ngồi phía trước lái xe vội nói:
- Lão đại hắn vẫn không ngừng theo sau chúng ta phải làm sao bây giờ. Em đã cố gắng đi đường vòng để cắt đuôi hắn nhưng vẫn không được.
Hắn ta khẽ nhíu mày nhìn qua gương của xe. Chiếc ô tô mà anh cầm lái vẫn đang tăng tốc đuổi theo phía sau.
Triệu Y Vân cũng ngoái lại nhìn qua cửa kính. Hắn khẽ nhếch miệng cười ra lệnh cho đàn em:
- Vòng về phía đường biển.
Tên đàn em nghe xong tỏ ra lo lắng nói:
Nhưng tuyết đang rơi đi đường đó bây giờ rất chơn trượt. Nếu không cẩn thận sẽ...Lệnh của tôi cậu dám trái ?Giọng nói lạnh lùng của hắn cắt ngang câu nói của tên đàn em kia. Tên kia nghe thấy liền tỏ ra sợ hãi lái qua đường có bờ biển.
Cố Dạ Bạch khẽ nhíu mày khi thấy chiếc xe rẽ sang một con đường khác. Anh biết ý định của hắn là gì, nếu anh vẫn tiếp tục đuổi theo với tốc độ xe của hai người hiện tại. Con đường ra phía biển rất trơn trượt. Nếu không có tay lái vững vàng thì chắc chắn sẽ lao xuống biển.
Cố Dạ Bạch cho xe giảm tốc độ, bàn tay anh nắm chặt vô lăng. Ánh mắt giá lạnh nhìn theo chiếc xe phía trước.
Nhìn thấy chiếc xe của anh đã giảm tốc độ, Triệu Y Vân trong lòng khẽ thở phào.
- Cậu ta không dám lấy tính mạng của em ra làm trò đùa đâu.
Hắn ung dung tự đắc ngồi vắt chéo chân, tay chống lên cằm, bộ dáng rất ngứa đón. Lúc này cô có thể yên tâm hơn phần nào. Cơn buồn ngủ ấp đến cô đang định chợp mắt một chút thì tên đàn em đang lái xe lúc này hốt hoảng nói:
- Lão đại chiếc xe kia lại tăng tốc đuổi theo chúng ta.
Trong phút chốc cơn buồn ngủ của cô bị đánh bay, Hắc Phong Hiên khẽ nhíu mày và cô quay lại phía sau nhìn.
Chiếc xe của Cố Dạ Bạch lao nhanh trên con đường trơn trượt.
Chỉ trong phút chốc chiếc xe của anh vượt qua xe của cô, cua một vòng đẹp mắt rồi dừng lại phía trước. Tên đàn em lái xe vội nhấn phanh gấp lại. Bánh xe ma sát với mặt đường trơn trượt xoay một vòng khiến cô choáng váng đầu óc.
Hắc Phong Hiên thấy tình hình không ổn vội kéo cô vào trong lòng giữ chặt. Tên đàn em cố giữ cho xe thăng bằng để không lao xuống biển. Sau một hồi cuối cùng chiếc xe cũng khựng lại trước mũi xe của anh.
Tim cô lúc này đập loạn xạ, chui ra khỏi lòng Hắc Phong Hiên. Hẳn nhìn sắc mặt cô tái mét do hoảng sợ thì lo
lang noi:
- Em không sao chứ?
Triệu Y Vân lắc đầu chỉnh trang lại mái tóc của mình. Cố Dạ Bạch từ trong xe bước xuống, anh lạnh lùng nhìn vào chiếc xe của hai người.
Bây giờ cô không còn đường lui đành phải bước xuống xe ba mặt một lời với anh. Nếu Cố Dạ Bạch nhất quyết muốn bỏ đứa bé thì cô sẽ nhảy xuống biển.
- Cảm ơn anh đã giúp tôi, nhưng bây giờ tôi cần phải nói chuyện rõ ràng với anh ấy.
Nói xong Triệu Y Vân mở cửa xe bước xuống. Cố Dạ Bạch nhìn thấy cô thì kích động đi tới không nói gì mà nắm cổ tay cô kéo đi.
Cô vung tay thoát khỏi tay anh, Cố Dạ Bạch thấy vậy không khỏi nhíu mày nhìn cô. Triệu Y Vân muốn giải quyết mọi chuyện cho xong, cô đi đến mép bờ biển. Bên dưới sóng biển mạnh mẽ vỗ lên bờ tường.
Cố Dạ Bạch lo lắng muốn bước đến kéo cô vào trong.
- Em làm gì vậy nguy hiểm lắm mau lại đây.
Triệu Y Vân lạnh nhạt nhìn anh châm chọc nói:
- Chẳng phải anh muốn giết đứa con trong bụng tôi sao. Cố Dạ Bạch tôi nói cho anh biết nếu anh vẫn cố chấp bắt tôi bỏ đứa bé thì ngay bây giờ tôi sẽ nhảy xuống dưới.
Cố Dạ Bạch không hiểu cô đang nói gì, lông mày anh khẽ nhíu lại nhìn cô mà nói:
- Em đang nói gì vậy anh không hiểu ?
Triệu Y Vân nhếch miệng cười khinh bạc nhìn anh.
- Anh không hiểu ư, những lời anh nói với cô ta chẳng lẽ anh lại không nhớ sao. Anh hứa hẹn với cô ta những gì muốn giải quyết đứa bé trong bụng tôi xong việc sẽ vất bỏ tôi như một đống rác rưởi.
Bao lâu nay anh không hề yêu tôi mà chỉ muốn tìm hình bóng của cô ta trên người tôi. Cố Dạ Bạch tôi nói cho anh biết tôi không phải kẻ thể thân cho người khác.
Gió biển thổi xoã mái tóc của cô, cả người cô yếu ớt lung lay cảm tưởng như muốn ngã xuống. Sóng biển bên dưới mạnh mẽ vỗ đập lên bức tường cao. Những mỏm đá nhấp nhô trong làn sóng.