Dương Sỹ nhận thấy sự mâu thuẫn trong ánh mắt của Lê Sơ, hắn mỉm cười như thể đã hiểu rõ mọi suy nghĩ trong lòng cậu.
"Em không cần phải sợ hãi, Lê Sơ"
hắn nói, nhưng giọng hắn lại đầy ám chỉ.
"Tất cả những gì tôi muốn là em, không gì khác."
Lê Sơ, dù rất muốn phản kháng, nhưng lại không thể thoát ra khỏi vòng tay của hắn.
Cậu hít thở khó khăn, tâm trí quay cuồng trong sự căng thẳng, nhưng cũng không thể nào ngừng cảm nhận được sự cuốn hút kỳ lạ mà Dương Sỹ tỏa ra.
"Em có thể không yêu tôi,"
Dương Sỹ tiếp tục, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy quyền lực.
"Nhưng em không thể thoát khỏi tôi. Vì tôi là người duy nhất hiểu em. Tôi sẽ làm mọi thứ để em thuộc về tôi."
Cậu thở dài, đôi mắt bắt đầu mờ đi vì mệt mỏi.
"Anh có biết anh đang làm gì không, Dương Sỹ?"
Câu hỏi ấy bật ra một cách vô thức, như thể cậu đang cố tìm ra một lý do nào đó để chống lại hắn.
Hắn khẽ nhíu mày, rồi tiến sát hơn, đôi tay hắn chạm vào mái tóc của cậu một cách nhẹ nhàng nhưng không thiếu sự kiểm soát.
"Tôi biết tôi đang làm gì," hắn trả lời, đôi mắt sáng lên vẻ quyết đoán.
"Tôi biết điều này có thể khiến em sợ, nhưng tôi sẽ không để em đi đâu. Em là của tôi."
Lê Sơ cảm thấy nỗi sợ trong lòng càng lúc càng tăng lên, và trong thâm tâm cậu biết rằng mình đang bị dồn vào một con đường không có lối thoát.
Cậu nhìn Dương Sỹ, ánh mắt dường như cầu xin sự thấu hiểu, nhưng hắn lại chỉ nhìn cậu bằng ánh mắt đầy kiên quyết, như thể đang khẳng định quyền sở hữu của mình.
"Em sẽ hiểu thôi," Dương Sỹ nói với một nụ cười đầy tự tin. "Em sẽ yêu tôi, dần dần thôi."
Cậu cảm thấy một cảm giác tê dại lan tỏa trong cơ thể, nhưng không phải vì sự dịu dàng hay quan tâm mà hắn thể hiện, mà là vì sự chiếm hữu và kiểm soát trong mỗi lời nói, trong mỗi hành động của hắn.
Và mặc dù cậu rất muốn chống cự, nhưng mỗi lần Dương Sỹ gần gũi, lại khiến cậu như một con cá đang bơi trong lưới, không thể thoát khỏi.
Cậu nhìn hắn, cuối cùng không thể nói gì thêm, chỉ biết im lặng chịu đựng.
Cậu biết mình đang bước vào một con đường tối tăm, nơi mà mình khó có thể thoát ra, nhưng lúc này, điều duy nhất cậu có thể làm là tiếp tục sống trong cái bóng của Dương Sỹ, người đàn ông mà cậu không thể rời bỏ dù có muốn.
Dương Sỹ không nói gì thêm, chỉ nhìn cậu, ánh mắt đó như một lời tuyên bố không thể chối cãi. "Em sẽ là của tôi mãi mãi."
Câu chuyện xoay quanh Dương Sỹ càng trở nên phức tạp và đầy bí ẩn khi thân phận thực sự của hắn được tiết lộ.
Hắn không chỉ là một người đàn ông đầy sức hút và quyền lực trong giới giải trí, mà còn là một đại phú hào nguy hiểm với một quá khứ ẩn chứa nhiều điều tăm tối.
Dương Sỹ, từ trước đến nay, luôn giữ im lặng về xuất thân của mình.
Hắn không chỉ là người đứng sau những vụ làm ăn lớn, mà còn có ảnh hưởng mạnh mẽ trong nhiều lĩnh vực khác nhau.
Nhưng ít ai biết rằng, dưới vẻ ngoài lạnh lùng và quyền lực đó, hắn là đứa trẻ từng sống trong cô nhi viện Thiên Ánh, một nơi đầy rẫy những đứa trẻ bị bỏ rơi và không nơi nương tựa.
Hắn từng là một trong những đứa trẻ đó, mồ côi từ khi còn nhỏ, được đưa về cô nhi viện và lớn lên mà không có sự bảo vệ nào.
Một ngày, khi Dương Sỹ vô tình đi ngang qua khuôn viên cũ của cô nhi viện Thiên Ánh, một bức ảnh cũ rơi ra từ một chiếc tủ lưu trữ.
Hắn cầm nó lên và nhìn vào bức ảnh, đó là một tấm ảnh đen trắng cũ, với hình ảnh của một người phụ nữ duyên dáng và một đứa trẻ nhỏ, khuôn mặt sáng ngời sự hồn nhiên.
Ánh mắt của Dương Sỹ bất chợt trở nên sắc lạnh, như thể một cánh cửa khép kín trong tâm hồn hắn đã bị mở ra.
Chuyện xảy ra sau đó khiến hắn phải đối mặt với sự thật kinh hoàng: người phụ nữ trong bức ảnh chính là Phu nhân An, mẹ của Hạ Hoàng Tuấn, người mà hắn luôn nghĩ là người viện trợ cho cô nhi viện thêm kinh phí ,Hoàng Tuấn từ đối thủ lại trở thành anh trai hờ..?
Hắn không ngờ rằng mình lại là con trai của bà, đứa trẻ mà bà đã bỏ lại trong cô nhi viện từ nhiều năm trước, vì một lý do nào đó mà cho đến giờ hắn vẫn chưa thể hiểu rõ.
Dương Sỹ từng nghĩ rằng mình là một đứa trẻ bị bỏ rơi, nhưng giờ đây, khi biết rằng mẹ hắn là một trong những người quyền lực nhất trong giới thượng lưu, hắn cảm thấy như bị lôi vào một thế giới mà hắn chưa bao giờ mong muốn.
Mẹ hắn, Phu nhân An, là người có quyền lực vô cùng lớn trong các mối quan hệ thương mại, nhưng bà cũng là người có nhiều bí mật mà Dương Sỹ chưa thể hiểu hết.
Nhưng một điều hắn biết chắc chắn là sự tồn tại của mình không hề đơn giản.
Mối quan hệ phức tạp giữa hắn và Hạ Hoàng Tuấn - người anh cùng mẹ khác cha - giờ đây đã trở thành một mối quan hệ đầy sóng gió.
Dương Sỹ bắt đầu nhận ra rằng, mình không chỉ bị cuốn vào cuộc chiến vì quyền lực và tình yêu, mà còn là một con cờ trong một ván cờ đầy nguy hiểm mà mẹ hắn đã sắp đặt từ trước.
Trong một cuộc gặp gỡ đầy căng thẳng, Dương Sỹ đối diện với Hạ Hoàng Tuấn.
Cả hai đều nhìn nhau bằng ánh mắt sắc lạnh, nhưng bên trong mỗi người đều là những câu hỏi chưa có lời giải.
Hắn biết rằng, dù có cố gắng thế nào, bản thân hắn cũng không thể tách rời khỏi quá khứ và gia đình mà mình bị ép vào.
Mọi chuyện đã được sắp đặt từ lâu, và Dương Sỹ, dù có muốn hay không, vẫn phải đối mặt với cuộc chiến giành quyền lực trong gia đình, sự tồn tại của hắn trong thế giới này.
Cuộc sống của Dương Sỹ giờ đây không chỉ là việc bảo vệ tình yêu với Lê Sơ, mà còn là việc đấu tranh với những bóng ma trong quá khứ và cái giá mà hắn phải trả để tìm kiếm sự tự do thật sự.