Là một người đàn ông,tính lực cơ hồ giống như sinh mệnh, dù Phùng Ki là quân nhân nghiêm cẩn bảo thủthì cũng vậy thôi, ở trên giường, đương nhiên muốn phát huy mạnh nhất tư thếoai hùng, dù sao anh trước hết chính là một người đàn ông, sau đó mới là mộtquân nhân.
Phùng Ki đối với năng lựccủa mình tương đối tự tin, các hạng mục, chỉ tiêu đều vượt xa tiêu chuẩn bìnhthường, hơn nữa dưới thân là tiểu nha đầu anh yêu như khắc vào tim, rốt cục mâytan trăng sáng, một khắc vừa rồi, anh cảm thấy, chính mình vĩnh viễn sẽ khôngdừng lại, căn bản không khống chế được cái loại tiết tấu kích tình này, cáiloại khoái hoạt xa lạ này.
Biết rõ tiểu nha đầukhông thoải mái, cũng không có ý buông tha cô, thậm chí có một loại khao khátvĩnh viễn không đủ, muốn ôm cô, tiến vào cô, càng sâu càng nhanh, anh cũng đãlàm như vậy, nhưng kết quả lại đi ngược với ý tưởng của anh, đả kích thật lớntôn nghiêm đàn ông của Phùng Ki, thật giống như một tướng quân ra trận, mangtheo giáo dài trong tay, vừa xông ra chiến trường, cùng kẻ thù đánh nhau bấtquá được một hai hiệp, bỗng nhiên liền nộp vũ khí đầu hàng, đây quả thực chínhlà vũ nhục lớn nhất đời.
Hơn nữa tiểu nha đầu cũngkhông ủy khuất kêu đau nữa, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, mắt to không hề chớpnhìn anh, đáy mắt nghi hoặc khiến mặt Phùng Ki đen như đáy nồi, lại mơ hồ lộ rachút đỏ hồng xấu hổ cùng tức giận, nhìn qua vô cùng quỷ dị.
Manh Manh nháy mắt mấycái, ước chừng hiểu được đã xảy ra chuyện gì, tuy rằng lúc này không thích hợplắm, nhưng vẫn nhịn không được, bật cười khanh khách, cô cười, đem nghẹn khuấttrong lòng Phùng Ki bùng phát, Phùng Ki cơ hồ có chút hung tợn nhìn cô, biểutình trên mặt lại bởi vì nghẹn khuất mà có vẻ hết sức đáng yêu, chọc cười ManhManh, việc thân thể khó chịu cũng tạm thời quên mất.
Đem chính mình giao choKi ca ca, biết được Ki ca ca đối với chuyện này cũng là lần đầu tiên, thật có ýnghĩa, cho tới bây giờ Manh Manh chưa từng nghĩ một người nam nhân hai mươichín tuổi có thể vẫn là xử nam (trai tân ^^),nhưng Ki ca ca của cô chính là như vậy.
Ki ca ca có vẻ là đầu gỗbảo thủ. Lòng dạ hẹp hòi của Manh Manh quả thật cũng rất để ý đến việc này, côhy vọng việc kia đối với cả hai đều là lần đầu tiên, điều này có thể hiểu được,nhưng Ki ca ca dù sao cũng lớn hơn cô nhiều, tính ra, mấy năm nay hai ngườichung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều.
Thời điểm cô sáu tuổi làthời kỳ Ki ca ca của cô đã sắp là chàng trai trưởng thành, chờ cô trưởng thànhđem chính mình cho anh, quá trình này thật rất dài, cô nhớ rõ thời điểm Ki caca học trung học, cũng từng có một chút ý tứ với một cô bạn cùng lớp, đươngnhiên, tính tình của Ki ca ca, sẽ không tỏ tình này nọ, khi đó, cô cũng mới làcái ‘tiểu bất điểm’ cái gì cũng không hiểu.
Manh Manh là từ trong túicủa Ki ca ca nhìn thấy qua cô gái kia, không phải ảnh chụp một mình, cũng khôngphải ảnh hai người chụp chung, là một nhóm với nhau, Ki ca ca thậm chí cũngchưa nhìn cô gái kia liếc mắt một cái, nhưng Manh Manh biết Ki ca ca có hảo cảmvới cô gái kia, cô quá hiểu Ki ca ca.
Nhưng mà, chuyện đã xưalắc xưa lơ đó không thể xưng là tình yêu, chẳng qua thời kỳ chàng trai trưởngthành đều sẽ trải qua, tuy rằng trong lòng biết, nhưng lòng dạ Manh Manh hẹphòi, vẫn đem ảnh chụp kia đi tiêu hủy, chưa nói tới chuyện giữa chừng còn cóThiệu Tình đâu!
Manh Manh không thể khôngthừa nhận, Thiệu Tình là cô gái rất có phong tình, là loại phụ nữ nhìn qua rấtthanh tú uyển chuyển, hiền lương thục đức, bên trong lại tao nhã mê người, từngtrãi của cô cũng chính là ưu thế của cô trong phương diện này. Dã tâm có thểđúc ra một cô gái thành thục, phong tình, Thiệu Tình chính là người nổi bậtnhất.
Chuyện khác, Manh Manhđều tự tin hơn so với Thiệu Tình, nhưng chuyện trên giường, cô cảm thấy mìnhcăn bản không cùng cho bậc với Thiệu Tình.
Đoạn thời gian không dàicủa Ki ca ca cùng Thiệu Tình, ở trước mặt cô, cũng chưa bao giờ biểu hiện ra vẻtình nhân thân mật. Nhưng Manh Manh cũng không nghĩ hai người vô cùng trongsạch, trên phương diện này tự chủ của đàn ông bằng không. Hơn nữa, khi đó Ki caca một lòng một dạ đem Thiệu Tình xem như lão bà. Bởi vậy, phát hiện đây cũnglà lần đầu tiên của Ki ca ca mà vui mừng, khiến Manh Manh đạt được thỏa mãn rấtlớn.
Nhưng thỏa mãn là thỏamãn, cô vẫn cảm thấy rất đau. Cái loại đau này theo động tác Ki ca ca chậm rãilui ra ngoài, lại có xu thế xuất hiện. Cô không khỏi dồn dập hít vào một hơi. Ởtrước mặt Phùng Ki, một chút đau Manh Manh cũng không thể nhịn, hoàn toàn thểhiện ra, nhưng mà Phùng Ki thực sự lại vì bộ dạng này mà cắn nuốt.
Tuy rằng đối với lần đầutiên của mình vô cùng bất mãn, nhưng khi lý trí trở về, áp đảo dục vọng xuống,nhìn bộ dáng tiểu nha đầu hít vào nhịn đau, Phùng Ki thực sự có chút áy náy,động tác thả rất chậm rất chậm, cho dù rất chậm, thời điểm rời khỏi cũng khôngthoải mái.
Rốt cục lúc rời khỏi, đầuPhùng Ki đã đầy mồ hôi, cúi đầu nhìn, sợ đã làm bị thương tiểu nha đầu, vừanhìn thì ngẩn ra, bộ lông lưa thưa khiến khe hở ở mật cốc như ẩn như hiện, chậmrãi rỉ ra một chút đỏ sậm, rơi xuống ra giường màu trắng, giống như những đóahoa đào nở rộ trong tuyết, trên người tiểu nha đầu chi chít dấu ấn đỏ như hoađào, da thịt trắng như ngọc, tóc dài đen tuyền, xinh đẹp diễm tình, trong thuầnkhiết lộ ra một tia mị hoặc, thực rất mê người.
Phùng Ki bắt đầu buồnbực, cùng tiểu nha đầu ngủ trên một cái giường nhiều năm như vậy, sao giờ anhmới biết, nha đầu kia quả thực chính là một hồ ly tinh nhỏ câu hồn người, độtnhiên phát hiện tiểu nha đầu có chút không thích hợp, ánh mắt cô dừng ở mộtchỗ, nhìn đăm đăm.
Phùng Ki nhìn theo, khôngkhỏi bật cười, tiểu nha đầu đang nhìn dưới thân anh, nhưng không có một chút ýtứ thẹn thùng, chính là tò mò kinh ngạc, còn có chút cảm xúc sợ hãi, bộ dáng cổquái tinh linh, khiến người ta hận không thể cắn cô một ngụm.
Phùng Ki nghĩ không sai,Manh Manh đúng là tò mò kinh ngạc, còn có sợ hãi mơ hồ, tò mò là vì cô pháthiện vật này của Ki ca ca, thì ra lớn lên là như vậy, kinh ngạc là ‘thằng nhỏ’của anh, cùng với của em trai Phương Tuấn nhà cô có khác biệt rất lớn.
Phương Tuấn nhỏ hơn côrất nhiều, lúc vừa sinh ra, Manh Manh đại khái rất hưng phấn, so với bà nội củacô còn hưng phấn hơn, mang cái loại ý tưởng rốt cục mình không phải là nhỏnhất, khiến cho lúc ấy cô có loại tự hào nói không nên lời, cô đã làm chị cómột em trai có thể để cô chỉ huy, khi dễ. Nghĩ đến đó, cô không khỏi hưng phấn,hứng thú.
Luôn ghé vào thành nôicủa em trai, vụng trộm nhéo hai má mềm mại của cậu nhóc, tiểu Phương Tuấn quấntả, giống như con cua vung tay chân, lộ ra JJ nhỏ, mềm nhũn, nằm úp sấp.
Lần đó Manh Manh tươngđối tò mò, vì sao bộ dạng của em trai cùng cô không giống nhau, bởi vì khônggiống, cho nên ấn tượng của Manh Manh khi còn nhỏ vô cùng khắc sâu, sau này xemtạp chí, nam nhân tuy rằng cơ bắp rối rắm, lại đều đã mặc quần lót, đêm nay làlần đầu tiên Manh Manh thấy vật thực, hơn nữa khoảng cách gần như vậy.
Manh Manh không thể khôngkinh ngạc về ‘thằng nhỏ’ của anh, có vẻ cùng với tưởng tượng của cô khác nhiềulắm, đường kính cùng chiều dài dọa người như vậy, thân thể cô nho nhỏ làm saocó thể dung nạp nổi, chả trách lại đau như vậy, quả thực chính là hung khí cóthể giết người.
Manh Manh bỗng nhiên nghĩđến, hung khí này không phải chỉ một lần hôm nay là xong, về sau khẳng định còncó lần hai, lần ba, lần bốn, lần năm, sau đó là vô số lần nữa, cô không khỏirùng mình một cái, trong đầu xuất hiện vài ý niệm, có thể cùng Ki ca ca thươnglượng một chút hay không, về sau vất vả như vậy cũng không tốt, cũng không phảihoạt động vui vẻ gì, bọn họ có thể làm ít thôi, hoặc là dứt khoát không làm. (ờ,chị cứ mơ đi ^^)
Phùng Ki đương nhiên sẽkhông đoán được ý tưởng của tiểu nha đầu, lại từ trong ánh mắt của cô dần dầnnổi lên phản ứng, hai người đều trần trụi, lại ở nơi nguyhiểm như cái giường này, loại biểu tình cùng ánh mắt này của tiểu nha đầu, quảthực chính là kích thích mạnh nhất, máu toàn thân cơ hồ lập tức chảy về mộtchỗ, vốn vô tình cùng với gà chọi giống nhau, nháy mắt ngẩng đầu, nhắm thẳngvào tiểu nha đầu.
Manh Manh á một tiếng, sợhết hồn, ngẩng đầu nhìn hướng Phùng Ki: "Ki ca ca, nó, nó động, nó, nó trởnên to lớn ..." ‘Thằng nhỏ’ bỗng nhiên tăng vọt, khiến Manh Manh hoảng sợ,có chút nói năng lộn xộn.
Phùng Ki lại cúi đầu cườimột tiếng, cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn trương thành hình chữ O của cô,nhẹ nhàng cắn một ngụm vào cánh môi nở nang của cô, trượt xuống tai cô, dùngmột loại ngữ khí vừa dụ hoặc vừa lừa gạt nói: "Nó đang chào em, nó thíchem, em sờ nó một chút ..."
Khuôn mặt nhỏ nhắn củaManh Manh có chút nóng, cô không cảm thấy đây là e lệ, nhưng có chút cảm giáccả người nóng lên, tay nhỏ bé của cô chần chờ một lát, vẫn với qua, vừa chạmvào một chút, đã bị cái loại trướng nóng căng thẳng cứng rắn này khiến tay rúttrở về.
Phùng Ki không khỏi rênmột tiếng, dùng sức hôn môi cô, ở khóe môi Manh Manh mà tràn ra tiếng thở dốchổn hển, giống như một dã thú bị thương, bàn tay to trực tiếp bắt lấy tay nhỏbé của tiểu nha đầu đã rút về, đặt dưới thân, hôn từ khóe môi tiểu nha đầutrượt dần xuống, đến chỗ nào, Manh Manh có thể cảm giác rõ ràng nơi đó bị đốtnóng, trên da đến xương rồi trực tiếp nóng đến trong lòng cô.
Ki ca ca hôn có chút thôbạo, dọc theo bên gáy, trên xương quai xanh tinh tế xinh đẹp của cô lưu lại mộtlát, dừng ở ‘đỉnh núi’ động lòng người kia, ngậm, cắn nuốt, mút, trêu chọc ...Giống như một đứa nhỏ chưa cai sữa, lại tương đối kích thích.
Xúc cảm ấm áp kích thíchtừ ‘đỉnh núi’ truyền đến trong thân thể, gợi lên khó nhịn cùng xao động mà ManhManh ẩn giấu, cơ hồ không thể ức chế phá tan cấm kỵ, phun trào ra ...
Ngón tay Ki ca ca tiếnvào u cốc bí ẩn, thử di động, xoa nắn, vuốt ve, trêu chọc nhè nhẹ tạo nên từngđợt từng đợt tình triều, cùng với hư không không thể ngăn chặn, giống như ngũtạng lục phủ cũng xuất hiện một cái động lớn, hơn nữa động này đang khuếchtrương vô hạn ...
Manh Manh không khỏi rênrỉ ra tiếng, nhưng khi ý thức được Ki ca ca muốn đem cái gì nhét vào thân thểcô, Manh Manh hoàn toàn thanh tỉnh, đau đớn vừa rồi, còn nhớ rất rõ ràng, cônhanh chóng rụt lui thân mình, tay nhỏ bé chống lên ngực cường tráng của anh,dùng sức đẩy ra: "Ki ca ca, đau, em sợ đau... Chúng ta không làm đượckhông, được không..." Thanh âm mềm mại nhu nhược, nghe vào trong tai PhùngKi, quả thực sánh ngang với thuốc kích thích.
Nhưng mà, tiểu nha đầuphản ứng cũng thực sự đả kích Phùng Ki một chút, nói thế nào, cũng không đếnmức sợ thành như vậy chứ? Nếu mỗi lần đều như vậy, về sau làm sao bây giờ?
Phùng Ki bắt đầu cúi đầudỗ cô: "Được, được, không làm, Ki ca ca không làm ..." Vừa nói, vừahôn tiểu nha đầu, hôn đến khi tiểu nha đầu mơ mơ màng màng, dưới thân hơi trầmxuống, thẳng hướng mà vào. A ... Loại đau này quả thực một chút cũng không íthơn vừa rồi, thân thể giống như bị vỡ ra, hơn nữa Ki ca ca căn bản không có ýthương tiếc cô, tuy rằng miệng không ngừng dỗ cô, động tác bên dưới cúng khôngchậm lại chút nào, loại tiết tấu điên cuồng này, Manh Manh cảm thấy, mình khôngchừng có thể đau chết, cô muốn kêu cũng không kêu được, Ki ca ca hung hăng hôncô, hôn đến nỗi cô không thể hé miệng thốt ra nữa chữ ...
Hơn nữa hai tay Ki ca cabám trụ mông nhỏ của cô, trương ra khí thế tiến nhanh, làm sao có thể dừng lại,loại ý niệm lừa mình dối người này, chính Manh Manh cũng không tin.
Khi ManhManh cảm thấy chính mình đau muốn chết, lại dần dần bắt đầu dịu đi, đau đớn rútđi, giống như có loại cảm giác ngứa ngáy tê dại, từ dưới thân dâng lên, nhanhchóng lan tràn ra toàn thân, cô bắt đầu cảm giác được một loại khoái hoạt thoảimái, từng chút từng chút, nhanh chóng tích lũy, đến một chớp mắt kia, cô nhắmmắt lại, giống như thấy được cánh bướm chập chờn bay qua, cực hạn sáng lạng ...