Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 366




Lần mua bán Tiên Duyên Lệnh do Thành ca khởi xướng, đã trở thành cuộc hội

họp lớn nhận được sự quan tâm nhất trong trung tiên giới.

Mặc dù không dám xông vào phạm vi của Phi Tiên môn, nhưng càng ngày càng

có nhiều người xem náo nhiệt từ xa.

Nhiều người không có gì làm thì tính tính, toán toán xem hôm nay lại có bao

nhiêu người bước vào.

Ở một khía cạnh nào đó, Thành ca cũng coi như đã đóng góp một cách trá hình.

Cái mười năm cuối cùng của chu kỳ phi thăng trước đó là một thập kỷ máu tanh

mưa gió.

Xoay quanh Tiên Duyên Lệnh, giữa các thiên vực lớn, các tông môn lớn và

thiên tài yêu nghiệt sẽ bày ra vô số cuộc tranh đoạt và tàn sát lẫn nhau.

Thật sự đến cả não cũng muốn moi ra ngoài.

Những Tiên Tôn chết trong khoảng thời gian này, cùng với Kim Tiên, Huyền

Tiên, Chân Tiên vô tội bị ảnh hưởng trong trận chiến này, sẽ tăng gấp mười lần

so với 99910 năm trước đó cộng lại.

Mà mười năm này, thậm chí có một vài tông môn nhỏ vì có được Tiên Duyên

Lệnh mà bị diệt phái một cách tàn nhẫn.

Nhưng lần này lại ổn, cả trung tiên giới có sự yên ổn hòa bình trước nay chưa

từng có.

Tiên Duyên Lệnh đều ở trong tay Khương Thành, mọi người muốn tranh cũng

không tranh nổi, từng người từng người đều tỏ vẻ nhàn nhã biết bao.

Trừ việc mỗi ngày đều mở tiên khí truyền tin, xem ngày hôm qua lại có bao

nhiêu người tiến vào, làm một vài phép tính tiểu học, bọn họ hoàn toàn không

có việc gì làm.

Mọi người mỗi ngày chào hỏi nhau, câu đầu tiên thường là “ngày hôm qua có

bao nhiêu”, “tổng cộng có bao nhiêu”.

Hơi thở học thức nồng đậm dập dờn khắp cả trung tiên giới.

Thời gian cứ thế qua đi, số lượng Tiên Tôn tiến vào trong Phi Tiên môn đã

nhanh chóng vượt qua một vạn, sau nửa tháng đã đạt đến con số hai vạn.

Mắt thấy lượng người không ngừng gia tăng, rất nhanh có chiều hướng vượt

qua ba vạn, rất nhiều người vừa tức lại vừa vội.

Đa số họ đặt cược đều là không vượt quá ba vạn người.

Nếu vượt quá, há chẳng phải là lỗ vốn rồi sao.

“Đậu má, sao có thể có nhiều người coi tiền như rác vậy chứ?”

“Những người đó bị teo não rồi à? Đắt như vậy mà vẫn vội vàng đi tặng tiên

tinh?”

“Ta nghe nói Mộc Lê Tiên Tôn cũng vào rồi.”

“Là thiên tài tuyệt thế trong vòng 200 vạn năm đã đột phá lên Tiên Tôn, Mộc Lê

Tiên Tôn sao?”

“Ngoài hắn ra thì còn có ai nữa?”

“Không phải chứ, sư tôn của hắn không phải là Triều Nguyên Tiên Vương

sao?”

“Đúng vậy, có Tiên Vương làm chỗ dựa, còn phải đi mua Tiên Duyên Lệnh của

Phi Tiên môn sao?”

“Tiên Vương cũng không làm ra Tiên Duyên Lệnh mà, bây giờ hoàn toàn không

còn hàng nữa.”

“Vậy thì bọn họ không đợi mười năm tiếp sao? Có Tiên Vương bảo vệ hộ tống,

huống hồ thiên phú của hắn cũng mạnh, có Tiên Vương làm chỗ dựa vững chắc,

kỳ sau kiếm một mảnh Tiên Duyên Lệnh không phải dễ như trở bàn tay sao?”

“Ta nghe nói… Triều Nguyên Tiên Vương lần này phải đi thượng tiên giới, cho

nên Mộc Lê Tiên tôn không chờ nổi nữa rồi.”

“Hả? Có chuyện này sao?”

“Chà, thông tin của các ngươi lỗi thời quá vậy.”

Một vị Kim Tiên thu hồi tiên khí truyền tin, hít sâu một hơi, cố gắng làm dịu

tâm trạng đang cực kỳ chấn động của mình.

Lúc này mới dùng giọng điệu run rẩy nhè nhẹ quát lên: “Mới vừa nãy, 31 vị

Tiên tôn, 25 vị Kim Tiên và 7 vị Huyền Tiên của Thiên Tượng tông đã cùng vào

Phi Tiên môn, không ra ngoài!”

“Cái gì cơ!”

Có vài người có mặt ở đó kinh ngạc đến mức bật dậy.

“Ta biết Thiên Tượng tông, thuộc Bạch Phượng thiên vực đúng chứ?”

“Đúng vậy!”

“Trời ạ, Thiên Tượng tông của Bạch Phượng thiên vực cũng không mạnh lắm,

tổng cộng chắc có 30 vị Tiên Tôn nhỉ?”

“Đúng vậy, ta nhớ bọn họ có khoảng 31 vị Tiên Tôn cùng với cả chưởng môn

nữa…”

“Ý là toàn bộ những người quyền cao chức trọng trong tông môn bọn họ đều

mua sao?”

Người biết tin tức sớm nhất gật đầu liên tục: “Thiên Tượng tông có 31 Tiên tôn

trưởng lão, 25 vị đệ tử chân truyền và 7 vị thiên tài hậu bối, tổng cộng có 63

người muốn cùng phi thăng lần này!”

“Vãi, bọn họ điên rồi à?”

“Vậy phải cần bao nhiêu tiên tinh chứ?”

“Không đến hai trăm triệu, đường đường là một tông môn vẫn có thể gom

được.”

“Không, cái ta quan tâm là từ nay về sau Thiên Tượng tông phải làm thế nào?”

“Đúng vậy, những kẻ có máu mặt và thiên tài tinh anh trình độ cao nhất đều đi

hết rồi, vậy những người còn lại phải làm sao?”

“Còn có thể làm sao…”

“Rõ ràng mấy cả quyền cao chức trọng của Thiên Tượng tông kia cũng không

cần cơ nghiệp này nữa, có thể phi thăng lên thượng tiên giới rồi nói tiếp, còn

những người ở lại ấy à, tự sinh tự diệt thôi.”

“Nghe nói rất nhiều đệ tử của Thiên Tượng tông đã bắt đầu đầu quân cho các

tông môn khác rồi.”

Những người có mặt mắt to trừng mắt nhỏ, biểu thị mình đã bị sự quả quyết này

làm cho choáng váng.

Rất lâu sau đó, mới có người thốt lên một câu nói tục.

“Mẹ nó, xảo quyệt quá nhỉ?”

“Điên rồi, đều điên hết rồi…”

“Mấy kẻ phản bội!”

Nhìn thấy Phi Tiên môn càng ngày càng kiếm được nhiều, những người qua

đường như bọn họ khó chịu giống như bại trận vậy.

“Chính nghĩa tuyệt đối không thua!”

“Bọn họ khuất phục Phi Tiên môn tăng giá một cách đê tiện kia, ta xấu hổ khi

làm bạn với bọn họ!”

“Đúng vậy, bọn họ không xứng được gọi là tiên nhân!”

Có tiếng la hét chửi rủa trong đám đông, đó là một tiếng la hét đầy phẫn nộ,

dường như tiên tinh mà những người đó tiêu mới là của họ vậy.

Tuy nhiên, có một số Tiên Tôn không tham gia chửi bới, bọn họ dần dần im

lặng.

Thiên Tượng tông đã lập phái được hàng ngàn vạn năm rồi, những năm này

phát triển không ngừng.

Chưởng môn của tông môn này rõ ràng không phải là một kẻ ngu.

Cho dù chưởng môn nhất thời phạm lỗi, bao nhiêu trưởng lão và mấy người cấp

cao cũng sẽ không rối loạn cả tập thể như vậy được.

Cho nên, sau khi cân nhắc và suy nghĩ tỉ mỉ, vẫn cảm thấy làm như vậy là xứng

đáng!

Cẩn thận suy nghĩ, Thiên Tượng tông không có Tiên Vương tọa trấn.

Dưới tình huống bình thường mà muốn giữ Tiên Duyên Lệnh thì rất khó.

Vì để giữ Tiên Duyên Lệnh, không những phải đối phó với sự ngấp nghé của kẻ

địch bên ngoài, còn phải đề phòng sự đố kỵ và hiềm khích của người trong tông

môn.

Kết quả cuối cùng, thậm chí có thể là tông môn suy bại.

Mà lần này họ không tốn đến 2 trăm triệu tiên tinh, 63 người trong tông môn

nhẹ nhàng cùng phi thăng…

Cơ hội như vậy sau này còn có sao?

Sóng gió này là lãi hay là lỗ?

Nói trắng ra, trước đó 10 vạn có thể mua được Tiên Duyên Lệnh, nhưng mua

được cũng chỉ là một cơ hội khó liệu chừng, hoàn toàn không giữ nổi.

Mà lần này 300 vạn mua được rồi, là chắc chắn phi thăng.

Sau khi hiểu rõ điều này, có vài người xem lại những lời chửi rủa kia, bỗng

nhiên có chút buồn cười.

Tiếp đó, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất để rời khỏi nơi này.

Thời gian cứ trôi qua từng ngày.

Mỗi ngày lượng người tiến vào Phi Tiên môn ngày càng nhiều, gần đây mỗi

ngày thậm chí còn lên hàng ngàn.

Hai người Tố Diệp, Tố Mộng bận bù đầu bù óc.

Sau khi xin chỉ thị của Khương sư tổ, lại điều động thêm hàng trăm đệ tử đến để

phụ trách tiếp đón và bán hàng.

Nhìn khu biệt viện càng ngày càng náo nhiệt, nụ cười của Nguyên Chân chưởng

môn cười không ngớt.

Này phải kiếm được bao nhiêu tiên tinh đây?

“Lão tổ đúng là sáng suốt quá!”

“Nghĩ lại lúc ban đầu chúng ta còn cho rằng 30 vạn là cao rồi…”

“Ha ha, dù sao cũng nhờ có tầm nhìn dài lâu của lão nhân gia như hắn.”

“Đó là điều đương nhiên, nếu không sao hắn có thể trở lão tổ có tiếng tăm bao

đời chứ…”

Nói đến đây, đột nhiên Nguyên Thịnh bụm chặt miệng.

Trong lòng nhóm người Nguyên Thù, Nguyên Mục ở bên cạnh cũng nhạy bén.

“Lão tổ nhiều đời gì cơ?”

“Ngươi và chưởng môn vẫn luôn giấu giếm bọn ta, cũng nên nói ra chân tướng

đi chứ?”

“Đúng vậy đó, rốt cuộc Khương lão tổ là vị nào trong tông môn chúng ta, tới

nay ta cũng không tìm được.”

“Bây giờ trung tiên giới không có gì có thể lay động sự tồn tại của hắn, còn gì

không thể nói sao?”

Khóe miệng Nguyên Thịnh co lại, do dự nửa ngày, vững vàng lắc đầu.

“Cái này thật sự không thể nói được.”

Lão tổ ở Trung Tiên giới không có kẻ địch, nhưng nếu như thân phận của hắn bị

bại lộ, chỉ e rằng sẽ dẫn tới sự vây đánh chồng chất của Tiên Đế.

Sắp lên thượng tiên giới rồi, không nên gây thêm rắc rối gì.