Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 494




Bốn chữ viết thành một hàng, nhìn có vẻ vô cùng kỳ dị.

Không đợi Thành ca kịp phản ứng lại, Thuần Hoa Tiên Đế lại bắt đầu nhanh

chóng bấm tay niệm thần chú.

Theo sự biến đổi của dấu vân tay, mép của tờ giấy trắng ở giữa trận kia biến

thành tro tàn.

Rơi xuống từng chút một, hòa tan vào bên trong nước biển vẩn đục kia.

Cuối cùng, chỉ còn lại những ký tự kỳ dị được viết bằng mực kia.

Những ký tự kia càng ngày càng sáng, nước biển xung quanh đều bị chiếu rọi

trở nên nhợt nhạt một mảnh.

Cuối cùng hóa thành bột bạc, phiêu bạt chìm nổi giữa không trung.

Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Thành ca nhìn thấy kẻ này bận rộn cả nửa ngày, có chút không kiên nhẫn.

“Lão đầu, ngươi đường đường là Tiên Đế, ra tay cũng cần thời gian dài như vậy

sao?”

Cho dù chỉ là Tôi Thể cảnh thấp nhất, khi chiến đấu thì cũng hẳn là sẽ phát

động công kích trong nháy mắt, nếu không còn đánh cái đách gì nữa?

Kẻ địch hoặc là đã trực tiếp tấn công, hoặc là đã rời đi từ lâu rồi, có được không

hả?

Nhìn thấy Thuần Hoa Tiên Đế kia còn đang bấm tay niệm thần chú, trong lòng

hắn sinh ra ý xấu.

Lại huy động một đạo lạc ấn quy tắc đến, xem có thể làm gián đoạn “thi pháp”

của hắn hay không.

Nhưng mà lần này, một trảo của hắn chỉ làm nước biển trước mặt dao động

mãnh liệt.

Ngoài ra, cũng không hề có quy tắc công kích hủy thiên diệt địa xuất hiện.

“Ngươi đã ở bên trong pháp cảnh của hắn.”

Thương Linh ở trong góc tối cũng biết hắn thiếu hiểu biết đến nhường nào rồi,

chỉ có thể truyền âm phổ cập kiến thức cho hắn một lần nữa.

“Pháp cảnh là cái gì?”

“Ngươi có thể hiểu là quy luật không gian, ở trong này, ngươi chỉ có thể tuân

theo quy luật do hắn lập ra, quyết đấu với hắn.”

Thành ca ngẩn người.

“Đù, thế còn chơi cái gì được nữa?”

“He he, nếu ngươi cũng là Tiên Đế, vậy ngươi sẽ có thể dễ dàng phá vỡ quy luật

không gian này.”

Thương Linh lại nói: “Nhưng mà ngươi cũng không cần quá lo lắng, bên trong

pháp cảnh này, Tiên Đế cũng phải chịu sự ràng buộc, bản thân hắn cũng không

thể dùng tiên pháp và quy tắc tấn công ngươi.”

Hiện tại Thành ca đã nhận thức trọn vẹn được rằng Tiên Đế mạnh biết bao

nhiêu.

Vô duyên vô cớ xây dựng ra một phương thức chiến đấu thích hợp nhất với

chính mình, hơn nữa muốn không chơi nữa cũng không được, bá đạo quá rồi

nhỉ?

Sau khi tất cả các bột ký tự màu bạc bị hòa tan, Thuần Hoa Tiên Đế bật hơi lên

tiếng.

“Lão hủ bấm tay tính toán, ngươi và Phi Tiên môn có mối quan hệ dây mơ rễ

má….”

Hắn nhắm chặt hai mắt, trên trán cũng xuất hiện một vài giọt mồ hôi.

Khi hắn nói ra những lời này, đột nhiên một trong những móng vuốt chân thân

Thương Long của Thành ca vô cớ rơi xuống.

Không có máu, Khương chưởng môn cũng không có cảm giác đau đớn gì.

Nhưng phát hiện số mệnh của chính mình đã bị nhiễm phải một loại hơi thở

không rõ nào đó.

Dường như bởi vì lần này Thuần Hoa Tiên Đế đã bói trúng, cho nên hắn sẽ phải

trả giá.

Thiên Hoang Bất Diệt Thể có tuổi thọ vô tận, nhưng lúc này hắn lại phát hiện

chính mình đang trượt dài trên phương hướng đi thiên nhân ngũ suy.

“Ngươi là chưởng môn thế hệ đầu tiên của Phi Tiên môn, vốn không phải là

Yêu tộc, mà là nhân tộc…”

Thuần Hoa Tiên Đế vẫn đang nhắm mắt bói toán y như cũ.

Thành ca lại không để ý mấy chuyện này bị người khác biết, cũng không phải là

chuyện gì mất mặt.

Chẳng qua, rốt cuộc đây là loại năng lực ra sao vậy?

Vậy mà thật sự bị nói trúng rồi.

Lão tử chỉ là thuận miệng nói một câu mà thôi, cho dù ngươi muốn suy luận,

cũng nên nói một cách có logic, nói một cách có căn bản nhỉ?

Chuyện này hoàn toàn không khoa học!

Lần này sau khi bị nói trúng, lại một móng vuốt của vô cớ rơi xuống.

Số mệnh không sạch sẽ trở nên ngày càng nghiêm trọng.

“Ngươi đến từ hạ giới…”

Thuần Hoa Tiên Đế vừa mới nói ra năm chữ này, đã đột ngột dừng lại.

Bột ký tự màu bạc trong nước biển đã biến mất vô hình.

Còn lúc này Thành ca, đã có mảnh vảy bắt đầu rơi xuống.

Thuần Hoa Tiên Đế mở hai mắt, lộ ra một chút vẻ kinh ngạc.

“Ôi chà, xem ra lai lịch của chủ Địa Bộ ngươi không hề nhỏ!”

“Dựa vào một cơ thể nhân tộc, vậy mà lại có thể trở thành Cửu Văn Thương

Long, thật sự là kỳ tài ngút trời!”

“Đáng tiếc, vậy mà ngươi lại muốn làm kẻ địch của tiên giới.”

Hắn tươi cười rồi lại lấy ra một tờ giấy trắng.

“Có thể mời ngươi nói thêm một câu, để lão hủ bói thêm một lần được không?”

Thành ca thầm nghĩ, lão già ngươi chơi đủ chưa hả?

Coi ca là kẻ ngốc sao?

Mỗi một câu nói, đều sẽ bị viết lên giấy, sau đó khó hiểu mà trở thành vũ khí

của ngươi.

Hắn ngậm miệng không nói một lời, chỉ là không ngừng cười nhạo.

“Ha, chủ Địa Bộ không chịu mở miệng.”

Thuần Hoa Tiên Đế cũng không tức giận, ngược lại cười ha ha.

“Vậy lần này chính là chữ không rồi.”

Nói xong, chỉ thấy cây bút kia lại tự động viết chữ lên giấy.

Một lát sau, một chữ “không” thật to xuất hiện, thể hiện rõ sự sắc sảo, nét chữ

cứng cáp!

Thành ca vừa nhìn thấy thì liền mắng ra tiếng ngay tại chỗ.

“Đệt, tại sao chữ này còn lớn hơn cả lúc trước vậy?”

“Ngươi còn có thể nói đạo lý hay không hả?”

“Ngươi chơi xấu!”

Thuần Hoa Tiên Đế không có thời gian để giao lưu với hắn, hắn lại tiến nhập

vào tiết tấu của sự bói toán để hãm hại người.

Khi tờ giấy này cháy hết, sau khi chữ không cũng hóa thành bột màu bạc, hắn

lại bói ra những thông tin mới.

“Ngươi họ Khương tên Thành, đến từ Thiên Linh vực của hạ giới…”

Từng mảnh vảy rồng trên người Thành ca rơi xuống.

Hắn muốn làm cái gì đó, nhưng lại phát hiện một lực lượng vô hình đã sớm hóa

thành xiềng xích, chắn chặt chẽ bản thân hắn vào một góc.

“Một trăm triệu năm trước phi thăng…”

“Đánh vỡ Hư Tiên giới…”

“Thoát khỏi Vạn Tượng Huyễn Tiên bình…”

Một đoạn rồi lại một đoạn trong quá khứ bị vô cớ bói ra, Thành ca cũng chỉ còn

lại một bộ Thủy Nguyên Long Cốt cuối cùng kia còn tồn tại.

“Chiếm cứ thành Định Thiên…”

“Đoạt được vị trí Tiên thành đứng đầu trong phi thăng chiến…”

“Đánh chết… Cửu Diễm Tiên Đế… Khụ khụ khụ!”

Thuần Hoa Tiên Đế ho khan kịch liệt.

Máu tươi từng ngụm từng ngụm tràn ra khỏi khóe miệng, hắn kinh sợ mở hai

mắt ra.

Lúc này bột màu bạc kia vẫn chưa hoàn toàn biến mất.

Ngay cả kẻ ngốc cũng có thể đoán được sau lưng Thành ca một loạt các kỳ tích

kia, chất chứa những cơ duyên và bí mật cực lớn.

Nhưng mà khi hắn dốc hết toàn bộ sức lực muốn tiếp tục bói toán, lại gặp phải

sự cắn trả trước nay chưa từng có.

Thậm chí đến ngay cả Đế vị cũng không ổn định, suýt nữa đã trực tiếp mất đi

địa vị chúa tể của quy tắc bói toán.

Còn quy luật không gian kia, cũng đã sớm bị đổ sụp.

“Vậy mà đến ngay cả lão hủ cũng không thể chạm vào…”

“Rốt cuộc là tại sao?”

Hắn nhìn về khoảng không phía trước, muốn tìm được đáp án.

Nơi đó, Thủy Nguyên Long Cốt cũng đã sắp hóa thành hư vô.

Một chút dấu vết cuối cùng thuộc về Khương Thành tiêu tan trong vô hình, cuối

cùng hắn đã bị giết rồi.

Bàn tay phải nhăn nheo của Thuần Hoa Tiên Đế đang run cầm cập, lấy ra một

viên tiên đan cửu phẩm, mạnh mẽ uống xuống.

Sau khi thở dốc kịch liệt mấy lần, rốt cuộc mới hồi phục một chút trạng thái tinh

thần.

“Quá nguy hiểm.”

“Không ngờ đến, vậy mà lại là kẻ năm đó đã giết chết Cửu Diễm.”

“Số mệnh như vậy, nếu hôm nay ta không chặn giết trước, ngày sau tiên giới

chắc chắn sẽ phải hứng lấy đại họa…”

“Chư thiên Tiên Ma… Đều phải cảm tạ công lao ngày hôm nay của lão hủ!”

Nói thật, cũng chính là lão thần côn hắn.

Đổi lại thành Tiên Đế khác, là không có cách nào có thể điều tra ra nhiều quá

khứ như vậy của Thành ca.

Suy cho cùng thì cũng là cảnh giới Chuẩn Đế sơ kỳ, cộng thêm nhiều hệ thống

hack như vậy, ai có thể sưu hồn hắn, có được bí mật của hắn.

Chỉ là chung quy Thuần Hoa Tiên Đế cũng không chạm đến sự tồn tại của hệ

thống.

Cho nên hắn không hề biết, chính mình đã trả giá lớn như vậy, bận rộn cả nửa

ngày, cũng chỉ làm tiêu hao một mạng trong số mười tỷ mạng mà thôi.

Mà lúc này, Thành ca đã chết, rốt cuộc cũng nghe thấy tiếng thông báo của hệ

thống vang lên.

“Ting! Ký chủ bị giết, đang kiểm tra đo lường thực lực của kẻ địch, sắp xếp

phương án hồi sinh.”

“Ting! Có qua có lại mới toại lòng nhau, ký chủ giành được một lần cơ hội bói

toán đoán chữ, hy vọng kí chủ sẽ đáp lễ đối phương thật tốt!”

Giọng nói của hệ thống vẫn lạnh lẽo cứng nhắc y như cũ, không hề có chút tình

cảm.

Nhưng Thành ca lại giống như nghe ra một ý phân cao thấp ở trong đó.

Lần này dường như hệ thống… cũng bị chọc giận!