Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 605




Sau khi thưởng thức xong phần biểu diễn bò trong Thần Điện của mấy người

này, Thành ca mới nói về chuyện nội bộ Thần Điện của Bạch Huyền tộc trước

cái nhìn của mọi người.

Thần điện của Bạch Huyền tộc chia làm rất nhiều khu vực.

Giống như Mộc Linh điện, Chiến Linh điện đều là được phân định rõ ràng.

Bởi vì có sự có mặt của hắn, Đại điện chủ có lòng dành ra một khu vực, làm

Hiền giả cung.

Ngày nhập môn đầu tiên, những người khác thường bắt đầu làm từ việc kiến tập

hộ vệ.

Còn có xuất phát điểm ngang hàng như Khương Thành, cũng là thân phận độc

nhất rồi.

“Phải rồi, các ngươi có nghe qua nữ nhân nào tên là Lam Đề không?”

“Lam Đề?”

Các vị điện chủ ngơ ngác nhìn nhau, mặt ngây cả ra.

“Đó là ai?”

“Là người hơn tám mươi triệu năm trước, có thể coi là Tà ma Dị giới mà các

ngươi hay gọi.”

“Ngươi hỏi nàng ta làm gì?”

Mộc Linh điện chủ mặt biến sắc, cố ý nói to: “Lẽ nào ngươi có câu kết với Tà

Ma Dị giới đó sao? Ta thấy nguồn gốc của ngươi không đúng lắm.”

“Câm miệng, hắn chỉ hỏi thôi thì sao chứ?”

Đại điện chủ nhìn chằm chằm hắn một cách gay gắt, sắc mặt của những điện

chủ khác cũng không dễ chịu chút nào.

Mộc Linh điện chủ này bị sao vậy chứ?

Thật không dễ dàng gì mới chiêu mộ được Khương Thành này vào, chút tâm tư

của hắn lại muốn phá hoại tất cả, khiến mọi người cực kì không vui.

“Cái tên này bọn ta chưa từng nghe thấy.”

Đại điện chủ suy nghĩ một hồi: “Nhưng mà sau khi Tà ma Dị giới lẫn vào thế

giới bọn ta, hơn nửa số đó thì đều thay tên đổi họ, che giấu thân phận.”

“Lam Đề đó thực lực thế nào?”

“Cũng tạm, lúc đó thực lực của nàng là cảnh giới Ma Vương của Dị giới bên

đó.”

Trong lòng Thành ca nói cô em này lúc đầu quen biết mình, thực lực còn hơn

mình rất nhiều.

Sau đó ở Phi Tiên Môn, sức chiến đấu cũng đứng đầu bảng.

“Cảnh giới Ma Vương của Dị giới bên đó ư?”

Những điện chủ này hiểu sâu biết rộng, cũng từng có quan hệ với những tiên

nhân của Tiên giới bên kia.

Nên cũng biết Tiên Vương, Ma Vương là khái niệm gì.

Cảnh giới này thật ra ngang bằng với Thiên Huyền cảnh.

Nhưng bởi vì đến Huyền Giới, phải dùng không ít Huyền Lực và Quy tắc lực

nên sức chiến đấu có thể phát huy sẽ khó mà bằng Thiên Huyền Cảnh.

“Nữ tà ma?”

Chiến Linh điện chủ đột nhiên nhớ lại chuyện gì đó.

“Hơn tám mươi triệu năm trước, chẳng phải là giai đoạn Cô Nguyệt Tâm Cơ

hoạt động mạnh nhất sao?”

Bốn chữ Cô Nguyệt Tâm Cơ vừa được nói ra, thái độ của tất cả các vị điện chủ

đều trở nên cực kì kiêng nể.

“Lại là nàng ta ư?”

“Trời ạ, ma nữ này không thể dính dáng đến được.”

Thành ca suýt chút bị tên gọi đầy phong cách hội chứng Chunibyo này làm sặt

nước bọt ra ngoài.

“Khụ, Cô Nguyệt Tâm Cơ này là tình huống gì nữa đây, còn hình ảnh gì về

nàng ta không?”

“Không có…”

Đại điện chủ lắc đầu: “Những người từng tiếp xúc với Cô Nguyệt Tâm Cơ hầu

như đã chết cả rồi, cho dù là Huyền tộc bọn ta, hay là Tà ma Dị giới, không ai là

ngoại lệ cả.”

Thành ca hơi động tâm: “Nữ ma này giết cả người của Dị giới sao?”

“Không sai!”

Thủy Linh điện chủ nhớ lại: “Thời kì đó, có vài Tà ma Dị giới cũng lĩnh ngộ

được Huyền Phách, vào làm mưa làm gió ở tứ tộc bọn ta.”

“Những người này che giấu thân phận, cải trang thành người của Huyền tộc,

ngụy kế đa đoan.”

“Mà tốc độ tu luyện của bọn họ cũng nhanh hơn người bình thường rất nhiều,

thực lực tiến triển bất ngờ.”

“Khi bọn ta biết được, bọn họ đã trở thành một tổ chức ngầm tên là Lục Đạo

Minh ngầm rất lớn mạnh rồi.”

“Thời gian đó, Lục Đạo Minh và Tứ đại Thần điện chúng ta chiến tranh không

ngừng, đường hoàng là thế lực lớn thứ năm.”

“Nhưng Cô Nguyệt Tâm Cơ đó lại không nằm trong đó, nàng luôn một mình

một cõi, vốn không hề gia nhập Lục Đạo Minh.”

“Cũng vì thế, nàng không những bị bọn ta vây quét, mà cũng bị Lục Đạo Minh

coi là phản đồ.”

“Trong khoảng thời gian ba triệu năm đó, nàng trải qua vô số lần chiến đấu lớn

nhỏ, cho dù là Huyền tộc bọn ta hay Tà ma Dị giới cũng đều bị nàng ta giết chết

không ít.”

Thành ca nghe thấy phong cách này, thì đúng thật rất có khả năng là Lam Đề.

Suy cho cùng nàng cũng từ Hạ giới phi thăng lên, căn bản không cùng đường

với lục giới Tiên, Ma, Yêu.

Hắn không thể không nóng lòng hỏi: “Vậy sau này nàng ta thế nào, lẽ nào đã bị

giết rồi?”

Thủy Linh điện chủ hiển nhiên không biết hắn đang lo cho sự an nguy của nữ

ma đó, còn tưởng rằng hắn đang sợ.

“Thật đáng tiếc, không có.”

“Trong những Tà ma Dị giới đó, cảnh giới của Cô Nguyệt Tâm Cơ đó từ đầu

vốn không xuất chúng. Nhưng nàng lại thiên phú tu luyện Huyền Lực cực kì

cao đến lạ.”

“Huyền Phách của nàng, nghe nói là Thiên cấp, trong Huyền tộc bọn ta cực kì

hiếm thấy.”

“Do đó, sự tăng lên về cảnh giới của nàng nhanh hơn những Tà ma khác rất

nhiều.”

“Nhưng mà ngươi yên tâm đi, nàng ta sớm đã lên Thượng tầng rồi.”

Trong lòng Thành ca bảo yên tâm cái quái gì chứ.

“Thượng tầng là chuyện gì?”

Lôi Linh điện chủ cười nói: “Chỉ cần tu luyện đến Địa Huyền cảnh, thì có thể

phi thăng đến Thượng tầng. Còn khi đến Thiên Huyền cảnh, có muốn giữ cũng

giữ lại cũng không được, sẽ bị tầng này bài xích mạnh mẽ.”

“Huyền lực của Thượng Tầng dồi dào hơn, nhưng mà quy tắc lực lại yếu hơn.”

Thành ca tò mò nói: “Vậy tại sao các ngươi vẫn có thể ở lại tầng thứ nhất?”

“Bọn ta tự có cách để ở lại.”

Người của Huyền tộc suy cho cùng cũng là người bản địa ở đây, bọn họ có

những cách đặc biệt cũng không có gì lạ.

Có vẻ như bản thân sắp tu luyện được đến Địa Huyền cảnh rồi, lên trên đó tìm

Lam Đề.

Nghĩ đến cô em một mình bơ vơ, trong lòng hắn không dễ chịu chút nào.

“Phải rồi, Lục Đạo Minh ở đâu?”

Đại điện chủ thờ ơ nói: “Tầng này có lẽ không còn người của Lục Đạo Minh

nữa rồi.”

“Hả? Tại sao chứ?”

“Khoảng hai mươi triệu năm trước, người của bọn họ đều đã phi thăng hết lên

Thượng tầng rồi.”

Tiên nhân từ trên đó xuống, đa số đều trên cả trăm triệu năm trước, sau này thì

ít rồi.

So với số lượng người của Huyền tộc liên tiếp không ngừng thì không giống,

bọn họ không có đệ tử hậu bối bổ sung, vậy nên mất hết dấu vết ở tầng thứ nhất

cũng không có gì lạ.

Đối với những điện chủ này mà nói, đó đã là bí mật khổ sở từ thời xưa rồi.

Đến nay tầng thứ nhất chỉ còn lại mấy “Tà ma Dị giới” không thể tu luyện của

Vẫn Tiên sơn, không đáng để nghĩ đến.

Thứ mà bọn họ quan tâm hơn là việc bồi dưỡng Khương hiền giả.

Không sai, bồi dưỡng…

“Cảnh giới của ngươi bây giờ vẫn còn thấp, hãy nhớ kĩ, bình thường không

được ra ngoài, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”

“Nếu thực sự muốn ra ngoài rèn luyện, nhất định phải nói trước với bọn ta, đến

lúc đó bọn ta sẽ phái người theo bảo vệ ngươi.”

“Điển tịch tầng thứ hai của Huyền Tàng Lâu thích hợp với cảnh giới bây giờ

của ngươi, nhớ phải đọc đi đọc lại nhiều lần. Nếu có chỗ nào không hiểu, có thể

đến hỏi bọn ta bất cứ lúc nào.”

“Là một Đại hiền giả, Huyền Nguyên Quả và Bí Không Thánh Sa ngươi nhận

được hằng tháng sẽ giống với Đại điện chủ, ngoài ra còn có quyền được đi đến

bất kì đâu trong Thần điện để tu luyện.”

Chư vị Điện chủ tuy không thể thu nhận hắn làm đồ đệ, nhưng đối với hắn cũng

dốc hết lòng hết dạ.

Mỗi một điều này, cũng đủ để những hộ vệ và chấp sự ngoài kia đố kị cùng cực.

Khi bọn họ vào đây, làm gì có những đãi ngộ như vậy chứ?

Mới vào đã phải làm từ kiến tập hộ vệ, sau đó bị thượng cấp hộ vệ ở trên quản

lí, bình thường còn phải sứt đầu mẻ trán để làm mấy công việc và kiểm tra trong

nội bộ Thần Điện.

Các Điện chủ đã giới thiệu cho Khương Thành khắp các loại thiết bị để tôi

luyện Huyền Phách, ngưng luyện Huyền Văn, rèn luyện võ kĩ vân vân, và một

vài nơi cấm địa…

Nhưng Thành ca thì nghe rất mệt não.

Đại ca đại tỷ à, các ngươi thật sự coi ta là newbie à.

Ta đã có kinh nghiệm làm chưởng môn rất phong phú rồi, không cần các ngươi

phải lo lắng.

Cũng hết cách, hắn cũng không thể nào để lộ thân phận Tiên giới, chỉ có thể

kiên nhẫn lắng nghe.

Cho dù có thế nào đi nữa thì đó cũng là ý tốt của bọn họ.

Từ sâu trong tâm, một Bạch Huyền tộc vốn không có chút tình cảm gì với hắn,

giờ đã có chút đồng cảm rồi.