Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 637




Thành ca cũng chỉ gặp tai bay vạ gió mà thôi.

Không hiểu ra sao lại khiến cho tất cả nhóm nam hộ vệ, nam nghi trượng trong

thần điện giận dữ.

Hiển nhiên bọn họ không dám chạy tới Hiền Giả cung làm cái gì, nhưng lời đồn

cũng càng truyền càng mạnh mẽ, hơn nữa càng ngày càng khoa trương.

Mấy lời đồn đãi đó, đại điện chủ và các vị điện chủ rất nhanh cũng nghe thấy.

Ban đầu họ vốn muốn thay Thành ca giải thích một chút.

Nhưng lập tức phát hiện ra là giải không thích được.

Nhưng cũng không thể tuyên bố với bên ngoài là bản thân đang âm thầm học

huyền thuật cấp chí tôn chứ?

Cấp độ huyền thuật này có ý nghĩa thế nào, bọn họ đều hiểu rất rõ.

Lỡ như bị hai tộc Kim Huyền, Ngân Huyền biết được, không chừng sẽ liều lĩnh

làm ra chuyện như Hắc Huyền tộc.

Thậm chí khiến cho vị “tà ma dị giới” kia cảnh giác cũng không chừng.

“Nếu không hay là cứ để lời đồn tiếp tục lan truyền cũng tốt.”

“Chuyện này có phải rất không công bằng với đại hiền giả không?”

“Đúng vậy, hắn truyền dạy huyền thuật cho chúng ta, còn gặp phải lời chê trách

như vậy, thật sự là không nên.”

“Mấy hộ vệ kia không phải nói hắn mới Cực Huyền cảnh nhất trọng sao?”

Đại điện chủ lại vung tay cười nói: “Đã như vậy thì cứ để cho hắn giận không

chịu nổi, không chừng từ nay về sau hắn hóa căm giận thành động lực, phấn đấu

tiến lên, cố gắng tu luyện tăng cảnh giới!”

Các vị điện chủ đều sửng sốt, chợt cười to.

“Tuyệt!”

“Tuyệt!”

“Ha ha ha, cứ làm như vậy đi!”

Bây giờ chúng ta không dám trực tiếp khuyên ngươi, vậy để cho đám hộ vệ tầng

chót kia đến kích thích ngươi đi.

Thành ca cũng nhanh chóng nghe thấy mấy lời đồn đãi kia.

Dù sau cách mỗi vài ngày hắn sẽ tới Giáng Linh đại điện một lần.

Nghi trượng và hộ vệ bên này đều nhận quà tặng của hắn, cho nên đều cung

phụng hắn như tổ tông.

Nhưng nhóm hộ vệ bên ngoài tới xem náo nhiệt lại không giống vậy.

Nghị luận lặng lẽ của bọn họ sao có thể giấu được lỗ tai của Thành ca.

Cái gì?

Ca đã đạt đến được tám nữ cùng hầu hạ một chồng rồi sao?

Vì sao chính hắn đều cũng không biết thế này?

Tuy rằng bản thân hắn hoàn toàn không ngại, thậm chí còn cảm thấy được rất tự

hào, nhưng hắn vẫn muốn giữ gìn thanh danh của các nữ tử kia một chút.

Vì thế hắn vội vàng bay đến phía trên đám người bên ngoài.

“Mọi người đã hiểu lầm rồi!”

Khương hiền giả vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều vội vàng ngậm chặt

miệng.

Thần điện có phép tắc.

Lén thảo luận không ai quản được, nhưng nếu thật sự nói trực tiếp trước mặt

Thành ca, bọn họ cũng không dám.

Dù cho hắn chỉ là Cực Huyền cảnh.

“Ta và các nàng cũng không hề lén lút tự định chung thân, chỉ là đang tiến hành

trao đổi học thuật thôi.”

Trao đổi học thuật?

Mọi người nghe được thì không hiểu ra sao.

“Ta và các nàng thân mật nhất cũng chỉ tới mức hôn thôi, hơn nữa chỉ có ba

người.”

“Hơn nữa mọi người đều chỉ dừng lại ở mức xã giao, quan hệ vô cùng trong

sạch, cũng không như các ngươi nghĩ như vậy!”

“Hy vọng mọi người không nên suy nghĩ bậy bạ, đều là chuyện không có thật.”

Nghe được câu trước mọi người vốn còn sẽ tin tưởng hắn.

Sau khi nghe được mấy câu sau, mấy đệ tử nam ở đây trong nhất thời đều

không thể bình tĩnh.

Đây còn là tiếng người à?

Chỉ là… hôn, còn mà thôi?

Nhưng lại liên tiếp hôn ba người?

Ngươi còn muốn chúng ta tin tưởng ngươi trong sạch, không có gì à?

Lừa kẻ đần chắc?

Phía dưới lại bắt đầu thì thầm nói nhỏ.

“Thật đấy hả.”

“Tiểu tử này cũng kiêu ngạo quá rồi đấy nhá?”

“Quá đáng!”

“Hắn đang khoe khoang đấy à? Là khoe đúng không?”

“Mẹ nó, lão tử suýt chút bị hắn làm cho tức đến hộc máu!”

Âm thanh tuy nhỏ nhưng Thành ca vẫn có thể nghe thấy.

“Ca thật sự chưa làm cái gì hết, ta vẫn còn độc thân này, nếu bên cạnh các ngươi

có nữ tử chưa gả thì vẫn có thể giới thiệu cho ta.”

Độc thân con khỉ, ngươi xem chúng ta là đồ đần chắc?

Còn giới thiệu nữ nhân bên cạnh cho ngươi?

Ngươi sao không lên trời luôn đi?

Ngoài miệng không dám mắng nhưng trong lòng họ đã mắng hắn cả trăm lần.

Thành ca bất đắc dĩ, chỉ có thể hô xa ra ngoài.

“Lê Hàn Ngọc, ngươi tới nói cho bọn họ, đây là chuyện không có thật.”

Hắn cũng biết, bây giờ Lê Hàn Ngọc - hộ vệ bên người, đang âm thầm “bảo vệ”

hắn.

Hắn định để nàng đứng ra làm chứng.

Vừa nghe đến tên Lê Hàn Ngọc, đám người phía dưới đều tự động lùi về sau

hơn mười mét, xung quanh Thành ca trống không.

Chịu thôi, nữ nhân này tiếng ác vang xa.

Nghe nói nàng cũng ở đây, bắp chân ai nấy đều run lên, chuẩn bị chạy bất cứ

lúc nào.

Ngay sau đó Lê mỹ nữ xuất hiện thật.

Thành ca vui tươi hớn hở vẫy vẫy tay: “Ngươi tới chứng minh cho bọn họ một

chút…”

Ngay sau đó miệng của hắn đã bị lấp kín.

Mỗi lần kết thúc Phụ Linh là thời điểm truyền dạy một thức mới.

Hiện giờ nàng đã học được mười thức, đã xem chuyện này thành thói quen cố

định từ lâu rồi.

Sau khi Thành ca đi khỏi Phụ Linh đại điện, nàng vẫn đang mong chờ được

truyền dạy thức thứ mười một.

Kết quả Thành ca dừng lại bên ngoài, dây dưa với đám người này.

Điều này làm cho nàng khá không kiên nhẫn.

Vì thế vừa xuất hiện đã “làm chính sự”, vẫn giống như trước, đầu tiên là “cà

thẻ”, sau đó lấy huyền thuật ra.

Sau khi hôn liền hỏi: “Có thể dạy thức thứ thứ mười một được chưa?”

Tỷ rất gấp, làm nhanh lên!

Về phần lời đồn và hiểu lầm của đám người ở đây?

Những người này ở trong mắt nàng không khác gì vật chết.

Lực sát thương đối với nàng là con số 0 tròn trĩnh.

Lời đồn có thể làm tăng thực lực của chính mình sao, hay là sẽ làm giảm thực

lực của mình?

Đều không thể, cho nên nàng không để ý chút nào.

Khoảnh khắc hai người hôn môi, tất cả mọi người đều im lặng.

Vẻ mặt mỗi người đều giống như nhìn thấy quỷ.

Sao có thể như vậy được?

Đây chính là Lê Hàn Ngọc đó!

Vừa mới nghe Khương Thành nói hôn ba người, bọn họ còn đang đoán đó là ai.

Nhưng bất kể phiên bản suy đoán nào khẳng định trong đó đều không có Lê

Hàn Ngọc Tuyết La Sát này.

Nhưng mà bây giờ bọn họ đang nhìn thấy gì?

Nữ nhân này lại có ngày “rơi vào lưới tình”, lại còn chủ động cưỡng hôn một

người đàn ông trước mắt mọi người?

Nói cưỡng hôn, quả thật cũng rất phù hợp với phong cách của nàng.

“Ngươi…”

Thành ca bị nàng hôn không hiểu ra sao.

Ta gọi ngươi ra là muốn ngươi chứng minh sự trong sạch của ngươi một chút,

kết quả ngươi chứng minh cái gì đây?

Được rồi, bây giờ cái gì cũng không giải thích được.

Lại giải thích thì chính là càng bôi càng đen.

Hắn chỉ có thể nắm tay nữ nhân này nhanh chóng chạy về Hiền Giả cung.

Mãi cho đến khi bóng dáng của Lê Hàn Ngọc hoàn toàn biến mất, nơi đây vốn

đang yên tĩnh như gà mới hoàn toàn nổ tung.

“Điên rồi điên rồi!”

“Có phải mắt của ta có vấn đề rồi không?”

“Con mẹ nó, tin tức lớn đặc biệt đây!”

“Lê Hàn Ngọc bị hắn chiếm rồi ư?”

“Phi thường!”

“Xin nhận một lạy của ta!”

Thật sự có người dùng vẻ mặt sùng bái chắp tay thở dài về hướng Hiền Giả

cung.

“Xem ra chúng ta xem thường vị đại hiền giả này rồi!”

“Ta đoán là, không phải hắn chiếm đoạt Lê Hàn Ngọc mà là Lê Hàn Ngọc

chiếm đoạt hắn.”

“Không quan tâm ai chiếm đoạt ai, có thể làm rung động Tuyết La Sát cũng đã

là một hành động vĩ đại!”

“Nói thật, ta có chút tin hắn không có quan hệ gì với mấy người khác rồi đấy.

Dù sao có Lê Hàn Ngọc, mấy người khác chắc cũng không dám cướp nam nhân

của nàng chứ?”

“Đúng thật, ai dám cướp với nàng chứ, không muốn sống nữa à?”

Sau khi nhóm người này trở về, một lời đồn nổ tung mới nhanh chóng lan

truyền khắp nơi của thần điện.

Trong lúc nhất thời náo động vô cùng, mọi người đều nhanh chóng nói cho

nhau!

Uy danh Lê mỹ nữ mạnh mẽ ở bên ngoài, thậm chí lời đồn không nói nàng là

người nữ nhân của đại hiền giả, mà là nói “đại hiền giả là nam nhân của Lê Hàn

Ngọc”.

Rõ ràng chiếm được mỹ nữ đệ nhất thần điện, nhưng lại không ai hâm mộ ghen

tị Khương hiền giả, mọi người đa số vẫn là đồng tình và… chúc phúc.

Ngay lúc lời đồn này truyền bá rộng rãi, thần điện nghênh đón khách đến thăm

của hai tộc Kim Huyền và Ngân Huyền.