Thần điện của Hắc Huyền tộc bị phá hủy, tà ma dị giới mạnh đến mức người
khác giận sôi xuất hiện, hai tin tức đáng sợ này đều đã lan truyền khắp huyền
giới.
Hai tộc Kim Huyền và Ngân Huyền này không thể nào thờ ơ được.
Ban đầu họ cũng giống như bên phía Bạch Huyền tộc này, cũng không thể nào
vui vẻ nổi, chỉ có thể cảm nhận sự sợ hãi không chịu nổi dù chỉ một ngày.
Tà ma dị giới kia quá mạnh, mạnh đến mức làm trái tim người khác sinh ra
tuyệt vọng.
Thế cho nên lãnh địa khổng lồ kia của Hắc Huyền tộc, đến bây giờ vẫn chưa có
người nào dám đi chiếm lấy.
Đối mặt với tà ma dị giới mạnh mẽ như thế, bọn họ sâu sắc cảm nhận được thực
lực của tộc mình chẳng là cái đinh gỉ gì.
Dưới đề xuất “ba tộc liên minh” của đại điện chủ Kim Huyền tộc Kim Địa Trì,
đại điện chủ Ngân Dịch của Ngân Huyền tộc nhanh chóng hưởng ứng.
Nhưng phía Bạch Huyền tộc lại biểu hiện có vẻ không tích cực lắm.
Sau khi xác định “tà ma dị giới” kia không có ác ý gì với Bạch Huyền tộc, đám
người Bạch La Chân thầm nghĩ khiêm tốn không gây chuyện, tốt nhất là không
nên đắc tội hắn.
Còn tham gia cái gì mà liên minh cùng nhau chống tà ma?
Sợ mình sống lâu quá à?
Các nàng không chỉ không cho người đi tham gia đại hội liên minh, thậm chí
ngay cả câu trả lời miệng cũng không có.
Điều này làm cho hai tộc Kim Huyền, Ngân Huyền rất bất mãn.
Vì thế đại điện chủ hai tộc mang theo một đám trưởng lão trùng trùng điệp điệp
tới thần điện Bạch Huyền tộc, muốn bức ép Bạch Huyền tộc cùng gia nhập liên
minh này.
Đến phía trước Bạch Huyền tộc, đại điện chủ hai tộc đụng mặt nhau.
“Kim Đại điện chủ, nếu Bạch La Chân nhất quyết không chịu gia nhập thì làm
sao bây giờ?”
“Làm sao bây giờ?”
Kim Địa Trì lạnh lùng cười: “Vậy thì các nàng chính là kẻ phản bội của huyền
giới, là kẻ thù chung của tất cả tộc nhân huyền tộc, hai tộc chúng ta cùng nhau
tấn công!”
Hai điện chủ và vài vị nghi trượng trẻ tuổi của Kim Huyền tộc phía sau cũng
phụ họa theo.
“Đúng vậy, bất cứ ai đều có quyền tiêu diệt kẻ phản bội!”
“Ta nghi ngờ các nàng cấu kết với tà ma dị giới!”
“Lần này Hắc Huyền tộc bị tiêu diệt, không chừng phía sau có bóng dáng của
các nàng.”
Đại điện chủ Ngân Dịch của Ngân Huyền tộc không nói gì, bát nước bẩn này
cũng hơi quá đáng rồi đấy?
“Vị tà ma dị giới kia, sợ là tập hợp hai tộc chúng ta cũng không ngăn được, lúc
này còn đặt Bạch Huyền tộc về phía đối địch, có phải rất không sáng suốt hay
không?”
Cái này không phải là không sáng suốt, mà là sợ kẻ thù quá ít, chết không đủ
nhanh.
Sắc mặt Kim Địa Trì cứng lại, đương nhiên hắn cũng không ngốc đến như vậy.
Vừa rồi nói như vậy là muốn giật dây Ngân Dịch đến Bạch Huyền tộc kêu đánh
kêu giết, sau đó mình lại đóng vai mặt người tốt thuận lợi kéo Bạch Huyền tộc
vào liên minh.
Kết quả người này lại không mắc mưu.
“Mặc kệ thế nào, các nàng phải gia nhập liên minh!”
“Nếu không cho dù không tấn công Bạch Huyền tộc thì cũng phải cô lập các
nàng!”
Thật ra Ngân Dịch lại đồng ý với đề nghị này: “Đúng vậy, đây là vì sự an nguy
của cả huyền giới. Nếu các nàng trốn tránh, vậy từ nay về sau cắt đứt buôn bán
với Bạch Huyền tộc!”
“Còn có đại hiền giả kia của bọn họ, Tử Kim Huyền Văn rốt cuộc là sao thế?”
“Lần này phải thăm dò cho ra kết quả!”
Ngoài tà ma dị giới ra, bọn họ cũng vô cùng chú ý đến sự tồn tại của Khương
hiền giả.
Thủ lĩnh hai tộc đã đến, Bạch Huyền tộc cũng không dám chậm trễ, Bạch La
Chân tự mình dẫn theo các điện chủ đi ra nghênh đón.
“Hoan nghênh các vị đến Bạch Huyền tộc chúng ta làm khách!”
Ngoài miệng Bạch La Chân nói như vậy, trong lòng lại nghĩ các ngươi rảnh rỗi
quá đấy nhỉ?
Gần đây lão nương đang bận rộn học huyền thuật cấp chí tôn, thật sự không
muốn dành ra thời gian rảnh ra nói nhảm với các ngươi đâu.
Kim Địa Trì ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Bạch điện chủ, Bạch
Huyền tộc các ngươi uy phong thật đấy, đề nghị liên minh đã gửi đến mấy lần
các ngươi đều xem như gió thoảng qua tai à?”
“Ha ha, Kim điện chủ nói quá lời rồi, mời vào bên trong!”
Hai tộc Kim - Ngân này, nếu xét thực lực tổng thể thì cao hơn so với Bạch
Huyền tộc.
Hơn nữa bây giờ hai tộc liên thủ lại một chỗ, nàng cũng không dám đắc tội quá
mức.
Ngân Dịch nhìn mọi người ra nghênh đón một lượt, không khỏi nhíu mày nói:
“Vị đại hiền giả kia của tộc các ngươi đâu? Vì sao không ra đây nghênh đón?”
Nhắc tới Khương hiền giả, Quang Minh điện chủ cười nói: “Ngươi nói Khương
hiền giả à, hắn đang bận bịu tu luyện, còn xin các vị thứ lỗi.”
“Ý gì đây?”
Kim Địa Trì dừng chân, sắc mặt trầm xuống.
“Hắn cao quý như vậy à? Ngay cả chúng ta cũng không xứng để hắn ra nghênh
đón?”
Bọn họ còn đang chờ để quan sát và thăm dò Thành ca đây, nhưng gặp cũng
không gặp được thì thăm dò cái gì?
Điện chủ và nghi trượng của hai tộc ở phía sau cũng đều phụ hoạ.
“Đúng vậy, mặt mũi của hắn lớn vậy à?”
“Ngay cả đại điện chủ của các ngươi còn tự mình ra đón, dựa vào đâu mà hắn
không ra?”
“Chỉ là Cực Huyền cảnh, ai cho hắn mặt mũi như vậy?”
“Ta cho hắn mặt mũi!”
Đáng lẽ còn đang ôn hòa, giờ đây sắc mặt Bạch La Chân xanh mét, cắt ngang
bọn họ.
Ánh mắt dịu dàng của nàng cũng đột nhiên trở nên sắc bén.
“Khương hiền giả ở tộc chúng ta có địa vị cao quý, không ai giỏi bằng hắn hết!”
“Hắn không muốn gặp người khác thì không cần gặp, ông trời đến đây cũng
giống vậy thôi!”
Kim Địa Trì và Ngân Dịch suýt chút nữa đã bị sự thay đổi thái độ này làm sửng
sốt.
“Bạch La Chân, ngươi nói cái gì?”
“Thái độ này của ngươi là gì đây hả?”
“Ngươi muốn cắt đứt với hai tộc Kim - Ngân chúng ta đó à?”
Chiến Linh điện chủ sớm đã không nhịn được, nhảy ra quát to: “Cắt đứt thì sao?
Các ngươi dám cả gan bất kính với Khương hiền giả thì chính là khinh thường
cả Bạch Huyền tộc chúng ta!”
Các điện chủ khác của Bạch Huyền tộc cũng đứng dậy.
“Khương hiền giả không muốn thấy các ngươi, vậy chứng minh các ngươi
không đáng.”
“Các ngươi chỉ đích danh người khác còn chưa tính, hắn là người các ngươi có
thể chỉ đích danh sao?”
“Thật sự cho rằng bọn ta sợ cắt đứt à?”
Lần này, tất cả mọi người đều ồ lên.
Chỉ bởi vì nói Khương hiền giả vài câu mà Bạch Huyền tộc không tiếc cắt đứt
với tộc khác?
Chuyện này cũng khoa trương quá đấy?
“Ngươi, các ngươi!”
Sắc mặt đại điện chủ Kim Huyền đầy lửa giận, nhưng trong tâm lại là kinh ngạc
nhiều hơn.
Đại hiền giả này, cho dù là Tử Kim Huyền Văn thì cũng chỉ là một hậu bối thiên
tài, dù sao vẫn phải bị tiền bối quản thúc chứ?
Sao nhìn điệu bộ Bạch Huyền tộc thế này, hệt như là coi đại hiền giả như cha
mình ấy nhỉ?
Đại điện chủ Ngân Huyền thấy còn tiếp tục như vậy thì không được.
Bọn họ đến đây vì mục đích liên minh, không phải để tìm thêm một kẻ địch.
Hắn vội vàng đi ra hòa giải: “Ha ha, không gặp thì không gặp, hắn vui vẻ là tốt
rồi.”
“Kim huynh xin bớt giận, chúng ta đều là tiền bối, so đo với tiểu bối thì thật
không đáng.”
Kim Địa Trì cũng thuận thế nguôi giận, trận tranh chấp này mới xem như cho
qua.
Sau đó đoàn người vào bên trong chủ điện ở sâu trong thần điện.
Ba bên ngồi xuống, lúc này mới chính thức bắt đầu trao đổi chuyện liên minh.
“Bạch điện chủ, dáng vẻ tà ma dị giới kiêu căng ngạo mạn như thế, chẳng lẽ tộc
của ngươi còn muốn không đếm xỉa đến sao?”
“Đây chính là thời điểm sinh tử tồn vong của cả huyền giới, quyết định của
ngươi liên quan đến sống chết đến hàng trăm triệu tộc nhân huyền tộc, hy vọng
tầm nhìn của ngươi có thể rộng hơn một chút.”
Hai vị đại điện chủ vừa dứt lời, Bạch La Chân ngồi ở giữa liền xua tay cười nói:
“Hai vị lo lắng nhiều rồi, theo ta thấy, tà ma dị giới kia không nguy hiểm như
trong tưởng tượng vậy đâu.”
Từ lúc trở về từ Hắc Huyền tộc, nàng vẫn luôn có chút lo lắng.
Nhưng theo thời gian trôi qua, bây giờ nàng đã càng ngày càng yên tâm.
Dù sao trong khoảng thời gian này gió êm sóng lặng, vị tà ma dị giới kia cũng
không lại hành động.
Với thực lực của hắn, nếu thật sự là hạng người tàn bạo thích giết người vậy thì
chỉ sợ bây giờ ba tộc Kim Ngân Bạch đã bị hắn tiêu diệt hết rồi.
Làm sao có thể không làm gì trong thời gian dài như vậy?