Chương 4: Cái gì mới thực sự là đúng? Cái gì mới thực sự là sai?
Đúng và Sai.
Chúng thực sự mơ hồ và hầu hết sẽ phụ thuộc vào cảm xúc và hành động đã xảy ra của chúng ta hơn là một kết quả sẵn có trong trường hợp nào đó liên quan đến hành động của con người, động vật...
Thật sự rất khó để có thể xác định được một việc gì đó là đúng, một việc gì đó là sai.
Hãy lấy một ví dụ điển hình.
Một chiếc tàu hỏa bị hỏng về phanh, nó đang hướng về một nút giao trên đường ray, bạn là người lái tàu và bạn phải chọn đi sang một trong hai bên.
Nếu bạn đi sang bên phải, nơi có năm người đang làm việc thì họ chắc chắn sẽ c·hết và nếu bạn chọn đi sang bên trái, sẽ chỉ có một người đang làm việc ở trên đường ray đó và người công nhân đó cũng sẽ c·hết nếu bạn rẽ sang bên trái.
Không có cách nào để 6 người họ nhận biết được con tàu đang tới, bọn họ sẽ không và chắc chắn sẽ không ra khỏi nơi họ đang làm cho đến khi họ làm xong. Đơn giản mà nói là họ sẽ không thể ra khỏi nơi mà họ đang làm việc
Bạn sẽ chọn đi bên nào?
Đương nhiên đa số sẽ chọn đi bên trái, số ít sẽ chọn đi bên phải nhưng chuyện đó không hề quan trọng trong ví dụ này.
Chọn bên trái sẽ tạo ra một lập luận trong tất cả mọi người rằng hành động này chính là hành động tạo ra lợi ích tối đa và thiệt hại tối thiểu cho tất cả mọi người. Trong trường hợp này, việc rẽ và g·iết một người để cứu năm người khác sẽ tạo ra một kết quả tốt hơn, vì nó cứu sống năm người và chỉ để một n·gười c·hết
Và nó sẽ là hành động ĐÚNG ĐẮN nhất dựa theo chủ nghĩa "Vị Lợi"
Và một phần nữa chính là tính trách nhiệm cho hành động của bạn. Trong trường hợp gấp rút và ảnh hưởng đến nhiều sinh mạng bên trong con tàu. Chính vì vậy nó sẽ là lựa chọn ít tổn thất nhất trong tất cả các bên trừ người công nhân tội nghiệp bị bạn g·iết c·hết chỉ vì nó là thứ hành động ĐÚNG ĐẮN nhất.
Vậy nó là hành động đúng hay sai?
Bạn có thể coi nó là đúng nhưng trong thâm tâm bạn, thậm chí là những người bên trong con tàu đối với họ và bạn nó sẽ là một hành động sai trái.
Bạn có thể coi nó là sai vì bạn vừa gián tiếp g·iết một người.
Nhưng bạn vẫn có thể coi nó là đúng vì thà để một n·gười c·hết còn hơn là để năm n·gười c·hết và chấp nhận rủi ro sẽ có chuyện sảy ra với con tàu.
Việc mặc định cái này đúng, việc này sai... sẽ đều là do cảm xúc và chính bạn quyết định. Chính vì vậy khái niệm đúng và sai đều mơ hồ với tất cả mọi người, thậm chí chúng còn không tồn tại và luôn mâu thuẫn lẫn nhau.
Lấy một ví dụ khác. Bạn phải chọn g·iết một kẻ s·át n·hân hàng loạt hoặc bạn sẽ c·hết vì hắn.
Không xét đến vấn đề đạo đức khi phải g·iết một người. Chỉ tính đến pháp luật và tương lai sảy ra khi lựa chọn g·iết hắn và để hắn g·iết.
Khi g·iết hắn, bạn sẽ được coi là một người hùng, một n·ạn n·hân và một tội nhân mới trong hàng ngũ người vào tù trong tương lai. Bởi bạn đã g·iết người và tước đoạn quyền được sống. Vậy nên bạn đã vi phạm pháp luật và chắc chắn sẽ vô tù.
Ngược lại nếu để hắn ta g·iết bạn, bạn sẽ c·hết. Trong tương lai sẽ có nhiều và cực kì nhiều n·gười c·hết bởi hắn. Chính bạn đã gián tiếp c·ướp đoạt mạng sống của người khác khi để hắn g·iết bạn.
Dù lựa chọn nào thì cuối cùng bạn vẫn sẽ là người bị thiệt nhiều nhất. Thiệt hại về thời gian, thiệt hại về tính mạng...
Ngoài ra, cũng sẽ có luận điểm nói về tính chủ động ở trong tình huống này, ở tình huống trước, dù bạn chọn bất cứ hướng đi nào thì bạn cũng đều g·iết người trong khi bạn hoàn toàn có thể không g·iết người và để mọi thứ thuận theo chiều của nó hay là xét về bản chất thì việc bạn g·iết người nó đã là sai rồi và chưa xét đến kết quả.
Còn tình huống này bạn có thể lựa chọn việc khống chế hắn, đó chỉ là hai lựa chọn được đề xuất khi bạn gặp một tình huống sảy ra liên quan đến tính mạng và kết quả tồi tệ sẽ chỉ xảy ra sau hai lựa chọn một trong hai đề xuất đó.
Vậy tất cả những thứ trên mà tôi nói ra mang mục đích gì?
Chúng là những hành động đã sảy ra mà chính tôi đã tự tay làm. Tôi không biết chuyện đó là đúng hay là sai. Nó quá khó để chọn lựa cho mình việc này là đúng hay sai.
Tôi đã g·iết cậu ta. Billy. Cậu ta có thực sự đáng để c·hết không?
Billy là một người thầy duy nhất trong ngôi làng đó. Cậu ta là người duy nhất dạy con chữ và con số cho nhưng đứa trẻ tội nghiệp đó.
Nhưng tại sao? TẠI SAO? Tại sao cậu ta lại làm như vậy.
Nó chỉ lả một đứa trẻ ngây thơ và cực kì tin người. Tại sao cậu lại có thể hãm h·iếp con bé?
Đây rõ ràng là một hành động bại hoại. Hắn ta làm trước mặt mình, đứa con thân yêu của mình b·ị h·ãm h·iếp ngay trước mắt mà mình không thể làm gì...
Tôi đã g·iết, bặm và đốt tên đó thành tro. Tên cặn bã chó c·hết đó không nên tồn tại ở trên đời.
Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.
Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.
Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.
Sau cùng con bé đ·ã c·hết nhưng ít ra người làm cha như tôi cũng có thể làm một thứ gì đó...
Tôi bị phán tử hình vì hành vi tàn bạo và mất nhân tính của mình.
Lúc đầu tôi lại thấy vui vẻ và có phần phấn khích vì nghĩ rằng mình sắp gặp lại được đứa con của mình và có thể một lần nữa g·iết thằng khốn đó ở địa ngục sâu thẳm nếu như nó có thật.
Nhưng vào ngày cuối cùng tôi đã phải suy nghĩ lại về hành động của mình. Một ví dụ về lựa chọn đúng và sai trong quyển sách mà bạn tù cho tôi mượn đã khiến tôi lần đầu phải suy nghĩ lại về hành động của mình.
Tôi đã g·iết người thầy duy nhất trong làng, người sẽ cứu rỗi rất nhiều cuộc đời của các em đang đi học. Vậy là tôi đã sai?
Không tên đó chỉ là một kẻ bại hoại và thối tha về nhân cách khi hãm h·iếp một đứa trẻ 12 tuổi trước mặt cha nó. Hắn ta tiêm cho tôi một thứ gì đó khiến tôi bất động và bắt đầu giở trò với đứa nhỏ. Tôi hẳn là đã đúng khi g·iết tên khốn đó. Hành động của tôi có thể là thứ sẽ giúp cho những n·ạn n·hân nào đó trong tương lai thoát khỏi hắn.
Vậy là tôi đã đúng?
Chúng quá mâu thuẫn. Tất cả đều dựa vào cảm xúc và hành động. Đứng trước pháp luật thì hành động của tôu là Sai. Nhưng với vai trò là một người cha, tôi đã mặc định cho nó là đúng dù có vượt qua khôn khổ đạo đức cho phép của xã hội
Tôi đã c·ướp đi quyền được sống của hắn, tôi cũng đi trước việc phán xét của pháp luật.
Nhưng dù sao mọi thứ đã xảy ra. Tôi đã viết mọi thứ mà tôi đã trải qua như một phần bằng chứng cho hành động tôi cho là đúng của mình.
Sau khi tôi c·hết chính xã hội này sẽ là những người phán xét việc đúng sai. Những người ngoài lề với sự khách quan cho mọi thứ đã xảy ra sẽ tự quyết định đúng sai mặc cảm xúc của mỗi người là mỗi khác.
...
"Junsi-Kimjtora mất ngày 13 tháng 06 năm 2011.
Thọ 37 tuổi.
Nguyên nhân t·ử v·ong: Bị xuất huyết máu"
"Cái c·hết của Junsi làm kinh động đến toàn xã hội bởi nhật ký mà bạn tù anh ta tiết lộ cho mọi người khi Junsi được xác nhận đ·ã t·ử v·ong"