Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
《beyond: The End By Junsi》

Chương 5: Khám phá Thiên Đàng




Chương 5: Khám phá Thiên Đàng

"Sự liên kết giữa chúng ta, những con người hoang dại và tội nghiệp với sự vĩ đại và xa vời của thiên đàng là gì?"

"Vòng tròn liệu có phải là biểu tượng thực sự của thiên đàng, nơi mọi linh hồn tội nghiệp sẽ đến sau c·hết?

...

Một vòng tròn là sự phản ánh của sự vĩnh cửu và vô tận. Nó không có điểm bắt đầu và cũng không có điểm kết thúc. Khi ta áp đặt chúng và gộp chúng lại thì ta vẫn sẽ có một hình tròn vô tận.

"Vậy thì chồng chất chúng lên nhau thì sao?"

Kết quả sẽ là một vòng xoắn ốc.

"Vậy loại bỏ đi mọi chiều không gian và áp đặt cho vòng xoắn ốc đó sự vô tận?"

Kết quả là một vòng xoắn ốc vô tận không đầu không đáy, chải dài qua khái niệm khoảng cách về nó.

"Vậy nó liên quan gì đến câu hỏi của tôi"

Thiên đàng cũng vậy. Bản chất của thiên đàng là một hình xoắn ốc vô tận với một bảng hệ thống xếp hạng các cá nhân tiêu biểu trong đó.

Khi lên trên đây mọi tội lỗi, mọi việc làm, mọi hành động của bạn sẽ thoát ly hoàn toàn với thế giới. Bạn sẽ chỉ là một linh hồn thuần khiết vừa loại bỏ đi cái tôi và mọi điều ác của mình.

"Vậy... hệ thống xếp hạng cá nhân là cái gì?"

Rất đơn giản đây là hệ thống tính điểm từ 0 đến ∞ điểm. Mỗi điểm đều được cộng bởi một việc tốt mà bạn làm, việc tốt ở đây chỉ sự giúp đỡ, cứu dỗi, bảo vệ.

Tất cả chúng là và sẽ là điểm tốt được công duy nhất ở nơi này nhằm tránh trường hợp một con người, thiên thần nhận thức sai về việc tốt trong tâm trí họ.

"Vậy điểm đó sẽ được dùng làm gì?"

Nó sẽ được dùng để mua, trao đổi quyền năng và một cuộc sống mới sau khi kiếm đủ điểm.

"Vậy còn chúa?"



Chúa sao?

Chúa không hề tồn tại. Đúng hơn là cậu ta đã chiến thắng và xóa chúa ra khỏi mọi dòng thời gian.

Chỉ là chúa vẫn sẽ luôn tồn tại nhờ đức tin, vũ trụ và mọi nghịch lý luôn xảy ra trong vũ trụ. Vậy nên thứ cậu ta g·iết chỉ là một khía cạnh hay một bản sao của chúa.

Cậu hỏi vì sao tôi biết ư?

Đừng quan tâm đến nó.

Đi với tôi, tôi sẽ dẫn cậu đi hết vòng xoắn ốc vô hạn này để đến với một thứ sâu xa hơn, một thứ lớn và quyền năng hơn.

...

Như cậu thấy đấy, hai bên con đường là những linh hồn, những "ác quỷ" trong những tín ngưỡng được rẽ nhánh bởi con người. Không có quỷ dữ hay linh hồn nào cả.

Chỉ có sự tái sinh, sự phát triển và sự tha thứ bởi chúa.

"Vậy tại sao con người lại tạo ra khái niệm về ắc quỷ, về thiên thần và cả về chúa nữa?"

Hmmm. Đơn giản mà nói vũ trụ này chỉ tồn tại duy nhất tại thời điểm tôi đang nói. Mọi khái niệm, lời nói và lịch sử đều chỉ là một màn sương tín ngưỡng được chính con người tại quá khứ tạo ra để dựa dẫm.

Thiên đàng không có khái niệm, không có tương lai hay quá khứ. Nó chỉ ở hiện tại và luôn tiếp diễn. Mọi nguồn gốc và những lời tôi và cậu nói sẽ bị xóa sổ một cách tự nhiên bởi cậu ấy.

Vậy nên khái niệm về thiên thần, ắc quỷ và chúa sẽ chỉ là một màn sương g·iả m·ạo nhằm đe dọa và bảo vệ chính con người ở thời điểm quá khứ và tương lai.

"Thật khó hiểu. Ý anh là Thiên Đàng thoát ly khỏi mọi khái niệm, mọi dòng thời gian kể cả quá khứ và tương lai?"

"Và mọi thứ mà tôi biết, mọi ý nghĩa và lịch sử trong tôn giáo và toàn thể vũ trụ chỉ là một màn sương nhằm đe dọa, bảo vệ con người?"

Chính xác.

"Vậy bảo vệ khỏi thứ gì? Khỏi ai?"



Bảo vệ khỏi kẻ g·iết chúa, đứa trẻ đầu tiên bị đầy đọa và là tai họa thuần khiết nhất trong lịch sử.

Không ai khác ngoài Lucifer.

"Cái tên này... chẳng phải là kẻ phản chúa sao?"

Không hẳn là phản chúa. Chính xác là kẻ giác ngộ ra chân lý thực sự thì đúng hơn. Chỉ tiếc rằng cậu ta lại bị chính thứ chăn lý đó giải thoát mọi thứ của cậu ta khỏi nơi này và khiến cậu ta trở thành một tầm nhìn xóa sổ mọi thứ.

Chính vì đó mà chúa đ·ã c·hết trong tay cậu ta và thiên đàng đã cùng lúc mất đi hai trụ cột lớn nhất. Điều này đã khiến Micae phát điên và tạo ra hệ thống tính điểm vô hạn này.

Haizz chỉ tiếc là thiên đàng sắp không chống trụ nổi rồi. Vài nghìn, trăm nghìn hoặc vài tỉ năm nữa mọi thứ sẽ dần bị sụp đổ thôi...

...

Đây là đỉnh của thiên đàng, một đỉnh kéo dài vô tận trong bốn chiều.

"Không thể nào!? Chúng ta chỉ vừa nói chuyện vài giây thôi mà?"

Về cơ bản ta vừa đi trên sự vô tận trong không gian bốn chiều. Cậu có thể thấy chúng ta đang đi bộ nhưng thức chất là đã vượt qua vô hạn khi đi trên nó.

Được rồi. Cậu có thể nhảy xuống đó và tự mình đi tiếp.

"Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi xuống đó?"

Sẽ có hai trường hợp sảy ra.

Trường hợp một là cậu sẽ trực tiếp làm một thiên thần và bắt đầu làm nghĩa vụ của mình, cậu cũng có thể trực tiếp tái sinh nhưng nó sẽ khá là đau đớn

Trường hợp hai sẽ khá là tệ. Sẽ có một dị điểm ngẫu nhiên sảy ra. Nó sẽ khiến linh hồn cậu trực tiếp gặp cậu ta và *Bụp*. Mọi thứ sẽ biến mất khi cậu gặp cậu ta.

Nhưng đừng lo lắng nó sẽ chỉ sảy ra với tỉ lệ thấp đến mức bất ngờ

"Tôi sẽ tin ngài, ngài thiên thần. Nếu có cơ hội tôi mong muốn.."



Chúc may mắn.

■■■

■■■

■■■

"Ôi linh hồn nhỏ tội nghiệp. Cuối cùng cũng chỉ c·hết trong đau đớn tuần hoàn và sẽ chẳng bao giờ gột rửa được mọi tội lỗi chồng chất của ngươi. KHÔNG BAO GIỜ."

Làm quái gì có thiên đàng, nó đã bị xóa sổ bởi loài người khi tôi mắc kẹt ở đó rồi rồi. Thứ duy nhất còn tồn tại là ta và cái hố liên kết với cậu ta. Nhưng thế thì sao? Sự giác ngộ cũng chỉ khiến cậu ta nằm ngoài câu truyện có thể kể và hóa thành hư vô giống như chúa.

Các thiên thần rồi cũng sẽ biến thành giống loài h·ôi t·hối và bẩn thỉu. Linh hồn bọn chúng sẽ mãi ô uế và không bao giờ rửa sạch được mọi tội lỗi mà các ngươi tạo nên.

Không... Chính sự hiện diện của loài người mới tạo ra sự ô uế trong các thiên thần. MICAE và Chúa thật ngây thơ khi cho rằng loài người rồi sẽ thay đổi.

Ngài vẫn bao dung bỏ qua mọi tội lỗi của giống loài thấp kém đó. Đáng ra chúng nên bị tuyệt diệt từ lâu. Đáng ra bảy chiếc kèn đó nên phải được thổi sớm hơn.

Loài người đã phát triển một cách vượt bậc nhưng chúng vẫn không thể thoát khỏi sự ô uế của chính chúng đem lại. Nó giống như một lời nguyền bất diệt được truyền từ đời này sang đời khác và cứ thế phát triển đồng đều như con người

Đến cả sự phục sinh của Chúa Con và cả Chúa Thánh Thần cũng không thể làm gì được chúng. Tâm và Linh Hồn của chúng đã nhúng quá sâu vào căn nguyên của mọi tội ác.

Chúa Cha đã kết hợp với hai bản thể của mình và trở thành Chúa Ba Ngôi duy nhất. Ngài đã triệt tiêu mọi sư ô uế, mọi sự sống và mọi linh hồn nhưng vẫn không chấm dứt được chúng.

Đến cả kẻ giác ngộ cũng hoàn toàn bị chìm sâu và sự ô uế của loài người và trực tiếp biến mất khỏi mọi sự.

Chúng sống dai một cách bất ngờ, phát triển vượt bậc. Tìm đường đến Thiên Đàng và trực tiếp làm nên sự sụp đổ của thiên đàng.

Cuối cùng chỉ còn lại sự hoang tàn, ta và một phần ý chí giác ngộ của Lucifer còn tồn tại trong cái không gian bốn chiều sắp sụp đổ này.

Ta đã tự hỏi chúng đã phát triển đến đâu? 5 chiều? 6 chiều? Hay là đã là một Chúa khác?

"Sao cậu không thử giác ngộ? Junsi"

"Sao không thử đến với mặt kia của vòng tròn đi?"

Tôi nhìn linh hồn mà tôi đã gián tiếp hủy hoại đó trong quá khứ. Đây là một khúc mắc trong lòng tôi, một nguyên nhân dẫn đến mọi việc sảy ra khác đi quỹ đạo vòng soắn ốc nên có.

Tôi nghĩ rằng cậu mình nên theo lời của cậu ấy. Có lẽ tôi nên trút bỏ mọi thứ.