Chương 14: Giải pháp điên rồ
Tôi và Rohan bàn bạc với nhau đã qua 1 tiếng đồng hồ. Một người nêu giải pháp, một người báo kết cục.
Tổng 10.209.099 các giải pháp được đưa ra. 10.000.000 kết cục tất cả sẽ c·hết. 209.000 kết quả một vài người bỏ mạng. 99 cách không rõ được kết quả và tất cả chúng đều hướng tới sự hủy diệt của toàn vũ trụ bằng hiệu ứng cánh bướm.
Lúc này tôi đã quá tuyệt vọng. Quyết định buông xuôi mọi thứ, chấp nhận thực tại rằng tất cả mọi người ngoại trừ bản thân mình sẽ c·hết. Bỗng một ý tưởng điên rồ nảy ra trong tâm trí tôi.
Thay vì cố gắng bảo vệ mọi người hay cố gắng xóa sổ mọi thứ của hòn đảo này thì không bằng rằng tôi sẽ ép buộc chính hòn đảo là một bị cáo và kết án chính nó vì nó là một kẻ s·át n·hân trong toàn bộ chiều thời gian Hiện Tại - Tương Lai
Không nghĩ thì không làm, đã nghĩ thì sẽ làm cho chót. Tôi đếm chỗ Rohan một lần nữa, Rohan đang cố gắng làm một cái gì đó vượt xa cả hiểu biết cũng như năng lực của anh ta.
Rohan nói:
"Cậu biết rằng tôi trong tương lai đã có sự toàn tri trong hòn đảo này cũng như truyền thông tin qua vô hạn các quá khứ và bản thể của tôi nhỉ. Tôi cũng không chắc chắn mình đang làm điều gì nữa nhưng trí ít thì nó sẽ giúp ích cho cậu"
Lời Rohan nói như đang ẩn ý một điều gì đó, một cái gì đó có thể khiến cho chúng tôi sống sót khỏi hòn đảo này. Tôi có hỏi về chuyện gì đang sảy liên tục 3,4 lần nhưng Rohan vẫn ló ngơ tôi.
¤Phải có một lí nào đó?¤
Tôi thầm suy nghĩ rồi đi ra đến nơi mọi người tụ họp. Ra đến nơi tôi thấy mọi người đều đã ngất đi. Sau khi kiểm tra một chút thì mọi người đều an toàn, tất cả đều bị hôn mê nhưng với một mức độ nhẹ đến đáng ngờ. Nó nhẹ đến nỗi có thể so sânh với một giấc ngủ sâu thông thường.
Tôi dần hiểu ra mọi chuyện. Dường như Rohan muốn tôi làm như vậy. Có lẽ anh ấy đã thấy một viễn cảnh nơi tất cả đểu có thể sống sót một cách tuyệt đối nhưng lại không thể nói ra.
Tim tôi đập nhanh và mạnh một cách nhanh chóng, máu của tôi lưu thông lên não và cơ thể một cách nhanh chóng khiến tôi dần tỉnh táo và hưng phấn hơn. Tuy đã có kinh nghiệm với 6 người trước nhưng đây là lần đầu làm với một thứ vô tri khiến tôi có một chút lúng túng.
...
¤THẾ GIỚI PHÁN XÉT.¤
¤THỰC THI TỨC THÌ.¤
Sau 2 câu đó thì thời gian trong toàn cõi Đa Vũ Trụ này đều dừng lại.
Tôi búng tay, khung cảnh của tòa án dần hiện ra. Tôi cũng ẵm luôn 2 chức vụ là Thẩm Phán và bên tố cáo. Tôi tạo ra 100 hàng ghế cho những người bị hại và hàng trăm triệu linh hồn bị g·iết bởi hòn đảo.
¤Bị cáo đầu tiên¤
Một hòn đảo lớn được dịch chuyển đến tòa án. Nó dần thu nhỏ và hóa thành hình người khi được bị loại bỏ các khái niệm của một hòn đảo và thay vào đó là khái niệm nhân loại được hiện hữu bên trong hòn đảo. Mọi ngôn ngữ, cách ứng sử và trí tuệ đều được nhồi nhét vào chính hòn đảo đó. Đương nhiên việc xưng hô hơi khó khăn nên để dễ gọi hơn tôi sé chỉ nói đến số 9 thay vì hòn đảo
Sơ qua về 9 thì khi đã hóa hình nó giống như một con manocanh màu xanh lá cây. Trên khuôn mặt đều không có các bộ phận như mắt, tai, mũi và miệng nhưng lại có thể phát ra tiếng động.
Quay trở về vấn đề chính tôi đã đọc ra các loại tội của 9 như:
¤Phá hoại tài sản¤
¤Phá hoại thiên cảnh quan thiên nhiên¤
¤Giết người hàng loạt¤
¤Giết người hàng loạt khắp chiều thời gian Tương Lai¤
Tuy nó là những loại tội vớ vẩn khi tôi gắn ghép vào một vật vô tri nhưng hiện tại nó đã có đầy đủ mọi yếu tố của một con người nên việc tôi kết tội 9 cũng chẳng có gì sai. Tôi biết chuyện này thật lố bịch nhưng đây là cách duy nhất để cứu sống tất cả mọi người.
9 không nói gì chỉ ngẩn người rồi quay tròn bản thân một cách điên cuồng rồi dần dừng lại, nói một câu khiên tôi không thể tin được trí thông minh cùa một hòn đảo
9 nói rằng:
"Cậu không thể vu khống tôi một trơ trẽn như vậy. Tôi không hề có kí ức và lí trí để điều khiểu hành vi tự phát của bản thân mình"
"Thay vào đó tôi muốn tố cáo các loạt tội của cậu"
Chỉ với vài câu nói đã khiến tình huống đảo chiều. Tôi thật không thể tưởng tượng trí thông mình của 9 lại có thể lớn như vậy. Tiếp tục với sự ngạc nhiên của tôi 9 đã nêu ra các loạt tôi của tôi như: Vu khống, đảo lộn 3 chiều thời gian.
Tội vu khống tôi có thể chấp nhận được nhưng việc đảo lộn 3 chiều thời gian đó là sao chứ? Sao nó có thể biết được việc tôi đã ở nơi giao thoa giữa 3 chiều thời gian chứ?
¤Vậy bị cáo có bằng chứng hay 'Nhân chứng' để khẳng định việc này?¤
"Tôi là 'Nhân chứng' kiêm luật sư của hòn đảo"
Một giọng nói phát lên trong phiên tòa, giọng nói này không rõ độ tuổi, không rõ giới tính nhưng ngữ khí lại tư tin một cách lạ thường. Khi tôi quay đầu theo hướng phát ra giọng nói. Tôi phát hiện một 'con người' cao 1m9 với cái đầu đồng hồ. Trang phục của hắn là một bộ Vest đen bình thường đi kèm là chiếc áo choàng màu nâu.
Tên đầu đồng hồ này đã đục nát đi Thế Giới Phán Xét của tôi. Phải nhớ rằng Thế Giới Phán Xét của tôi là hư vô, nó luôn luôn cái trên và cái dưới bồi dưỡng lẫn nhau một cách vô hạn để có thể tạo nên một tầng tòa án trong vô hann các tầng được hình thành của nó.
¤Vị này là?¤
Tôi hỏi hắn một cách chần chừ, đáp lại lời nói của tôi là tiếng tích tách, tích tách của cái đầu đồng hồ.
Sau một lúc hắn mới bắt đầu nói
"Ta không có tên, không có tuổi và ta là Thời Gian"
Cái tên của hắn tôi đã từng đọc qua trong cuốn sách mà Thẩm Phán đưa cho. Hắn là sự kết hợp của cây bút của 《Bố》 và chính bản thân hắn mà ra. Tóm lại rằng hắn ta cũng chỉ là một tên bám víu để hoàn thiện bản thân.
Tôi hỏi Thời Gian rằng hắn ta có đầy đủ bằng chứng để khẳng định rằng tôi là người làm đảo lộn tất cả 3 chiều thời gian không và đáp lại lời tôi hắn ta lấy một va li, mở nó ra và chiếc va li chiếu lên cảnh tôi chạy khỏi hơn 298 chiều liên kết 3 chiều thời gian được tạo ra khi tôi đứng tại nơi đó khiến cho hơn 298 chiều đó bị phá hủy hoàn toàn bởi sự hỗn loạn trong quá khứ, tương lai và hiện tại khi chúng xếp chồng lên nhau một cách hỗn loạn.
Điều đó có nghía rằng tôi đã gián tiếp hủy diệt hơn 894 vũ trụ chứa quá khứ, tương lai và hiện tại và hắn bắt tôi phải nhận tội và chịu trách nhiệm trước việc gián tiếp hủy diệt hơn 894 vũ trụ.
"Khoan đã"
Lúc này một dọng nói quen thuộc cất lên. Là Rohan! Anh ta đã thoát khỏi việc mất đi khái niệm thời gian.
"Trước khi kết án Alex thì tại sao ta không nhìn lại nguyên nhân của sự việc?"
Nói rồi Rohan chỉ vào 9 đang đứng sau lưng Thời Gian rồi nói tiếp.
"Ngài có thể khẳng định với tôi rằng. Ngài chấp nhận việc kết án sẽ do số lượng vũ trụ bị phá hủy bởi ảnh hưởng thời gian là phép đo để tính toán tổng h·ình p·hạt mà người gây ra phải chịu không? Ngài Thời Gian?"
Thời gian trầm ngâm một chút và nhanh chóng trả lời
"Chấp nhận nhưng với một điều kiện rằng tất cả những người liên quan đến việc phá hủy và làm mất cân bằng của vũ trụ và thời gian bắt buộc phải bị kết án"
Rohan đáp
"Được thôi"
"Nếu theo ý ngài việc phá hủy càng nhiều vũ trụ sẽ tương đương với h·ình p·hạt càng lớn thì chúng tôi sẽ kết án 9 đầu tiên"
Thời Gian lúc này phản đối kịch liệt. Hắn đưa ra các bằng chứng chỉ ra rằng 9 trước khi bị kết án sẽ chỉ là 1 hòn đảo chứa 《Khavas》vô tri và không hề có một chút nào là có ý thức cả.
Rohan cười lớn và đáp lại rằng
"Tôi từ chối luật điểm của ông. Theo như các bằng chứng lịch sử thời kì của các ông 《Bố》 đã lấy bản thân mình và tạo thành 《Khavas》tặng chúng cho TẤT CẢ CÁC SINH VẬT SỐNG trong Đa Vũ Trụ"
"Từ đó ta có thể biết được rằng hòn đảo đã là một SINH VẬT SỐNG"
Thời gian lấy làm ngạc nhiên khi Rohan biết được lịch sử thuở sơ khai của bọn họ nhưng hắn vẫn cứng miệng nói rằng
"Dù vậy nhưng hòn đảo vẫn không hề có ý thức lẫn tâm trí để có thể kiểm soát hành động của mình"
"Phản Đối"
Rohan nói lớn rồi bắt đầu lý luận lại với Thời Gian rằng nếu như hòn đảo không hề có nhận thức thì nó sẽ không có Khavas. Bởi vì chính Khavas là minh chứng cho thấy một sinh vật sống có nhận thức và khát vọng một cách rõ ràng.
Lúc này Thời Gian đã không còn gì để nói. Hắn ta thừa nhận rằng bản thân hắn không phải là một luật sư biện hộ giỏi và hắn quyết định đẩy nhanh vụ án bằng cách thúc ép chúng tôi kết án mặc sự cầu xin của 9
¤Tòa Tuyên Án¤
¤Bị cáo: 9/Hòn Đảo¤
¤Tội danh: Giết người - Gián tiếp phá hủy 10.209.009 vũ trụ¤
¤Kết án: Sẽ do Thời Gian quyết định¤
¤Bị cáo: S. Alex Nguyen¤
¤Tội danh: Gián tiếp phá hủy hơn 894 vũ trụ¤
¤Kết án: Sẽ do Thời Gian quyết định¤
Sau khi phán quyết xong tôi và 9 đều bị Thời Gian trực tiếp bắt giữ. Hắn nói với chúng tôi rằng sẽ có rất nhiều thứ phải làm rồi trực tiếp biến mất. Không quên tái tạo lại Thế Giới Phán Xét của tôi thành như cũ. Kết thúc phiên tòa mọi thứ rơi vào sự yên tĩnh tuyệt đối cho đến khi Rohan lên tiếng
...
"Tôi nghĩ hắn ta đi rồi"
¤Chắc chắn không?"
"Chắc chắn"
Với lời chắc chắn của Rohan tôi từ bụng câu ra rồi chui ra bên ngoài. Mùi hôi từ mồ hôi đã ám vào cơ thể của tôi quá lâu rồi. Lâu đến mức mồ hôi của tôi lại tương đồng với cậu ta.
Dù sao chuyện hôi hám chỉ là phụ còn chuyện chính là chúng tộ đã có thể sống sót được khỏi 'kiếp nạn' này. Rohan đã cứu chúng tất cả bọn họ, kế hoạch của anh ta đã thực sự hiệu quả và hoạt động một cách trơn tru.
Kế hoạch này có chút đơn giản. 10 phút trước khi tôi nở ra Thế Giới Phán Xét tôi đã tạo ra 2 bản sao của bản thân mình mang đầy đủ mọi khía cạnh và tính chất của chính bản thân tôi còn tôi thì hòa vào thân xác của Rohan, chia sẻ kiến thức và những gì liên quan đến hòn đảo cho Rohan và tạo nên một vở kịch lừa đi Thời Gian.
Mọi chuyện đã kết thúc, tôi dịch chuyển mọi người đến gần nơi hải quân đang truy tìm n·ạn n·hân của hòn đảo, khiến họ nổi lên bằng cách tạo mộ áo phao và hòa mình trong số họ để già làm n·ạn n·hân.