Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 3517:






Cho dù là 10 cái gã còn nâng được nữa là.

Gã nghiến răng, cố gắng dùng sức nhấc đại đao lên một lần nữa, nhưng ngoài tiếng thở hồng hộc trong miệng phát ra do dùng quá nhiều sức thì không còn

âm thanh nào khác nữa.

Đám quái vật sau lưng gã heo vốn dĩ vẫn chưa phát



hiện ra điều bất thường, nhưng cho đến khi nghe



được âm thanh dùng sức của gã cùng với giọng nói trào phúng của Hàn Tam Thiên, bọn chúng mới dần dần chú ý đến động tĩnh bên phía gã.

"Lão Trư, người con mẹ nó đang làm cái quái gì vậy, biểu diễn tạp kỹ đấy à? Mau xử nó đi!"

"Đúng đó, con mẹ nó miệng của tên tiểu tử này thối lắm, người nhất định phải cho nó một bài học mới được, để nó biết được sự lợi hại của chúng ta."

“Nói đúng lắm, Trư ca, mau xử nó đi, xử nó.”

Đảm quái vật không ngừng lên tiếng thúc giục.

Nghe thấy những lời giục giã này, tên thân heo hiển nhiên là có chút nóng nảy, đặc biệt là khi nhìn về



phía Hàn Tam Thiên lúc này, thấy tên tiểu tử kia còn đang dùng khuôn mặt tươi cười thản nhiên nhìn về phía mình.

Đối với gã mà nói, sự khiêu khích như vậy quả thực là vô cùng nhục nhã.

"A!"

Gã heo phẫn nộ gầm lên một tiếng, một lần nữa

dùng sức.

Nhưng đại đao của gã lúc này dường như đã bị cái gì ám vào, bởi vì cho dù gã có dùng sức như thế

nào thì nó vẫn vững vàng như núi Thái Sơn, lù lù bất

động.

Trán gã lúc này đã lấm tấm mồ hôi, trong mắt cũng



tràn đầy nghi hoặc cùng hoang mang.

Bình thường hắn cầm đao như cầm một món đồ chơi, hôm nay tại sao lại tự dưng như thế này?

Gã hoài nghi không biết là có phải do Hàn Tam

Thiên đã động tay động chân gì đó không, nhưng nhìn kỹ lại thì Hàn Tam Thiên đứng cách đạo của gã một khoảng khá xa, động tác tay cũng vô cùng

sạch sẽ, không giống như đã âm thầm làm điều gì

đó.

Vậy thì rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Ngay khi gã heo đang cực kỳ nghi hoặc thì Hàn Tam Thiên lúc này lại đột nhiên bĩu môi về phía gã, dường như muốn ra hiệu cho gã nhìn xuống dưới



cánh tay mình.

Cũng gần như là lúc gã đang chuẩn bị nhìn tay của mình thì đột nhiên lại cảm thấy từng trận đau nhức

đang không ngừng truyền tới, sau đó là một cơn

đau đớn thấu tâm can.

Khi gã heo hơi lật tay lại nhìn, cả người không khỏi sửng sốt trố mắt nhìn!!!



"Này....."

Khi gã thân heo cúi đầu nhìn xuống, cả người liền triệt để chết lặng.

Không biết từ lúc nào trên cổ tay gã đã đột nhiên xuất hiện một lỗ máu nhỏ.

Cái lỗ này không lớn nên máu tươi chảy ra cũng rất ít, nhưng chỉ một lỗ nhỏ như vậy lại khiến cho sắc mặt gã heo lập tức trắng bệch.

Thậm chí......

Thậm chí trong lòng gã lúc này có hơi hoảng.

Đau, lúc này mới thực sự cảm nhận rõ một cơn đau thấu tận tâm can, nhưng điều đáng sợ hơn nỗi đau



kia chính là thứ lộ ra trong lỗ nhỏ mà gã nhìn thấy

ngay lúc này.

Đó là hai mạch, hay nói một cách đơn giản chính là đứt gân tay, là gân nằm ngay chính giữa miệng vết

thương và vừa mới đứt.

Gân tay của gã vậy mà lại bị chém đứt.

Gã heo lúc này cuối cùng cũng hiểu được, tại sao cho dù có cố gắng dùng sức như thế nào thì tay mình cũng vẫn không thể nhấc được đại đao lên.

Chỉ là, tên tiểu tử kia đã làm gã bị thương khi nào?

Lẽ nào là khi thanh kiếm kia vung lên một nhát?!

Nhưng tại sao lúc đó gã lại không cảm nhận được

bất cứ đau đớn nào?!