Bên trong như một thế giới mà cô chưa từng biết tới.
Nơi đó ồn ào, tối tăm và thác loạn.
Giờ đây cô mới thật sự cảm thấy sợ hãi, ở cái nơi điên rồ thế này, rốt cuộc họ muốn làm trò gì cơ chứ?
Nhìn ánh mắt hoảng loạn của Tuệ An, Đào Châu Nhi không thể không nở một nụ cười mãn nguyện.
Cô phải khiến Tuệ An cũng thân bại danh liệt như cô vậy.
Vì sao cô phải đi làm tình nhân cho một ông già, còn con nhỏ nhà nghèo này lại có thể nghiễm nhiên có được sự quan tâm và yêu thương của nam thần trong Học viện Thiết kế? Sau bao sự cố nó vẫn chẳng có chút tổn thương nào ư?
Tuệ An bị đám bảo vệ to con kia đẩy vào một căn phòng u tối, ánh đèn màu chớp tắt khiến đầu óc cô như muốn quay cuồng.
Cánh cửa đóng lại, tiếng ồn ào ngoài cửa cũng xa dần, một cảm giác bất an chạy dọc sống lưng khó chịu không thể tả.
- Mày lại tính làm trò điên gì hả?
Tuệ An nhìn Châu Nhi ung dung ngồi lên chiếc sofa màu đỏ, lớp vải kim sa lấp lánh dưới ánh đèn màu càng khiến cô ta trở nên ma mị.
Cô có thể cảm nhận được rất rõ lửa hận thù đang bừng lên trong đôi mắt kia.
- Làm gì đâu chứ? Chẳng qua tại mày mà tao phải đi tới bước đường hôm nay, mày lại sống tốt như thế, tao có chút không cam tâm..
- Châu Nhi vừa nói vừa rút chiếc điện thoại đắt tiền từ trong túi xách ra, khoé miệng hé ra một nụ cười giễu cợt - Tao muốn xem dáng vẻ chật vật nhất của mày, để xem mày còn giả vờ thanh cao được nữa hay không..
Châu Nhi hất cằm ra hiệu cho một tên mặt mũi bặm trợn tiến đến gần Tuệ An, hắn ta nhìn dáng vẻ non nớt của cô không nhịn được mà thèm đến rõ dãi.
Tuệ An bắt đầu lờ mờ đoán được Châu Nhi muốn làm gì, mặt cô thoáng chốc tái mét, bằng tốc độ nhanh nhất lao ra phía cửa điên cuồng gào lên:
- Cứu tôi với! Có ai không? Cứu tôi!
Châu Nhi cười lạnh, ném cho cô một ánh mắt đầy thách thức.
Tên côn đồ kia thấy Châu Nhi không có ý định dừng tay nên hắn cũng quyết không khách khí nữa mà lao tới bên Tuệ An như hổ đói.
- Á! Ông đừng có tới đây! Cút đi!
Tuệ An chạy khắp phòng, cố gắng tránh đôi bàn tay nhơ nhuốc kia chạm vào thân thể mình.
Châu Nhi bắt đầu mất kiên nhẫn, cô quắc mắt hung hăng quay sang gã kia quát lên:
- Mày chưa ăn cơm à? Vờn nhau đủ chưa? Nhanh lên tao không có thời gian.
Gã kia dù trong lòng tức tối vì bị một con nhóc đáng tuổi con cháu mình quát và mặt như thế nhưng cũng thừa biết cô ta là người tình mà ông chủ đang si mê, đành ngậm bồ hòn làm ngọt, vâng lời lao đến tóm lấy Tuệ An.
Gã ta ép Tuệ An xuống ghế dài, còn cô dùng hết sức lực để giãy dụa.
Phía bên kia Châu Nhi vẫn đang ung dung chụp lại cảnh tượng "đặc sắc" này.
Khoảnh khắc tiếng vải bị xé rách vang lên, Tuệ An chỉ ước giá như có một con dao ngay đây, cô nhất định sẽ găm vào ngực gã đàn ông trước mặt.
Trong đầu cô chỉ còn độc nhất một cái tên: Khải Văn.
Cô ước gì ngay lúc này, anh giống như một vị thần bất ngờ xuất hiện cứu cô ra khỏi nơi bẩn thỉu này.
Giống như cái lúc cô đang bị Thiên An bắt nạt, anh dã bước đến giúp cô vậy.
Trước ngực bỗng nhói đau, cô nhìn xuống, hóa ra là "Một trời sao" mà anh đã tặng cho cô.
Cô..
không xứng với Khải Văn..
Ngay lúc gã đàn ông kia muốn cởi thắt lưng, Tuệ An đột nhiên dồn hết sức mình đạp gã một cú ngã lăn quay.
Gã ta điên tiết đứng phắt dậy chửi bới:
- Con khốn này, mày đánh ai hả? Hôm nay tao phải cho mày một bài học để biết trên dưới thế nào.
Tao nói cho mày biết không chỉ mỗi tao cưỡng bức mày, tao còn cho toàn bộ đàn em của tao đến thưởng thức mày.
Mày có tin không hả?
Tuệ An nhìn Châu Nhi vẫn đang dùng điện thoại cố chụp lấy chụp để dáng vẻ thảm hại của mình, cô biết hôm nay mình khó mà bình yên thoát khỏi chốn này.
Cô cũng hiểu rằng Khải Văn không cách nào bất thình lình xuất hiện để giúp cô như trước đây nữa.
Mặc cho gã đàn ông kia mở lời hăm dọa, cô vẫn như cũ kịch liệt giãy dụa, cô dùng hết sức cào cấu cắn xé, đạp lấy đạp để kẻ trước mặt.
Sự chống cự kịch liệt của cô khiến Châu Nhi cũng phải thầm bái phục trong lòng, như thể cho dù chỉ còn sót lại một chút hơi tàn, Tuệ An cũng không từ bỏ vậy.
Bốp!
Một cái tát không chút lưu tình rơi lên mặt cô.
Tuệ An cảm giác như mình sắp rơi vào hôn mê đến nơi, cô ngã nhào lên mặt bàn thủy tinh.
Choang!
Tiếng thủy tinh vỡ vang lên trong căn phòng.