Cô cũng không kỳ vọng Thi Minh Thành cho cô quá nhiều. Dù gì hơn 20 năm trước, cô cũng đã bị Thi Minh Thành bỏ rơi.
Dù cho trong người cô có chảy dòng máu của Thi Minh Thành.
Lệ Cảnh Diễn lắc đầu, anh thấy không phải như vậy “Tập đoàn Lệ thị và Thi Nhuận Trân Châu cũng có hợp tác vài lần. Em không cần nói giúp cho họ. Em ở Thi Nhuận Trân Châu có vai trò quan trọng hay không anh đều thấy rõ.”
Anh thấy rất rõ năng lực làm việc của Thi Hạ, cũng thật sự xác nhận tất cả công sức và cái giá mà cô phải trả.
Thi Hạ mỉm cười nhìn Lệ Cảnh Diễn “Sao vậy, anh còn muốn đào tường hả?”
Lệ Cảnh Diễn lắc đầu. Sau đó anh dịu dàng giơ tay xoa đầu của Thi Hạ.
“Không cần đào tường, vốn dĩ em đã là vợ của anh rồi.”
Bây giờ cô là người của Lệ gia, là bà chủ Lệ. Cho nên Lệ Cảnh Diễn không cần người ngoài tới cướp cô ấy qua đây.
Lệ Cảnh Diễn nhìn Thi Hạ rồi tiếp tục nói “Nhưng nếu có một ngày em rời khỏi Thi Nhuận Trân Châu, anh vẫn rất hoan nghênh em tới tập đoàn Lệ thị làm bán hàng, làm chuyện mà em thích!”
Dù gì ai cũng nên có một ước mơ, mỗi một ước mơ được coi sóc cẩn thận cũng đều được trân trọng.
“Thật ra tới chỗ anh bán nhà, nghe có vẻ cũng không phải chuyện tệ.” Thi Hạ vừa cười vừa nhìn Lệ Cảnh Diễn.
Thật ra, cô không hẳn là hiểu rõ sản nghiệp dưới tên của Lệ Cảnh Diễn.
Vì công việc của chính cô mỗi ngày đã khiến cả người cô bận đầu tắp mặt tối. Cho nên cô không có tâm trạng đi lo Lệ Cảnh Diễn rốt cuộc là làm cái gì.
Lệ Cảnh Diễn mỉm cười, thì ra trong mắt của bà xã, anh chính là người bán nhà, nghe có vẻ hơi thất bại một chút.
“Không chỉ là nhà cửa đâu, còn có các tòa nhà thương mại cũng không tệ. Doanh số bán nhà bây giờ rất cao, không thua kém gì kinh doanh mỹ phẩm của em.” Lệ Cảnh Diễn đã bắt đầu vẽ ra một bức tranh lớn cho Thi Hạ.
Tuy anh hiểu rõ tâm ý của Thi Hạ, bây giờ cô chắc là không muốn rời khỏi Thi Nhuận Trân Châu.
Nhưng Lệ Cảnh Diễn vẫn hy vọng, Thi Hạ nếu có một ngày rời khỏi Thi Nhuận Trân Châu, nghĩ tới đầu tiên là tập đoàn Lệ thị.
“Thật sao, anh không có gạt em?”
Thi Hạ cười, dáng vẻ không chỉ muốn đào tường của Lệ Cảnh Diễn, mà còn tính toán cái giá tốt khi đào tường nữa.
“Đương nhiên rồi, trước giờ anh chưa hề dối gạt ai hết.”
“Vậy em tin tưởng anh, chờ ngày nào đó em rời khỏi Thi Nhuận Trân Châu, em sẽ qua công ty anh làm.” Thi Hạ cười, vẻ mặt rất thư thái.
Cô ít khi nhắc tới kế hoạch tương lai của mình, vì cô cảm thấy hiện tại đã là một đống lộn xộn rồi.
Hiện trạng như vậy thậm chí còn khiến cô không đủ can đảm để tưởng tượng về tương lai!
Lệ Cảnh Diễn mỉm cười trả lời “Được, vậy anh vẫn hy vọng em sớm rời khỏi để tránh làm trể nãi hành trình của mình.”
Thi Hạ nhanh chóng gật đầu.
“Được, vậy chúc em mau chóng rời khỏi cái nơi làm trễ nãi hành trình của em đi.”
Cô cười và trò chuyện với Lệ Cảnh Diễn nhưng làm thế nào cô cũng không ngờ, ngày hôm nay lại trôi qua mau như vậy.
Thì ra chỉ là câu nói đùa giỡn ngoài miệng lại thành hiện thực!
Sau khi chơi ở bên ngoài cả ngày, dù gì Lệ Cảnh Diễn rất miễn cưỡng nhưng vẫn đưa Thi Hạ về.
Hai người họ vốn dĩ không phải người tự do, trên người của cả hai đều có trách nhiệm, có không ít chuyện ở công ty đang chờ hai người họ.
“Thật sự không tiếp tục ở thêm hai ngày sao?”
Thi Hạ lắc đầu rồi trả lời “Không cần đâu, chúng ta chơi đủ rồi, cũng tới lúc phải về rồi.”
“Vậy được, anh đưa em về.”
Lệ Cảnh Diễn gật đầu, đưa cô ấy lên xe.
Lúc tới dưới lầu của công ty Thi Nhuận Trân Châu, Lệ Cảnh Diễn để Thi Hạ đi xuống. Anh vốn dĩ muốn đưa Thi Hạ cùng về nghỉ ngơi.
Nhưng Thi Hạ nhất quyết muốn tới công ty. Lệ Cảnh Diễn cũng không còn cách nào khác.
“Anh về nghỉ ngơi sớm đi. Em tới công ty xem sao đã, em sẽ nhanh chóng về mà. Tối nay không tăng ca đâu.” Thi Hạ mỉm cười bảo đảm với Lệ Cảnh Diễn.
Nhưng trước giờ Lệ Cảnh Diễn không tin chuyện Thi Hạ không tăng ca, hay nghỉ phép đại loại vậy.
Không phải vì Thi Hạ thích nói dối, mà là tự cô nói ra liên quan chuyện mình nghỉ phép trước giờ cũng chưa thực hiện.
Thấy bóng dáng Thi Hạ vội vội vàng vàng rời khỏi, Lệ Cảnh Diễn lại để lộ một nụ cười vừa gượng gạo vừa trìu mến.
Anh nên làm gì với bà vợ cuồng công việc của mình đây. Trong thế giới của cô, hình như vĩnh viễn đều để công việc của mình lên hàng đầu quá!
Lệ Cảnh Diễn cũng không có về nhà, mà trực tiếp tới công ty của mình, vì lúc nãy Lý Thao gọi điện tới, nói có chuyện quan trọng muốn nói với anh.