Côn Luân Ma Chủ

Chương 1637. Đánh với nửa bước Võ Tiên




Sở Hưu không tránh không né, trực tiếp xuất đao chém xuống, đao mang sắc bén như muốn xé rách thiên địa, trực tiếp cắt đứt con sông máu kia.

Nhưng một khắc sau, con sông máu bị cắt đứt lại biến đổi, kéo dài về phía sau, ngăn phía trước nhát đao của Sở Hưu, lại bị cắt đứt, sau đó lại biến hóa cuối cùng đao mang của Sở Hưu còn cách Huyết Hà lão tổ vài trượng đã hao hết lực lượng, biến mất.

Huyết Hà lão tổ cười lạnh nói: “Ngươi tưởng lão tổ ta dễ đối phó lắm à? Ngươi có biết trong con sông máu này ngưng tụ bao nhiêu máu tươi của cường giả Đông Vực không? Yên tâm, đừng vội, lát nữa ngươi sẽ trở thành một trong số chúng!”

Sở Hưu nhíu mày, đúng là y đã coi thường Huyết Hà lão tổ này.

Tuy Huyết Hà lão tổ căn cứ theo tàn thiên của Huyết Hà Phái tự nghiên cứu ra công pháp, nhưng chắc chắn không được hoàn mỹ như Huyết Thần Ma Công được Độc Cô Duy Ngã trau chuốt và cải tiến.

Nhưng hắn lại có thể tế luyện máu tươi của đối thủ, dung nhập vào trong con sông máu khiến nó biến thành một năng lực không phải công pháp cũng không phải binh khí nhưng lại có thể dung hợp đặc điểm của hai loại, đúng là rất đặc sắc.

Thấy con sông máu kia lại đánh về phía mình, Sở Hưu tay niết ấn quyết, pháp tướng Song Diện Phật Đà hiện lên sau lưng, Đại Nhật Như Lai bừng bừng phật quang tỏa ra ngọn lửa nóng cực, con mắt thứ ba của Đại Hắc Thiên Ma Thần tỏa ra ngọn lửa diệt thế vô tận.

Lúc này tên đệ tử Âm Huyết Lệ của Huyết Hà lão tổ chứng kiến cảnh này, vội vàng hét lớn: “Sư phụ cẩn thận! Tên Sở Hưu kia còn am hiểu công pháp Phật môn!”

“Khốn kiếp! Sao ngươi không nói sớm?”

Huyết Hà lão tổ biến sắc, định thu hồi con sông máu nhưng đã không kịp.

Thái dương chân hỏa và ngọn lửa diệt thế quỷ dị thay nhau thiêu đốt con sông máu kia, chớp mắt đã khiến nó bốc hơi một phần mười.

Hiện tại điểm mạnh nhất của Sở Hưu không phải lực lượng nội tình của y, cũng không phải cảnh giới của y mà là lý giải đối với võ đạo, là đạo về chiến đấu được y tích lũy trong chinh chiến không ngừng nghỉ.

Thực lực của y là được bồi dưỡng từ giao tranh liều mạng, cảm giác đối với các loại võ đạo sinh khắc là cực kỳ nhạy bén. Vì vậy y chỉ giao thủ vài chiêu đã nhìn ra công pháp của Huyết Hà lão tổ trông thì rất kinh người nhưng tai hại quá nhiều, là loại công pháp Ma đạo âm tà quỷ dị tiêu chuẩn, thiếu vài phần uy vũ hùng hồn, rất dễ bị công pháp Phật môn khắc chế.

Con sông máu còn lại dung nhập vào người Huyết Hà lão tổ, một khắc sau luồng khí huyết sát bốc lên ngập trời, trên hai tay hắn, mỗi ngón tay hiện lên một lưỡi đao, huyết khí xung quanh còn ngưng tụ thành từng xúc tu quấn lấy Sở Hưu.

Phá Trận Tử liên tiếp chém ra, cắt đứt những xúc tu được ngưng tụ từ huyết khí.

Nhưng lúc này Huyết Hà lão tổ đã áp sát, lưỡi đao do lực lượng khí huyết ngưng tụ chém liên tiếp về phái Sở Hưu, khiến cho không trung tràn ngập vết trảo đỏ máu.

Nhưng trước mặt Phá Trận Tử của Sở Hưu, cho dù là thần binh cực phẩm cũng không sắc bén bằng thanh thần binh do thiên địa gây dựng Phá Trận Tử, cho nên Huyết Hà lão tổ vẫn không thể gây tổn hại gì cho Sở Hưu.

Nhưng đúng lúc này, lĩnh vực của Huyết Hà lão tổ khai mở, lĩnh vực đỏ máu vô biên trực tiếp bao phủ lấy Sở Hưu, điên cuồng lôi kéo khí huyết trong cơ thể y, như muốn cưỡng ép kéo chúng ra bên ngoài.

Thân hình Sở Hưu hơi động, lĩnh vực của y cũng mở rộng. Lĩnh vực sương mù mông lung va chạm với lĩnh vực đỏ máu, lập tức bộc phát ra chấn động đủ ảnh hưởng tới quy tắc của thiên địa, khiến toàn bộ Huyết Hà Giáo phủ kín mây đen, gió bão ngập trời.

Thật ra giao đấu bằng lĩnh vực là rất thiếu lý trí, nhưng lúc này Huyết Hà lão tổ lại cười lạnh nói: “Tiểu tử, đợi bị hút thành thây khô đi!”

Giao chiến lĩnh vực khiến đôi bên tiêu hao cực lớn, nhưng dù sao Huyết Hà lão tổ cũng là cường giả cảnh giới nửa bước Võ Tiên, giao chiến lĩnh vực, hắn không thiệt thòi.

Nhưng một khắc sau, Thần Vực của Sở Hưu đang tiêu trừ huyết khí lại xuất hiện biến hóa.

Lực lượng âm dương ngũ hành bị điên đảo bắt đầu sắp xếp lại biến hóa, trong lĩnh vực này, quanh người Sở Hưu đột nhiên bùng lên phật quang, y lim dim mắt, tay niết phật ấn, như Phật Đà từ bi hàng lâm.

Đồng thời, toàn bộ lĩnh vực bốc lên phật diễm nóng rực, làm bốc hơi huyết khí trong lĩnh vực của đối phương.

“Hai tầng lĩnh vực?”

Huyết Hà lão tổ đột nhiên biến sắc.

Phần lớn võ giả, hay nên nói là chín thành chín võ giả chỉ có một lĩnh vực.

Cũng có số ít võ giả có thể cô đọng hai hay ba lĩnh vực.

Tuy có nhiều lĩnh vực không nhất định là sẽ mạnh, nhưng lĩnh vực đại biểu cho võ đạo của đối phương có càng nhiều biến hóa.

Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Hai tầng lĩnh vực? Chỉ cần ta muốn, một vạn loại lĩnh vực ta cũng có!”

Sở Hưu không phải hai tầng lĩnh vực, y chỉ có một lĩnh vực, trong lĩnh vực này y chính là thần!

Âm dương ngũ hành, quy tắc thiên địa, trong lĩnh vực của Sở Hưu đều nghịch chuyển đảo loạn, có thể tiêu diệt mọi loại lực lượng dị chủng.

Nhưng tương tự, chỉ cần Sở Hưu muốn, y cũng có thể tùy ý sắp xếp tổ hợp lực lượng âm dương ngũ hành, biến thành bất cứ lực lượng nào mà y muốn. Đương nhiên y cũng phải nắm giữ loại lực lượng này, cũng như phật diễm nóng rực trong lĩnh vực hiện tại.

Biến hóa bao nhiêu cũng không rời khỏi bản chất, bất luận lực lượng biến hóa như thế nào, cuối cùng đều ngưng tụ thành Thần Vực của riêng Sở Hưu!

Phật diễm nóng rực kia cực kỳ khắc chế lĩnh vực của Huyết Hà lão tổ, nhưng dù sao Huyết Hà lão tổ cũng là nửa bước Võ Tiên, cảnh giới và lực lượng nội tình vẫn mạnh hơn Sở Hưu.

Cho nên hắn không lùi lại phía sau mà điều động lực lượng càng mạnh mẽ hơn, dùng lực lượng lĩnh vực để áp đảo Sở Hưu.

Tuy đại đa số cường giả cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền sẽ không sử dụng giao chiến lĩnh vực, nhưng hắn rõ ràng là nửa bước Võ Tiên, cảnh giới hơn hẳn Sở Hưu, dựa vào đâu lại không sử dụng loại lực lượng này để áp đảo?

Nhưng lúc này ánh mắt Sở Hưu lại lóe lên vẻ quỷ dị: “Huyết Hà lão tổ, ngươi nhìn bên dưới đi, lại chờ thêm chút nữa Huyết Hà Giáo của ngươi sẽ bị chúng ta giết sạch đấy!”

Huyết Hà lão tổ không nhịn được nhìn qua xung quanh, kết quả khiến hắn tâm thần bất ổn, thiếu chút nữa hộc máu.

Ở bên này hắn và Sở Hưu giao chiến ngang tay, tuy gian nan nhưng không thua. Nhưng Huyết Hà Giáo đã thất bại thảm hại.

Thương Thiên Lương đã đánh một tên phó giáo chủ Huyết Hà Giáo khác tới hộc máu, những người còn lại thì quả là đồ sát.

Mai Khinh Liên, Lã Phụng Tiên, Chử Vô Kỵ, có thể nói tất cả mọi người đều dốc toàn lực xuất thủ, cho dù là Lã Phụng Tiên tính cách tốt nhất cũng không hề lưu thủ.

Tuy Lục Giang Hà thối mồm lại thiếu đứng đắn, nhưng đã sánh vai trải qua nhiều kiếp nạn như vậy, bọn họ đã sớm coi Lục Giang Hà là người một nhà.

Bây giờ thấy Lục Giang Hà bị Huyết Hà lão tổ đánh trọng thương như vậy, Sở Hưu phẫn nộ, bọn họ cũng phẫn nộ.

Dốc hết thù hận ra tay như vậy, có thể nói là cực kỳ cường hãn.