Côn Luân Ma Chủ

Chương 1762. Hiểu lầm 2




Đối với Phong Vân Kiếm Trủng, bọn họ không cần che giấu, cũng không cần bất cứ âm mưu nào.

Bởi vì đã có Yến Chi.

Thời gian một tháng này sau khi Yến Chi hoàn toàn nắm giữ lực lượng của kiếm hồn, hắn mới hiểu rốt cuộc mình nhận được lực lượng hùng hồn tới mức nào.

Đồng thời hắn cũng biết, Chung Ly Mục và sư phụ của hắn Thẩm Thương Võ vì lực lượng vượt qua khoảng cách giữa trời và người này đã phải bỏ ra bao nhiêu công sức.

Kết quả tạo hóa trêu ngươi, những người muốn có được lực lượng này nhất đều đã chết, ngược lại hắn là người ngoài từ đầu đến cuối không biết gì, nhưng lại tình cờ nhận được lực lượng này.

Trước cửa Thiên Hạ Minh, võ giả ra vào Thiên Hạ Minh đều mang vẻ tự tin và kiêu ngạo. Không phải chỉ là ngạo nghễ mà là tự hào vì thân phận của bọn họ.

Thân là bang phái dân dã, thời kỳ đầu Thiên Hạ Minh chịu không ít kỳ thị, đặc biệt là các đại phái có truyền thừa lâu đời. bọn họ cực kỳ coi thường loại bang phái dân dã như Thiên Hạ Minh.

Thiên Hạ Minh có thể có ngày hôm nay, tất cả đều là nhờ hai nắm tay thép của Trần Thanh Đế. Mãi tới cách đây không lâu, Trần Thanh Đế đánh lên Phong Vân Kiếm Trủng, khiến Chung Ly Mục trọng thương, đây là chuyện toàn bộ giang hồ đều biết, trong thiên hạ này lại có thêm một vị cường giả chí tôn có thể gây ảnh hưởng tới toàn bộ thế cục giang hồ. Người này tên là Trần Thanh Đế! Trần Thanh Đế của Thiên Hạ Minh!

Từ đó về sau, Thiên Hạ Minh mới xem như thật sự nở mày nở mặt.

Theo lời Trần Thanh Đế, Thiên Hạ Minh của ta không ức hiếp kẻ khác, nhưng đừng ai nghĩ tới chuyện ức hiếp Thiên Hạ Minh ta!

Trong một đại điện tại tổng bộ Thiên Hạ Minh, một người trung niên tay cầm vò rượu, vừa uống vừa gãi đầu, xử lý các loại tạp vụ của Thiên Hạ Minh.

Hắn chính là phó minh chủ Thiên Hạ Minh, Trích Tinh Kiếm - Phương Thành Đằng.

Trước đó Phương Thanh Đằng là đệ tử bị ruồng bỏ của Tọa Vong Kiếm Lư, do đắc tội với một đại nhân vật trong môn phái nên bị đuổi giết, tình cờ gặp được Trần Thanh Đế khi còn chưa gây dựng Thiên Hạ Minh, vẫn luôn theo hắn tới tận bây giờ.

Thật ra Thiên Hạ Minh vốn không có chức phó minh chủ, nhưng hơn một năm trước Trần Thanh Đế ra mặt, cố tình nhồi hắn lên ghế phó minh chủ này, bắt hắn hỗ trợ quản lý Thiên Hạ Minh, lý do là toàn bộ Thiên Hạ Minh đều là loại thô kệch, chỉ mình ngươi xuất thân đại phái, có kinh nghiệm có năng lực, không giao cho ngươi thì giao cho ai?

Tuy Phương Thanh Đằng trong miệng oán trách, nhưng chỉ cần Trần Thanh Đế giao nhiệm vụ cho hắn, hắn không bây giờ cự tuyệt, vì cái mạng này của hắn chính là Trần Thanh Đế ban cho.

Ngày trước nếu không nhờ Trần Thanh Đế, hắn đã bị người của Tọa Vong Kiếm Lư phế bỏ võ công mang về.

Hơn nữa tuy thiên tư của hắn không tệ, nhưng chỉ là không tệ mà thôi, đời này chăm chỉ luyện công thì cảnh giới Chân Đan là đỉnh cao rồi. Nhưng đi theo Trần Thanh Đế, tuy Trần Thanh Đế không dạy hắn võ công nhưng lại truyền thụ cho hắn không ít võ đạo, giúp hắn bước vào cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần.

Ngay một tháng trước, Trần Thanh Đế còn về một chuyến, đưa cho hắn vài thứ để hắn luyện hóa. Lực lượng trong đó cường đại tới mức hắn không cách nào tưởng tượng, không ngờ lại khiến bình cảnh mười mấy năm không suy chuyển bắt đầu buông lỏng, giúp hắn bước vào cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền thành công. Đây là cảnh giới mà khi xưa hắn có nằm mơ cũng không dám mơ tới.

Kẻ sĩ chết vì tri kỷ, có lẽ chính là cảm giác này.

Trần Thanh Đế cho hắn mọi thứ, bây giờ đừng nói là bắt hắn quản lý Thiên Hạ Minh, cho dù lấy mạng hắn, hắn cũng cam lòng.

Lúc này, bên ngoài bỗng có tiếng kiếm ngâm du dương, một âm thanh vang vọng khắp Thiên Hạ Minh.

“Trần Thanh Đế! Ra đây nhận lấy cái chết!”

Từ khi Thiên Hạ Minh được sáng lập đến giờ, hầu như chưa từng bị người khác tấn công.

Không phải vì Thiên Hạ Minh mạnh mẽ nhường nào mà vì không đáng.

Dù sao Thiên Hạ Minh cũng là bang phái dân dã, toàn bộ mọi người ở Tây Sở đều biết, Trần Thanh Đế vốn là kẻ điên, ai dám trêu chọc hắn, hắn không quan tâm ngươi là ai, chỉ nhắm vào ngươi, có thể nói là không để ngươi dễ chịu.

Cho nên khi không có xung đột tuyệt đối về lợi ích, không ai tới gây chuyện với Trần Thanh Đế, vì không đáng.

Khi Phương Thanh Đằng ra ngoài, chứng kiếm Yến Chi dẫn người của Phong Vân Kiếm Trủng tới đây, chuyện này khiến hắn thầm kinh ngạc.

Lần trước Trần Thanh Đế xuất quyền đánh trọng thương Chung Ly Mục, Phong Vân Kiếm Trủng không tiếp tục tới gây chuyện với Thiên Hạ Minh, Phương Thanh Đằng cho rằng chuyện này đã qua, không ngờ bây giờ đối phương lại đánh đến cửa.

Quan trọng nhất là hiện tại Phương Thanh Đằng đã đạt tới cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, nhưng hắn vẫn không nhìn thấu tu vi của Yến Chi hiện tại!

Hắn nhớ rất rõ lần trước Yến Chi cũng như hắn, là cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, nhưng vì sao hiện giờ thực lực của Yến Chi lại tăng vọt lên nhanh như vậy?

Tuy Phương Thanh Đằng thầm thấy nghi hoặc, nhưng hắn vẫn đứng ra trầm giọng nói: “Yến Chi, Phong Vân Kiếm Trủng các ngươi làm vậy là có ý gì? Còn định đánh một trận với Thiên Hạ Minh ta hay sao?”

Yến Chi lạnh nhạt nói: “Trần Thanh Đế giết sư tổ phái ta, sỉ nhục Phong Vân Kiếm Trủng ta, hôm nay ta tới là để đoạt lại những gì Phong Vân Kiếm Trủng ta đã đánh mất mà thôi.

Trần Thanh Đế đang ở đâu? Chẳng lẽ hắn không có can đảm đứng ra hay sao?”

Phương Thanh Đằng hừ lạnh nói: “Yến Chi, ngươi đừng chơi trò đổi trắng thay đen!

Thiên Hạ Minh ta xưa nay không chủ động sinh sự, là Phong Vân Kiếm Trủng các ngươi ỷ lớn hiếp nhỏ, động tới thiếu chủ của Thiên Hạ Minh ta nên minh chủ mới ra tay.

Lúc trước khi minh chủ đọ sức với Chung Ly Mục, thấy hắn lớn tuổi nên mới không đuổi tận giết tuyệt.

Bây giờ mới qua bao lâu, hắn chết thì ngươi lại tính lên đều minh chủ. Sao ngươi không nói thủ phạm là người mấy năm năm trước?”

Tuy trước đó Phương Thanh Đằng cũng là đệ tử đại phái, nhưng ở cùng đám dân dã giang hồ Thiên Hạ Minh lâu ngày, miệng lưỡi đã cực kỳ lưu loát, ít nhất Yến Chi không nói lại hắn.

Cho nên Yến Chi trực tiếp vung tay, trầm giọng nói: “Hôm nay ta tới đây không phải để phân định phải trái. Ta đã nói rồi, bảo Trần Thanh Đế ra đây nhận lấy cái chết!

Hắn không có mặt, ta sẽ giết đệ tử của hắn, đệ tử của hắn không có mặt thì ta diệt cả Thiên Hạ Minh!

Ta không tin Trần Thanh Đế có thể ngồi nhìn cơ nghiệp của hắn bị hủy như vậy!”

Yến Chi vừa dứt lời, sau lưng hắn hiện lên một con hắc long mơ hồ, gầm thét tạo thành kiếm ý kinh thiên, chấn động hư không.

Phương Thanh Đằng biến sắc, nhưng không đợi hắn nói gì, Yến Chi đã vung tay lên quát khẽ: “Giết!”

Đúng như vừa rồi hắn đã nói, hắn tới đây không phải để nói lý. Cái chết của Chung Ly Mục đã bị hắn tính lên đầu Trần Thanh Đế, hắn còn hiểu lầm ý của Chung Ly Mục cho nên nhất quyết muốn giết Trần Thanh Đế báo thù.

Nếu Trần Thanh Đế không có mặt, hắn sẽ diệt Thiên Hạ Minh trước.