Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cựu Địa Song Long

Chương 15: Bắt cặp đơn đấu.




Chương 15: Bắt cặp đơn đấu.

Chương 15: bắt cặp đơn đấu.

Sáng ra, bắt đầu đi học chính thức mọi người đều phải ăn mặc chỉnh tề đồng phục của học viện. Bộ đồng phục màu xanh ngọc nối thành hàng dài tựa như một dòng sông kỳ ảo.

Bên trên tán lá đồng màu đang cố gắn vươn mình lên cao để tìm kiếm ánh nắng. Bên dưới, trong trái tim những con người tươi trẻ kia cũng chảy đầy nhiệt huyết thanh xuân nuôi nấng linh hồn khát vọng tìm đến tương lai tươi sáng.

Vì hôm qua không đi tập hợp thành ra Lý Nguyên Từ cùng Trần Anh Khang không biết chỗ mà ban đặc chiêu sẽ học là ở đâu. Đi xuống dưới cửa ký túc xá hai người đứng lại chờ Ân Khuyết vàTiền Nhất Tiêu.

Mọi người đi ngang qua mỉm cười với cả hai, khu s hầu hết đều là dân ban đặc chiêu, không có quá nhiều người nên cơ bản đều đã gặp mặt. Huống gì hôm qua cả đám đã thấy Lý Nguyên Từ cùng Trần Anh Khang đi với Ân Khuyết và Tiền Nhất Tiêu. Không khó để nhận ra cả hai, chỉ là chưa xác định được ai là ai.

Không quan trọng, dù sao tí cũng biết.

Lý Nguyên Từ và Trần Anh Khang cũng vui cười chào lại. Không quản là ai, cả hai tựa như những vị chủ nhà hiếu khách và niềm nở.

Không phải chờ quá lâu hai người kia cũng đã xuống tới nơi. Bốn người đồng hành đến chỗ học.





Đi một lúc đã đến nơi. Ban đặc chiêu học tại một khu nhà có lối kiến trúc cổ, bước qua cánh cửa chính làm bằng gỗ bên trên treo lấy hai chữ tiềm long. Trước mắt hiện lên là những cây hoa màu trắng được trồng trong sân, gốc cây nhỏ bé mà già nua, giống như những căn nhà bao quanh nó. Mái hiên còn đọng lại sương sớm đang nhỏ từng giọt xuống mặt đất.

Khu nhà được xây thành hai dãy nhà, trái và phải hai bên cách nhau một khoảng sân nhỏ và được nối bằng những con đường có lợp mái tre cắt sân ở giữ thành các khoảng hình vuông. Nhìn bao quát từ trên xuống sẽ thấy nó giống như một chiếc cầu thang dài.

Hai lớp số một và số hai lần lượt đặt tại hai căn phòng đầu tiên bên trái và bên phải. Ngay sau cửa vào có đặt hai tấm bảng bên trên gi lại danh sách hai lớp. Theo đó Trần Anh Khang cùng Ân Khuyết học lớp một còn Lý Nguyên Từ và Tiền Nhất Tiêu học lớp hai. Bốn người chia nhau thành hai ngả đi vào lớp.

Lớp không lớn, ngược lại là đằng khác, bên trong cũng không có gì đặc biệt, xen giữa những cây cột gỗ sạm màu là các bờ tường được sơn màu trắng. Ngoài cánh cửa chính ra ba mảng thường còn lại đều có cửa sổ gỗ. Bàn ghế bên trong nhìn qua lằn lặn và sạch sẽ nhưng như thế cũng không thể dấu đi vết tích thời gian dần đần tô lên thân chúng một lớp da cũ kỹ.

Trong lớp đã có người chứng minh Lý Nguyên Từ cùng Tiền Nhất Tiêu không phải người đến sớm nhất. Quay ra sau nhìn đến phòng đối diện cũng không khác là bao. Trong lớp không có giảng viên chỉ có một bốn chữ viết lớn: ‘bắt cặp, sân sau.’

Kiếm một chỗ cả hai ngồi xuống. Chờ cho người đến đủ, cách khoảng thời gian quy định lên lớp không kém là bao. Lý Nguyên Từ bước lên bên trên bục giảng, gõ nhẹ vào bảng đen.

“Giới thiệu một chút, tôi là Lý Nguyên Từ, lớp trưởng hiện tại của lớp. Bây giờ chúng ta sẽ ra sân sau bắt cặp, đối chiến. Mọi người có vấn đề gì không?”

Dừng lại một nhịp, quét mắt nhìn quanh không thấy ai trả lời Lý Nguyên Từ nói tiếp.

“Vậy đi thôi.”



Nói rồi cậu dẫn đầu bước đi.

Bên còn lại Trần Anh Khang còn mau lẹn hơn. Tác phong cậu như của một quân nhân được đào tạo ra vậy. Ngôn từ ngắn mà xúc tích.

“Chào mọi người. Tôi, Trần Anh Khang hiện là lớp trưởng lớp này. Bây giờ chúng ta sẽ tập hợp tại sân sau tiến hành đối chiến.”

Nói rồi hắn chẳng quản có ai phản đối hay không, tự mình bước đi trước.

Đi men theo hành lang hai bên, hai lớp tạo thành hai hàng dọc tiến tới. đi hết dãy nhà hai lớp rẽ qua hai bên né qua căn nhà cuối nằm ngang giữa đường rồi lại nhập lại làm một cùng nhau tiến vào bên trong sân sau.

Vẫn giữ tác phong không nói nhiều của mình Trần Anh Khang vừa vào đến nơi đã nói ngay.

“Bắt cặp, đối chiến.”

Nói rồi chính hắn tiến lên làm gương. Khác với dự đoán của mọi người Trần Anh Khang không chọn Lý Nguyên Từ làm đối thủ mà thay vào đó là Tiền Nhất Tiêu.

Hết cách Trần Anh Khang chỉ nhận thức được ba người trong đám tân sinh. Ân Khuyết cùng lớp không chọn được liền bị loại đầu tiên. Ban đầu hắn khi biết phải từng cặp đối chiến Lý Nguyên Từ cùng Trần Anh Khang đã hẹn trước đối chiến nhưng khi biết rằng sau tiết mục này còn có màn hội đồng. Hai người họ đành phải lựa chọn người khác, đánh giả là không thể nào đánh giả, nếu hai người đối chiến thật, đừng nói là hội đồng, lần trước chỉ cần một mình Ân Khuyết là có thể hành ra bã cả hai.



Không lựa chọn đại một người xa lạ là kết quả cả bốn người thảo luận từ trước. Không chỉ có Lý Nguyên Từ cùng Trần Anh Khang bị tách ra ngoài cả Ân Khuyết và Tiền Nhất Tiêu cũng nằm ở giữa rất khó sử. Lý Nguyên Từ cùng Trần Anh Khang quả quyết không muốn nhận giúp đỡ, vả lại mọi người chỉ không thông báo cho hai người chứ cũng không xếp hai người vào danh sách bị hội đồng. Đặt mình vào vị trí người khác, để giữ bí mật cũng có thể thấu hiểu. Nhưng lựa chọn tham gia cùng thì cả hai lại kháng cự. Dù sao cũng không thích. Đứng ngoài cũng không được, ai chẳng biết phải dọn bãi trước khi chiến.

Đừng nói đám tân học viên không tin được, Lý Nguyên Từ cùng Trần Anh Khang có kinh nghiệm từ trước cũng quả quyết không chịu.

Thành ra lựa chọn duy nhất là đánh cho nằm hai người trước khi chiến. Cái này có một lỗ hổng lớn đó là nếu ba người vào cùng một lớp thì sao? Khi đó chỉ có thể bên lớp chỉ có mình lớp trưởng sẽ chọn một trong hai người Ân Khuyết và Tiền Nhất Tiêu, người còn lại cùng vị lớp trưởng bên này tùy ý lựa chọn một đối thủ rồi tung hết sức mà đánh, đến sau cùng còn đứng được hay không phải hỏi ý trời.

Hiện thực còn khá tốt.

Trần Anh Khang bức ra giữa sân ngay sau đó Tiền Nhất Tiêu cũng tiến vào. Tuy không phải một trận chiến chính thức gì cho cam nhưng đây cũng là trận chiến công khai đầu tiên của mọi người ở học viện, nghi thức vẫn là phải có.

Ở giữa sân có một vòng tròn lớn, hai người đứng tại hai bên. Đối diện nhau, đầu tiên là chào hỏi, Trần Anh Khang và Tiền Nhất Tiêu ôm quyền chào nhau, báo họ tên rồi mới thủ thế.

Vừa đến Trần Anh Khang đã ngay lập tức triển khai thế công lao mình về phía trước. Tiền Nhất Tiêu lựa chọn linh sảo né tránh. Đừng nhìn thân hình mập mạp của cậu mà lầm. Thân hình mập mạp này không phải tự nhiên mà có, cũng phải luyện tập đi ra. Bí kíp gia truyền của Tiền Nhất Tiêu không phải loại cao cấp gì nhưng cũng có thể giảm bớt một ít cực khổ cho qua trình luyện tập ban đầu. Ngược lại vì ngoại hình như thế những đứa bé phải nhận thêm áp lực về mặt tinh thần. Vì dù sao lúc tập luyện cửu luyện mọi người đều trong khoảng thời gian còn trẻ, vẻ ngoài đẹp đẽ vẫn còn là một tiêu chuẩn quan trọng trong nhận thức. Cũng may gia đình Tiền Nhất Tiêu lựa chọn con đường thương gia nên vẻ ngoài mập mạp lại làm tăng thiện cảm cho mọi người. Tiền Nhất Tiêu là đứa trẻ hiểu chuyện sớm, cậu không phiền lắm với vẻ ngoài của mình. Huống hồ vượt qua quá trình cửu luyện cũng có thể lựa chọn gầy đi.

Giải thích thì dài dòng chứ đánh nhau nào đã qua được bao lâu.

Tiền Nhất Tiêu phải dồn toàn tâm toàn ý đi né chiêu, không có cách. Chỉ ăn một đấm thôi cũng có thể kéo cậu thẳng vào thất bại. Mọi truyện đều là bất đắc dĩ nhưng suy nghĩ thì không. Biết rằng lần này bản thân sẽ phải ăn một rổ hành lớn nhưng không phải đây cũng là một cơ hội chứng tỏ bản thân với những vị thiên chi kiêu tử đứng tại đây sao. Nắm đấm cũng có ngôn ngữ của riêng nó.

Vả lại Tiền Nhất Tiêu cũng có ngạo khí của riêng mình, được chiến đấu cùng những con người giỏi nhất trong lĩnh vực mình theo đuổi âu cũng là một loại cảnh giới. Khi ngôn từ không thể biểu đạt được nội tâm, võ giả sẽ dùng nắm đấm thay cho lời nói chuyện. Một cách thể hiện khá cục súc lạ là một cánh rất chất và ngầu.

Đương nhiên đây chỉ là cách nói giữa nam nhân với nam nhân, nữ nhân với nữ nhân, kẻ thù với kẻ thù, bằng hữu với bằng hữu. Trong trường hợp bình thường không kiến nghị sử dụng cách này để nói chuyện giữa nam nhân và nữ nhân. Coi chừng bị xã hội lên án đến lúc ấy lại không biết đi đâu mà khóc.