Chương 44: Mười hai chiếc mặt nạ.
Buổi sáng bắt đầu bằng một trận mưa nặng hạt. Thời tiết không phải lúc nào cũng đẹp. Nhìn ra cơn mưa lớn ngoài cửa Trần Anh Khang đăm chiêu mà nhìn vào khoảng không xa xa. Những dòng hồi tưởng và suy tư kéo con người ta rơi ra khỏi thực tại mà chậm rãi đi trên nỗi niềm cũ kỹ.
Trận mưa lớn lại chẳng kéo dài được bao lâu, hơi ẩm se lạnh len vào căn phòng ngày nghỉ làm người ta không khỏi lười biếng một chút. Chỉ một chút mà thôi, đôi chân vẫn phải bước đi về phía trước.
Tám giờ sáng, tại một phòng lớn trong học viện, mười hai người có cảnh giới cũng như sức chiến đấu mạnh nhất trong lứa tân học viên hiện tại được tập hợp lại.
Người đến tự lựa chọn chỗ ngồi, là một hội trường lớn trong khi chỉ có mười hai người. Chỗ ngồi còn trống rất nhiều.
Không bao lâu sau khi mọi người đến đông đủ, từ cửa bên hông bước vào một người phụ nữ với mái tóc đen được búi gọn lên cao, mặc một bộ đồ toàn thân màu đen, trên mặt đeo lấy một chiếc mặt nạ hình con thỏ.
Từ từ bước tới bục phát biểu. Người phụ nữ nhìn qua đoàn người một vòng và bắt đầu nói.
“Để chuẩn bị cho tân sinh đại chiến khu vực tây bắc, học viện quyết định lựa chọn các học viên bên dưới thành lập lên hai đội ngũ tham gia vào giải đấu.”
Trước khi đến đây mọi người cũng đã manh nha đoán được lý do, chỉ là còn có vài thắc mắc còn cần giải thích. Phạm Hình Luật nghe xong câu đầu liền giơ tay lên mà hỏi.
“Không phải thi đấu mà là nhà trường chọn ra sao? Vì sao lại cần phải chia đoàn người thành hai chiến đội, mà không phải một đội ngũ mạnh nhất đại diện học viện tham gia thi đấu?”
Không tỏ ra bất kỳ thái độ bất mãn nào, hoặc tất cả đều được ẩn dấu sau lớp mặt nạ. Người phụ nữ mặc đồ đen sắp xếp lại câu hỏi một lượt rồi mới trả lời từng câu.
“Trước hết ta cần giới thiệu một chút về bản thân. Ta chính là người sẽ chịu trách nhiệm với kế hoạch thi đấu của học viện lần này, mọi người có thể coi ta là một giảng viên, một huấn luyện viên hay một người quản lý đều được. Mọi người có thể gọi ta là ‘Âm’ ”
“Do nhà trường tuyển chọn mà không phải làm ra thi đấu để chọn lựa, là ý kiến của ta và được học viện thông qua. Lý do vì các cuộc kiểm tra vừa qua đã đánh giá đủ mức độ sức mạnh của tân học viên và chúng ta cần thêm nhiều hơn thời gian để luyện tập.”
“Thứ hai vì sao lại chi đoàn làm hai! Có hai lý do chính, thứ nhất lần này để chuẩn bị cho lần võ giả thi đấu sắp tới, thể thức của lần tân sinh này cũng là tổ đội chiến, một đội năm người mà học viên nằm trong ngưỡng sắp vào trung kỳ khai tâm và trung kỳ khai tâm vừa hay là mười hai người, chia thành hai đội mỗi đội dự bị một thành viên là vừa đủ phù hợp. Lý do thứ hai, muốn tạo ra sự cạnh tranh giữa mọi người.”
Đợi cho mọi người chậm rãi tiêu hóa thông tin vừa được nhận, trong lúc này Âm lấy ra mười hai chiếc mặt nạ để lên trên bàn, mười hai tấm mặt nạ là mươi hai con vật khác nhau ứng theo mười hai con giáp. Lần này không có chỉ định, người chỉ đặt xuống đó rồi để cho mọi người tự mình chọn lựa.
“Vì là lần đầu mọi người tổ hợp đội ngũ một cách chính thức, không có tư liệu nào trước đó vậy nên chúng ta sẽ dựa vào ý trời mà tổ đội ngũ. Trước hết mọi người cần chọn lựa cho mình một chiếc mặt nạ.”
Dứt lời Âm ra hiệu cho mười hai người có thể tiến đến chọn mặt nạ.
Đứng người lên, mười hai người cùng lúc tiến lên lấy mặt nạ. Tùy ý có, chủ tâm có nhưng chạm vào rồi liền không có ai có ý định thay đổi trong đó thứ tự sẽ là:
- Tý, sửu, dần, mão, thìn, tỵ, ngọ, mùi, thân, dậu, tuất, hợi.
Tương ứng với:
- Cô gái thứ ba, Thạch Quang Hoại, Tiêu Nhất Huyên, Lý Nguyên Từ, Trần Anh Khang, Bán Hạ, Như Mẫn, Ân Khuyết, Tưởng Thành, Trần Thuật, Phạm Hình Luật, Tiền Nhất Tiêu.
“Để cân bằng hai người Lý Nguyên Từ và Trần Anh Khang sẽ ở hai đội khác nhau. Hai người tiến tới bốc thăm đội ngũ. Ta sẽ không chỉ định ai là người chỉ huy cả đội, mọi người xếp xong có thể tự mình bầu ra người chỉ huy.”
Một chiếc hộp được đưa tới bên trong có các miếng giấy nhỏ. Trò may rủi luôn khiến con người ta cảm thấy hứng thú một cách lạ thường, mười hai người nơi đây cũng không phải là ngoại lệ. Mọi người cũng không còn xa lạ gì với nhau, nói thật nếu để tự mình lựa chọn có khi còn khó hơn nhiều. Mất công căn đo đong đếm rồi cuối cùng đều cảm thấy không vừa ý chẳng thà bỏ ra cho vận mệnh làm lựa chọn cho rồi.
Hai người đồng thời rút ra lá thăm. Mở ra tờ giấy trên tay Lý Nguyên Từ ghi một chữ thân còn Trần Anh Khang là tỵ. Hai thành viên cứ thế mà bị phân ra.
Sau đó tiếp tục đi đến cuối, vì không biết trước Lý Nguyên Từ và Trần Anh Khang chọn mặt nạ là gì nên bên trong có đến mười hai lá thăm.
Rút qua ba lá Trần Anh Khang rút ra được lá thìn là chính cậu nên phải rút lại. Ai ngờ rút lại, lại ra ‘mão’ là Lý Nguyên Từ, nên vẫn phải rút thêm lần nữa.
Cuối cùng tổ đội chia ra sẽ là.
- Lý Nguyên Từ, Tưởng Thành, cô gái thứ ba, Ân Khuyết, Tiêu Nhất Huyên, Trần Thuật vào một đội
- Trần Anh Khang, Bán Hạ, Tiền Nhất Tiêu, Như Mẫn, Phạm Hình Luật, Thạch Quang Hoại vào một đội.
“Mọi người xếp đội xong rồi thì có thể chọn lại chỉ huy cho đội ngũ của mình sau đó có thể lựa chọn nơi tập huấn. Hai cuộn giấy một đỏ một lam sẽ là hai nơi hoàn toàn khác biệt, hai hình thức khác nhau. Nhưng cả hai đều ở ngoài học viện. Khi lựa chọn song hai đội có thời gian từ giờ đến hết ngày hôm nay để chuẩn bị, sáng mai bắt đầu hành trình tập huấn.”
Nói rồi Âm để lại hai cuộn giấy rồi rời đi.
Trong phòng còn lại mười hai người.
Một vòng thảo luận cũng chỉ sơ lược về các vấn đề vòng ngoài. Kết quả hay đành để hai người Trần Anh Khang và Lý Nguyên Từ làm trước chỉ huy đội nhóm sau đó một đoạn thời gian tùy theo tình hình thực tế bên ngoài cũng như thực tại của nhóm và các thành viên mà thực hiện bỏ phiếu một lần nữa.
Đơn giản thảo luận một vài câu tiếp đến sẽ là phần chọn cuộn giấy, cũng may hai người chọn là Trần Anh Khang và Lý Nguyên Từ lại chọn hai màu khác biệt nên cũng loại bỏ bớt một ít chuyện phiền toái.
Mở ra cuộn giấy màu đỏ Trần Anh Khang và đội của mình có nhiệm vụ giả làm một đội lính đánh thuê đi nhận một ủy thác tại một tòa thành nhỏ gần với học viện. Đọc rồi chuyền lại cho mọi người, Trần Anh Khang bắt đầu phân công nhiệm vụ cho mọi người. Trước hết là tìm hiểu tư liệu, địa hình, cư dân, thành chủ và bộ máy quản lý, các thế lực lớn ở địa phương mình sắp tới. Có rất nhiều điều cần tìm kiếm mà chỉ còn nửa ngày và một đêm Trần Anh Khang đành phải sơ lược đi không ít, sau đó đến nơi lại bổ sung. Mặt này Trần Anh Khang giao cho Bán Hạ và Phạm Hình Luật. Phần khác là mua trang bị cũng như đồ dùng, việc này rơi vào tay Như Mẫn và có Thạch Quang Hoại đi theo bê đồ. Về phần bản thân Trần Anh Khang quyết định mình sẽ tìm hiểu về công việc cũng như ông chủ sắp tới của mình. Nhiệm vụ này cậu sẽ thực hiện cùng Tiền Nhất Tiêu.
Phân công xong mọi người liền chia ra hành động vì thời gian tương đối gấp rút.
Trong lúc đó nhiệm vụ của Lý Nguyên Từ và đội của cậu đơn giản hơn một chút. Nói vậy cũng không đúng, đúng hơn là thiên về hướng đi khác biệt. Họ sẽ trở thành một tổ đội tham gia thi đấu ở đấu trường. Nơi họ đến cũng là một tòa thành lân cận học viện tuy vậy không phải một tòa mà là hai tòa hai hướng ngược nhau.
Bên này Lý Nguyên Từ cũng chia đội ngũ ra làm hai mảng, hậu cần và thông tin. Trong đó Ân Khuyết và cậu và Tưởng Thành là ba người đi mua và chuẩn bị đồ dùng còn ba người khác đi tìm hiểu thông tin cơ bản. Hoàn thành phân công đội của Lý Nguyên Từ cũng nhanh chóng xuất phát tiến hành công việc của mình.
Thời gian ngắn không phải là không có lý do của nó. Càng eo hẹp, càng thử thách càng thấy rõ được năng lực của mỗi người. Bài đánh giá đã bắt đầu từ hiện tại, trong khi các học viên tìm hiểu vấn đề của mình, học viện cũng cần suy xét tới các vấn đề của riêng nó.
Ngay lúc này khi tân học viên bắt đầu chia ra hành động, ở một nơi khác trong học viện đã có hai nhóm người khác bắt đầu xuất phát hướng về địa điểm mà nhiệm vụ cần họ tới.
Hai nhóm người dẫn đầu lần lượt là một nam và một nữ.
Nam để tóc ngắn gọn gàng, mặc trang phục bình thường với một chiếc áo sơ mi trắng, quần đen khoác bên ngoài là một chiếc áo khóa màu lam nhạt, trên mặt có đeo mắt kính lúc nào cũng nở nụ cười.
Dẫn đầu nhóm còn lại là một nữ học viên, khoác lấy một chiếc áo khoác lớn màu đỏ tại bên ngoài, bên trong là một bộ trang phục cùng màu, đội một chiếc mũ rộng vành và trên vai tay có đeo một chiếc vòng làm từ các viên ngọc màu đỏ. Nếu có thể nhìn qua chiếc mũ lớn có thể thấy bên dưới nó là một khuôn mặt xinh đẹp nhưng lạnh lùng hình như không hề có một chút tình cảm nào. Hai hàng lông mày sắc lạnh như kiếm, ánh mắt băng lãnh, đôi môi đỏ như máu còn khuôn mặt trắng bạch nhìn như người đ·ã c·hết.