Mặt mũi Khang Ninh tràn đầy đắng chát, sớm biết như bây giờ, ban đầu thật không nên đánh lén Bất Tử Điểu kia. Hắn càng cảm giác cái tên Chu Tước kia ẩn giấu đi bí mật lớn, nhưng bằng vào việc biết nhiều việc đời, kinh nghiệm từng trãi cùng nhận biết của hắn, thực sự không tưởng tượng ra được sẽ là bí mật như thế nào, lại sẽ mang đến cho cuộc sống của hắn kịch biến như thế nào.
- Bảo điện? Bóng người?
Vẻ mặt Diêu Vũ trở nên nghiêm trọng.
Phía dưới không phải là tinh thú Tinh hải thai nghén sao, ở đâu ra bảo điện? Lại còn có người!
Chẳng lẽ nơi này không phải là phúc địa Nguyên Thần xuất thế, mà là một loại sát cục nào đó?
Nàng nhìn qua hải triều mãnh liệt nơi xa, âm thầm kinh hãi.
Bị cuốn đi đều là cường giả bộ lạc cỡ lớn, đỉnh cấp bộ lạc, thậm chí là Chiến tộc, ai dám bố trí sát cục với bọn hắn?
Đây là muốn nhấc lên đại chiến sao?
- Hắn còn nói cái gì?
Thực Tinh Tước mở miệng.
Nếu thật sự là sát cục, lại có liên quan cùng Chu Tước kia, sau đó chắc chắn sẽ liên luỵ đến Hỗn Nguyên Bát Tinh Bộ bọn hắn. Trong những năm này Bát Tinh Bộ bọn hắn có thể giữ vững lại độc lập đã rất không dễ dàng, những Chiến tộc cùng bí cảnh kia không giờ khắc nào không đang tính toán mời chào bọn hắn như thế nào, suy yếu bọn hắn như thế nào.
Nếu như bọn hắn liên luỵ đến trong cục mưu hại Chiến tộc cùng bí cảnh, vậy đó không thể nghi ngờ là tai hoạ ngập đầu.
- Bảo chúng ta không nên khinh cử vọng động, sau đó chờ hắn đi ra, hắn sẽ có lời giải thích.
- Lúc nào đi ra?
- Ta không biết.
- Cứ việc chờ lấy?
- Hắn nói là chờ lấy.
Thực Tinh Tước cùng Diêu Vũ dùng ý thức giao lưu, cũng không biết nên làm như thế nào cho phải.
Vốn cho rằng chiêu mộ một Chu Tước cường hãn, không nghĩ tới lại liên luỵ đến sát cục như thế này. Bọn hắn nhất định phải thận trọng ứng phó, nếu không...
- Lúc ấy nếu như giết hắn thì đã không có chuyện bây giờ! Diêu Tế, chết oan thật.
Nam tử cưỡi hùng sư là Diêu Hồn hừ một tiếng, không che giấu sự bất mãn đối với Diêu Vũ.
- Ngươi hẳn là nên cảm thấy may mắn khi lúc ấy không có nhúng tay, nếu không... Bị cuốn vào trong hải triều liền có ngươi và ta.
Diêu Vũ lạnh lùng đáp lễ một câu.
Diêu Hồn ngưng nghẹn im lặng, nhưng trầm mặc một lát, vẫn nói thầm câu:
- Nếu quả thật rước lấy tai hoạ cho bộ lạc, còn không bằng ngươi và ta đều chết ở chỗ này.
Diêu Huân trầm mặc cưỡi mãnh hổ nhắc nhở Diêu Vũ:
- Chờ hắn sau khi trở về, nhất định phải hỏi rõ ràng, rồi quyết định phải chăng nên dẫn hắn về tộc. Bây giờ chúng ta vẫn nên tận lực kéo ra một khoảng cách, che giấu, để tránh bị những bộ lạc khác chú ý.
Hải triều bạo động kéo dài cả ngày, tất cả tinh thú tụ tập trên mặt biển toàn bộ đề bị kéo đến thạch điện dưới đáy biển.
Khương Nghị rất rõ ràng về sứ mạng của mình, hắn đè xuống lòng trắc ẩn, cưỡng ép dung hợp tất cả tinh thú.
Năng lượng bàng bạc không ngừng liên tục rót vào thân thể, kích ra tiềm lực tinh văn, cải tạo thể chất tinh thú.
- Đừng có giết ta!! Chúng ta là bằng hữu, bằng hữu mà!!
- Chúng ta không phải kết minh sao?
Tiêu Dương cùng Thanh Liên xen lẫn trong đám tinh thú, kinh hãi la lên, ý đồ để cho Khương Nghị chú ý.
- Để bọn hắn lại, để bọn hắn theo giúp ta vào bộ lạc Liệt Dương.
Khương Nghị xác thực cần mấy tên ra dáng giúp đỡ.
Khang Ninh không có trải qua lịch luyện, tính cách thiên về nhát gan, đến bộ lạc Liệt Dương chưa hẳn giúp được một tay.
Hai phu thê này mặc dù xảo quyệt, nhưng cũng rất khôn khéo, so ra mà nói thì càng thích hợp hơn.
- Lấy tên Tinh Thần Thụ, tuyên thệ hiệu trung.
Thiên Đế Trọng Giáp cầm trọng chùy trong tay, rơi xuống đỉnh đầu Tiêu Dương cùng Thanh Liên.
Ở thế giới này, Tinh Thần Thụ là thần thánh nhất, không thể tiết độc nhất, lấy Tinh Thần Thụ phát thệ, mang ý nghĩa nhất định phải tuân thủ.
- Hiệu trung? Không phải minh hữu sao?
- Là chết, hay là hiệu trung?
- Hiệu trung!! Bây giờ liền hiệu trung!!
- Lấy Tinh Thần Thụ phát thệ.
- Đúng đúng đúng, Tiêu Dương (Thanh Liên) ta, lấy Tinh Thần Thụ của bộ lạc xin thề, hiệu trung với Chu Tước, nếu có chống lại... Tan hết tinh văn, quy về Tinh Thần Thụ.
Tiêu Dương cùng Thanh Liên vì mạng sống, phát ra lời thề độc nhất.
- Từ hôm nay trở đi, các ngươi dốc hết khả năng phối hợp hắn, tuyệt đối trung thành bảo vệ hắn.
- Thời gian không cần quá lâu, mười năm là đủ. Mười năm sau, các ngươi cứ việc rời khỏi. Nhưng ở trong mười năm này, nếu như các ngươi có bất kỳ tiến hành bất trung nào, chúng ta nhất định sẽ tự mình truy sát các ngươi, nếu như hắn xuất hiện bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, chúng ta cũng sẽ dùng hết khả năng truy sát các ngươi.
Thiên Đế Trọng Giáp nhẹ nhàng rơi trọng chùy xuống trên đầu Côn Bằng.
Mặc dù chỉ là đụng vào đơn giản, nhưng cái trọng lực đè sập như đại dương này, lại làm cho toàn thân Côn Bằng căng cứng, như là muốn nát cả mình.
Loại cảm giác khủng bố này rõ ràng truyền lại đến trên thân Tiêu Dương.
Tiêu Dương hồi hộp, liên tục gật đầu, nhưng vẫn nhịn không được mà hỏi:
- Xin hỏi, các ngài đây là muốn...
Thanh Liên tái nhợt sắc mặt, sợ hãi nhìn thú triều gào thét xung quanh.
Ngàn muốn vạn nghĩ, cũng không nghĩ tới đáy biển lại là một cảnh tượng như thế này.
Tinh thú lục giai cùng tinh thú thất giai vậy mà không có chút uy lực chống đỡ nào, chẳng lẽ nữ tử thần bí trôi nổi phía trước kia là Nguyên Thần??
Nguyên Thần chân chính.
Không phải loại vừa mới xuất thế kia, mà là Nguyên Thần cường hãn áp phía trên đảo tất cả tinh thú.
- Các ngươi không cần quản, nhiệm vụ là phối hợp hắn hành động, chấp hành mệnh lệnh của hắn.
Thiên Đế Trọng Giáp nhấc trọng chùy lên, oanh mở xiềng xích tinh văn quấn quanh lấy bọn hắn.
Tiêu Dương cùng Thanh Liên thoát khốn, trao đổi ánh mắt, đều thấy được hối hận trong đáy mắt nhau.
Sớm biết như vậy, thật không nên theo tới.
Nguyên Thần nơi này khẳng định đang mưu đồ đại sự, từ trên việc không chút kiêng kỵ tàn sát cường giả những bộ lạc này đã có thể suy đoán ra.
- Quá độc ác.
Tiêu Dương nhìn những tinh thú bị trấn áp kia, trong lòng run rẩy, mười phần bối rối.
Đó cũng là tinh thú lục giai cùng thất giai a, là lực lượng đại biểu cho tầng cao nhất của một bộ lạc, toàn bộ cứ ngã xuống ở chỗ này như vậy, đối bộ lạc bọn hắn mà nói, quả thực là tai hoạ ngập đầu.
Nhưng bọn hắn không cố được nhiều như vậy, bây giờ có thể giữ được tính mạng đã coi như là may mắn.
Chỉ là chờ đợi bọn hắn sẽ là dạng nhiệm vụ gì?