Chương 10 : Bách Bảo Các, Bạo Khí Đan ?.
Lai Phúc một đường tự cho là ẩn giấu hành tung thần không biết quỷ không hay, đi đến thành đông từ cửa sau tiến nhập Bách Bảo Các.
Trong gian phòng rộng rãi, một tên trung niên nam tử mặt tròn, dưới cằm có chồm râu dê ngồi ở chủ vị, nhìn Lai Phúc nhàn nhạt nói :
" Ngươi nói là thật ? đan dược này dược lực thật sự còn tốt hơn Bạo Khí Đan ?"
" Bẩm đại nhân, ngài cứ yên tâm, ta hôm nay ở sát vách nghe lén Trần Trường Xuân cùng với nương tử của hắn nói chuyện, chín thành là thật. "
Lai Phúc nhìn trung niên nam tử nịnh nọt nói.
" Tốt, nếu sự thật là vậy, lần này ngươi lập được công lớn, chút nữa đi đến phòng thu chi nhận thưởng, được rồi ngươi lui ra đi."
Trung niên nam tử gật đầu nói.
Lai Phúc nghe vậy mừng rỡ rối rít đa tạ, sau đó đi ra ngoài.
Nhìn hắn rời đi, Trung niên nam tử thu hồi ánh mắt nói :
" Vũ huynh, ngươi xem thử đan phương này có vấn đề gì không."
Vũ Phi Hoàng là một tên trung niên nam tử, khuôn mặt gầy gò, làn da hơi ngâm đen. Hắn tiếp nhận tờ giấy, đọc từng loại dược liệu, trầm ngâm một hồi nói :
" Nhìn mặt ngoài các loại dược liệu này kết hợp với nhau cũng không có vấn đề gì, nhưng phải luyện chế thử nghiệm dược lực mới biết được."
" Tốt, đã vậy việc này làm phiền Vũ huynh."
Trung niên nam tử nghe vậy gật đầu đồng ý.
...
Trần Phủ.
Trần Trường Xuân dọn xong thức ăn lên bàn, đang cùng nương tử nói chuyện phiếm, chờ đợi hai đứa con trở về.
Một lát sau, Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ từ ngoài đi vào, ngồi xuống ghế nói :
" Phụ thân ta theo dõi hắn, phát hiện hắn tiến vào Bách Bảo Các."
" Ừ, được rồi ăn cơm thôi."
" Vậy Lai Phúc xử lý thế nào phụ thân ?"
Trần Vân Phong bưng lên chén cơm, gấp đồ ăn thuận miệng hỏi.
" Thứ ăn cây táo rào cây sung, ngày mai ngươi đánh gãy hắn tứ chi nhốt vào phòng củi cho ta, sau này ta xử lý sau."
Trần Trường Xuân nhìn chăm chú Trần Vân Phong nói.
Hắn kêu Trần Vân Phong làm chuyện này, chính là vì rèn luyện hắn, dù sao gia tộc muốn phát triển, trước sau cũng sẽ có xung đột, hôm nay gặp loại chuyện này chỉ là một trắc trở nhỏ mà thôi.
Ngày sau chắc chắn sẽ còn có những tràng diện lớn hơn như vậy, nếu như Trần Vân Phong ngay cả đánh gãy tứ chi của một kẻ phản bội cũng không dám làm.
Tính tình yếu đuối như vậy, không thích hợp làm chuyện lớn, Trần Trường Xuân muốn làm là dựng nghiệp thành lập gia tộc cường đại, con của hắn phải là tướng tài, phụ tá hắn chứ không phải là hoàn khố, hay là một tên võ giả chỉ có cảnh giới, nhìn thì ngon mà không dùng được.
Trần Vân Phong nghe vậy ánh mắt vô cùng bình thản gật đầu :
" Dạ phụ thân."
Trần Trường Xuân nhìn hắn hài lòng gật đầu, nuôi con ngàn ngày cuối cùng có thể nhờ cậy.
Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ từ lúc đóng cửa đã theo đuôi Lai Phúc, hai người bọn hắn đã đột phá Hậu Thiên Cảnh theo dõi người bình thường vẫn rất dễ dàng.
Đúng như Trần Trường Xuân dự đoán, chuyện này bọn hắn làm hết sức gọn gàng.
Cơm nước xong xuôi.
Trần Trường Xuân đi vào thư phòng, trầm ngâm suy nghĩ.
Bách Bảo Các chính là sản nghiệp của Nguyễn gia, xem ra chuyện này chính là bọn hắn làm.
Gia chủ của bọn hắn là Nguyễn Hồng Vân Hậu Thiên Cảnh Thất Trọng, thực lực này của hắn cũng không có uy h·iếp gì với Trần Trường Xuân.
Chuyện kế tiếp là làm sao để bọn hắn ói ra một đống máu, Trần Trường Xuân cũng thuận tiện triển lộ ra một thân thực lực chấn nh·iếp đám đạo chích.
Còn về phần đan phương, mặc dù đúng là Bạo Khí Đan đó có thể tăng phúc gấp đôi chân khí, nhưng tác dụng phụ vô cùng nghiêm trọng, sau khi phục dụng một hai tháng sau sẽ tự thụt lùi cảnh giới, bởi vì dược lực của nó có thể kích phát thiêu đốt khí huyết trong cơ thể, nếu như trong vòng một canh giờ sau khi phục dụng không bổ sung được khí huyết thiếu hụt, trong vòng hai tháng chắc chắn cảnh giới sẽ thụt lùi.
Muốn phục hồi cảnh giới, ít nhất phải mất hai năm bồi bổ, cùng với tiêu tốn đủ loại dược liệu trân quý.
Mà lại sau khi phục dụng, sẽ có ảo giác, nên võ giả cũng sẽ không phát hiện.
Còn về phần bạo khí đan hiện tại, tăng phúc chân khí lại là hoàn toàn nhờ vào dược lực, hình thành giả chân khí sau khi tiêu hao hết chân khí không có tác hại gì.
Suy nghĩ một hồi lâu, có chủ ý Trần Trường Xuân mĩm cười.
" Nguyễn gia, lần này ta không cho các ngươi tốn huyết, tên của ta liền đảo ngược lại. "
Đã đối phương tìm c·hết, hắn liền thuận nước dong thuyền cho bọn hắn, tặng đan phương cho các ngươi kiếm tiền, sau đó công khai tác dụng phụ.
Hắc hắc.
Trần Trường Xuân càng nghĩ càng thấy kích thích.
Đúng vậy, khiến cho đối thủ xoay như chong chóng, bị hại nhưng vẫn cười tưởng mình được lợi, nghĩ thôi cũng sảng khoái.
...
Nửa tháng trôi qua.
Đúng như dự đoán, sau khi dược sư của Nguyễn Gia luyện chế ra đan dược, thừ nghiệm không phát hiện vấn đề, liền đặt lên kệ thuốc buôn bán.
Hôm nay đã là ngày thứ mười kể từ khi " Bạo Khí Đan" ra lò.
Trần Trường Xuân nhìn loe que vài người khách, hắn khẽ lắc đầu, gọi lại một gã sai vặt.
" Triệu Phàm, ngươi đi tung tin nói Bạo Khí Đan của Bách Bảo Các là ă·n c·ắp đan phương của chúng ta, đan phương đó chưa hoàn thiện có tác dụng phụ vô cùng nghiêm trọng, đồng thời để cho Nguyễn Gia cho ta một cái công đạo."
" Vâng, Các Chủ."
Triệu Phàm nhận lệnh, lập tức đi phao tin.
Trần Trường Xuân nhìn hắn rời đi xoay người đi vào một phòng chứa củi, nhìn nằm bệch dưới đất tứ chi đã gãy Lai Phúc.
" Lai Phúc, suy nghĩ sao rồi ? C·hết hay sống ?"
" Các Chủ, ta thông suốt rồi, ta nghe ngài đứng ra chỉ chứng bọn hắn ."
Lai Phúc sắc mặt trắng bệch nhìn đang mĩm cười Trần Trường Xuân tựa như thấy ác ma, giọng run rẩy nói.
" Ha ha, thông minh."
Trần Trường Xuân nhìn hắn cười hài lòng,
...
Cùng ngày khi tin tức Bách Bảo Các trộm đan phương, cùng với tác dụng phụ của Bạo Khí Đan truyền ra.
Cả Vũ Vân Thành liền dậy sóng mãnh liệt, đủ loại âm thanh xuất hiện.
Có kẻ hoài nghi, có người thoái mạ chửi rủa bọn hắn vô sỉ,...
Rất nhanh Nguyễn Gia đã đứng ra thanh minh, chuyện này sai sự thật, là Trần Thị Đan Các ganh ghét, ngậm máu phun người.
Nhưng lời nói của bọn hắn rất nhanh trở nên vô lực không có sức thuyết phục, khi một số võ giả sau khi phục đan dược đã phát hiện các loại triệu chứng trùng khớp với lời đồn, sau đó kéo nhau đến nhà bọn hắn vấn tội.
Mà sao lại trùng hợp như vậy, khi tin tức này mới truyền ra đã có người đứng ra nói mình đã phục dụng, cũng cảm nhận được các triệu chứng như lời đồn.
Nên cả thành liền dồn ánh mắt về phía Nguyễn Gia, sao đó lại dồn ánh mắt về Trần Gia, dù sao bọn hắn cũng không phải kẻ ngu.
Tin tức mới truyền ra, đã có người hưng sư động chúng đến nhà hỏi tội, đan phương bị mất lại của Trần Gia, nói không liên quan tới bọn hắn có chó nó tin.
Trong chuyện này tám thành là thủ bút của Trần Gia.
Nhất thời một đám gia tộc lớn nhỏ trong thành bắt đầu cắn hạt dưa ngồi xem kịch.
Có kẻ còn chó đến nổi, mở ra bàn cược, đặt cược bên nào thắng bên nào thua, Trần Gia một bồi một, Nguyễn Gia một bồi mười.
Tỉ lệ đặt cược chính là dựa theo tình thế hiện tại mà đặt ra, dù sao dựa tình huống trước mắt, Trần gia tỉ lệ thắng tới chín thành chín.
Đan phương của Trần Gia, triệu chứng cũng là Trần Gia nói.
Bây giờ võ giả từng phục dụng đan dược, cũng xác nhận đủ loại triệu chứng, Nguyễn Gia còn lại bao nhiêu phần thắng.
Nhưng rất nhanh bọn hắn lại thay đổi tỉ lệ cược, bởi vì sau một phen dò xét Trần Gia nhân khẩu ít đến thương cảm.
Trần Gia Chủ thực lực lại bình thường, từ lần trước hiển lộ đến xem chỉ là Hậu Thiên Cảnh Tam Trọng, mà Nguyễn Gia Chủ lại là võ giả Hậu Thiên Cảnh Thất Trọng.
Mà thế giới này là cường giả vi tôn, ngươi không có thực lực chiếm lý cũng vô dụng.
Trừ phi ngươi có thực lực cường đại, rồi chiếm lý mới tính.
Còn về phần Trần Đại Dược Sư có giao tình với Bách Thảo Các, đã bị bọn hắn xem nhẹ.
Dù sao Trần Trường Xuân đã giải trừ hợp tác luyện đan cho Bách Thảo Các.
Dù có giao tình cũng chẳng đáng nhắc tới, bởi vì trên đời này lợi ích là trên hết, Trần Trường Xuân bị Nguyễn Gia ăn sạch, lấy đan phương của hắn vẫn có thể hợp tác bán đan dược cho Bách Thảo Các, không phải sao ?
Chỉ có điều bọn hắn lại ngu ở chổ, nếu như Bách Thảo Các làm như không thấy, chắc chắn sẽ có người nhìn bọn hắn với ánh mắt xem thường.
Người hợp tác với mình bị ăn xương cốt vô tồn, vẫn không đứng ra trợ giúp, vậy sau này ai sẽ lui tới làm ăn với bọn hắn ?
Chỉ có thể nói bọn cược chó này vô cùng ngu mà thôi. ánh mắt thiển cận nhìn không thấu triệt, dù sao mở ra cược chính là một bang phái giang hồ, một đám ô hợp hút máu ngươi cùng khổ mà sống, thông minh được tới đâu ?
Thông minh đã không làm chuyện bẩn thỉu đó để kiếm sống.
Không bị tiêu diệt là bởi vì bọn hắn có nộp tài cho một số người nào đó cầu bình an, hoặc là có người sợ bẩn tay không diệt bọn hắn mà thôi.