Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đỉnh Cấp Gia Tộc - Từ Dung Hợp Bắt Đầu

Chương 11 : Các Phương Phản Ứng.




Chương 11 : Các Phương Phản Ứng.

Vũ Vân Thành.

Có tam đại gia tộc theo thứ tự là Lý Gia, Nguyễn Gia cùng Dương Gia. Lý gia thứ nhất chiếm cứ gần hai phần ba Đông Thành, chủ yếu làm các loại sinh ý như bán đan dược, binh khí.

Nguyễn Gia, chiếm cứ một phần ba nam thành, sinh ý hỗn tạp có lợi là làm.

Dương Gia, chiếm cứ bắc thành, chủ yếu là áp tiêu kiếm sống, nhân số thưa thớt, nhưng đều là cao thủ.

Lúc này tam đại gia tộc, có hai gia tộc đang triệu tập cao tầng nói về Bạo Khí Đan.

Kể từ lúc Bạo Khí Đan xuất hiện bọn hắn đã chú ý đến vì tiềm lực rất lớn của nó.

Lại thêm duy trì của Bách Thảo Các, ra lò chẳng được bao lâu, các thành lân cận đã có bóng dáng của viên đan dược này.

Lợi ích của Bạo Khí Đan mặc dù không thể đả động được Tiên Thiên gia tộc, nhưng Hậu Thiên gia tộc thì có thể nói là hấp dẫn chí mạng.

Nếu như Bạo Khí Đan tiếp tục duy trì trạng thái bốc lửa này một năm, ít nhất cũng có thể thu về được vạn lượng hoàng kim.

Đây chỉ là tính lợi ích khi nó chỉ xuất hiện ở vài toà thành trì, nếu như trãi rộng cả Ninh Châu ? Thậm chí là cả Đại Huyền Quốc thì sao ?

Võ giả nha, tranh đấu là không thể tránh khỏi, người có đan dược này trong người, có thể dùng trong lúc mấu chốt phản sát g·iết địch.

Nếu như ai cũng có đan dược này trong người, mà ngươi không có chằng phải kẻ c·hết là ngươi ?

C·hết sống gì cũng phải thủ một viên trong người mới có thể an tâm nha.

Cho nên Bạo Khí Đan chắc chắn sẽ ở trong thời gian này vô cùng hút hàng.

Có lợi lớn như vậy ở trước mắt, không chiếm còn là người sao ?

Cho nên...

...

Nguyễn Gia.

Trong chính sảnh rộng lớn, tụ tập tất cả cao tầng của Nguyễn Gia, Nguyễn Hồng Vân ngồi ở chủ vị, nhìn một đám cao tầng đang vò đầu bức tai suy nghĩ đối sách.



" Gia chủ, ta thấy không bằng diệt Trần Gia rồi chụp mũ bọn hắn bán ra đan phương giả cho chúng ta, ngươi thấy thế nào ?"

Trong chính sảnh một lão giả, khuôn mặt gầy gò, mặc một bộ lam bào, ánh mắt nham hiểm nhìn Nguyễn Hồng Vân nói.

" Ý kiến hay !"

" Đúng vậy gia chủ cứ làm như vậy !"

" ... "

Người này vừa dứt lời, một đám người lập tức hùa theo, ta một câu ngươi một câu vỗ đùi tán thành.

" Xem ra chỉ có thể như vậy."

Nguyễn Hồng Vân trầm ngâm một hồi, gật đầu đồng ý.

Đúng vậy, đã Trần Trường Xuân âm hiểm, cũng đừng trách bọn hắn vô tình, mà đã vì lợi ích thì thủ đoạn nào cũng có thể sử dụng, chỉ cần có hiệu quả là được.

Giết người sao ? Bọn hắn có kinh nghiệm.

...

Lý Gia.

Tộc địa là một toà đại viện nằm ở Đông Thành.

Từ ngoài nhìn vào các kiểu phòng ở, lầu các nối liền không dứt.

Lúc này trong Nghị Sự Điện, ở chủ vị một Trung niên nam tử trên thân một bộ tử y, dáng người thẳng tắp, khuôn mặt như đao gọt, đôi mắt như hùng ưng, đặt tay lên bàn dùng ngón tay nhè nhẹ gõ.

Hắn chính là gia chủ của Lý Gia, Lý Tử Xuyên.

Ở trong phòng có mười tám cái ghế, đều có người ngồi, đa phần là trung niên, chỉ có một vài lão giả.

Thấy người đã đông đủ, Lý Tử Xuyên nhìn lướt qua bọn hắn nói :

" Các ngươi thăm dò điều tra thế nào rồi ? sau lưng Trần Gia có những ai ?"



" Bẩm gia chủ, ta đã đi đến thành chủ tìm hiểu theo Lại Vô Phong nói, tên Trần Trường Xuân này lớn lên ở nông thôn, cách đây gần một năm bị Hắc Lang Trại ở Tiểu Cô Sơn c·ướp bốc, may mắn nhặt lại được một mạng, lưu vong đến đây, chính Lại Vô Phong đã đăng ký hộ tịch cho hắn, chẳng có chổ dựa nào.

" Theo ta thấy, Bạo Khí Đan chín thành là do hắn tự nghĩ ra."

Lý Tử Xuyên dứt lời, một tên trưởng lão Lý Gia, khuôn mặt hơi dài, môi mỏng, mũi tẹt, đứng dậy đáp lời.

" Ừ, xem ra là một nhân tài, vẫn là Nguyễn Gia nhanh hơn chúng ta một bước, nhưng bước chân của bọn hắn quá nhanh, ăn thiệt thòi lớn. Trần Gia bây giờ nguy cơ tứ phía, nếu như chúng ta chống lưng cho hắn, rất có thể thu phục hắn làm việc cho mình."

Lý Tử Xuyên ánh mắt bình thản, chậm rãi nói.

" Gia chủ, theo ta nghĩ tên này dã tâm rất lớn, chỉ nhìn qua hắn từ một tên luyện dược sư của Bách Thảo Các, sau khi có tiền liền tách ra mở dược các, đến hôm nay có thể tự nghĩ ra đan dược, đứng vững bước chân ở Vân Vũ Thành. có thể thấy tên này tâm trí không phải dạng người tầm thường, muốn để hắn cam tâm tình nguyện làm kẻ dưới vì Lý gia chúng ta kiếm tiền, ta e là ..."

Một tên trưởng lão khác nghe Lý Tử Xuyên nói xong, hắn nhíu mày nói.

" Không sao, chỉ cần lấy được thứ ta muốn, nếu lúc đó hắn thức thời thì đề hắn sống, nếu không ..."

Lý Tử Xuyên nghe vậy gật đầu đồng ý lời nói của hắn, sau đó nhàn nhạt nói đến chữ không thì dừng.

Mặc dù không nói hết nhưng ý tứ cũng đã rõ ràng.

Thứ Lý Gia cần chính là đan phương Bạo Khí Đan, chỉ cần cầm tới tay là được, về phần Trần Trường Xuân có thần phục hay không chẳng quan trọng, người tài ? Thế giới này không thiếu, quan trọng là có thể để cho mình sử dụng hay không mà thôi.

Nếu dùng không được...

" Nhưng động đến hắn, ta sợ Bách Thảo Các không để yên."

" Hừ, ngươi quá lo lắng, Bách Thảo Các tổng bộ ở Đế Đô, tay bọn hắn vươn tới đây được sao ? "

" Còn về Bách Thảo Các ở trong thành, không đáng để lo, mà lại chỉ có người còn sống mới có giá trị, Bách Thảo Các chẳng lẻ còn vì một n·gười c·hết đi dây dưa chúng ta ?"

Lý Tử Xuyên nhàn nhạt nói, dứt lời hắn phất tay ngăn cản tên trưởng lão đang định nói tiếp, nhìn về phía một tên thanh niên tầm hai bảy hai tám nói:

" Lý Anh Kiệt ngươi đi triệu tập nhân thủ, cùng đại trưởng lão đến Trần Gia, nếu như Trần Trường Xuân hắn thức thời thì tha cho hắn một mạng, dẫn hắn về để cho hắn vì chúng ta luyện dược, nếu không.."

Nói đến đây Lý Tử Xuyên liền dừng lại.

Lý Anh Kiệt hiểu ý gật đầu, nhận mệnh xoay người rời đi nghị sự điện.



...

Bách Thảo Các.

Nghị Sự Đường.

Doãn Chí Minh tâm tình bất định đi tới đi lui.

Một lát sau, một lão giả mặc trên thân lục y, chậm rãi bước vào.

" Tam Gia Gia, ... "

" Được rồi, ta đã biết, chuyện này ngươi không cần nhúng tay, nếu như hắn có thể tạo ra một đan phương, ta tin chắc hắn không phải kẻ ngu, nếu như hắn giải quyết không được đã đến tìm ngươi từ sớm, chẳng phải là im lặng không một động tác nào như bây giờ. "

" Mà lại loại đan dược này ba tháng trước ta đã gửi thư báo cho gia tộc, có lẽ thiếu tộc trưởng cũng sắp đến rồi, lúc đó..."

Nói đến đây Doãn Triết bỗng dừng lại.

" Nhưng làm như vậy, một khi chuyện này lộ ra..."

Doãn Chí Minh sắc mặt lo lắng nói.

" Ngươi yên tâm, đến khi thiếu tộc trưởng cùng người trong tộc đến, dùng thực lực của bọn hắn chắc chắn sẽ không có chuyện ngoài ý muốn..."

Một ngày này, ngoại trừ cử động kỳ quái của Bách Thảo Các, im lặng không một tiếng động.

Trong Vân Vũ Thành lớn nhỏ gia tộc đều ở trong phòng nghị sự, có người thì cho rằng đây là cơ hội, có thể nhập cục vì một trong Tam Đại gia tộc ra sức, giúp chút sức để bọn hắn cầm lấy đan phương, nhận được giao tình hữu nghị của đối phương.

Có kẻ thì thấy nước quá sâu, không muốn tranh vào vũng nước đục này, trong đó cũng có đại gia tộc như Dương Gia.

Chủ yếu bọn hắn không nhập cục một phần là vì gia tộc nhân khẩu thưa thớt, thứ hai là nhà hắn ba đời đều áp tiêu, không hiểu kinh thương, cầm đan phương phải tìm dược sư, mở cửa hàng,...

Quá nhiều khâu rắc rối phức tạp, bọn hắn chuyên dùng cơ bắp kiếm ăn, không am hiểu chuyện này.

Xem kịch không phải vui hơn sau, thế là..

Có nhà cắn hạt dưa ngồi xem kịch, có nhà triệu tập nhân thủ đi làm chó săn cho người khác, kiếm chút lợi lộc...

Còn Trần Trường Xuân thì ...

...