Chương 8 : Trần Thị Đan Các.
Đi vào phòng ngủ, nhìn Tô Minh Nguyệt đang chậm rãi thêu thùa, Trần Trường Xuân lấy ghế ngồi đối diện nàng nói :
" Nương tử, ngươi cũng luyện võ đi."
" Luyện võ ? Được thôi."
Tô Minh Nguyệt cúi đầu chăm chú luồn kim, nghe hắn nói dừng lại ngẩng đầu đáp lời.
Nàng cũng nghĩ luyện võ nha, nhưng sợ hắn phát hiện mình tự nhiên biết võ, đến lúc đó phải giải thích như thế nào ?. Dù sao mười mấy năm qua mình không nói cho hắn biết thân thế thực sự, cùng với bản thân là võ giả, sợ hắn nghi thần nghi quỷ đành phải trong bóng tối lén lút tu luyện.
Hôm nay hắn mở lời, nàng cũng liền đáp ứng, rốt cuộc có thể quang minh chính đại luyện võ, cần gì phải lén lút.
Mười mấy năm qua, nàng không tu luyện là do Trần Trường Xuân là luyện võ phế vật, với lại ở thôn chẳng có một tên võ giả, nếu như có phiền phức gì nàng vẫn có thể giải quyết được.
Nhưng hôm sơn tặc g·iết vào thôn nàng cuối cùng tỉnh ngộ, mình vẫn là quá yếu.
Nếu mình đủ cường đại đã chẳng cần lưu vong một tháng trời như vậy.
Lại thêm phu quân của nàng không biết gặp cơ duyên gì, rốt cuộc có thể luyện võ, còn biết luyện đan chế dược.
Nàng cũng không thể nào kém hắn đi, dù sao mười mấy năm qua nàng luôn luôn nằm ở kèo trên, làm một vị sau màn rất thú vị nha.
Đến một lúc nào đó, có nguy cơ không cách hoá giải, nàng xuất hiện lộ ra thực lực cường đại, trấn áp hết thảy, nhìn phu quân kinh ngạc há mồm.
Lòng hư vinh được thoả mãn đến tột cùng, có thể nói một chữ thôi, chính là Sướng !
Ai nói chỉ có nam nhân mới thích tạo nét khoe khoang, nữ nhân cũng thích nha, nhưng bọn họ lại uyển chuyển hơn một chút, không giống như nam nhân mà thôi.
" Không luyện cũng phải luyện,... cái gì nương tử ngươi đồng ý ?"
Trần Trường Xuân chuẩn bị xong bị từ chối, nhưng không nghĩ tới nàng đồng ý nhanh như vậy, câu đầu đanh thép, câu sau đã trở thành mơ hồ.
Không đúng kịch bản nha !
Ngươi phải từ chối ! sau đó để ta hiện ra uy nghiêm của nhất gia chi chủ, rồi sau đó dưới dâm uy của ta ngươi đồng ý mới đúng.
Mà nếu như hiện ra uy nghiêm vẫn chưa thể khuất phục, ta bắt đầu giảng đạo lý, sau đó ngươi bị ta lừa gạt mơ mơ hồ hồ đồng ý.
Kiếp trước mấy cuốn tiểu thuyết đều viết như vậy không phải sao ?
Hà cớ gì hả !?
Hà cớ gì nương tử ngươi đồng ý nhanh như vậy !
Bảy bảy bốn chín cái kịch bản của ta làm sao bây giờ ?
Trần Trường Xuân trong lòng hò hét, bên ngoài bình thản phong khinh vân đạm nói :
" Tốt, đã nương tử ngươi đồng ý thì tu luyện môn công pháp này đi."
Vừa nói, vừa lấy ra một quyển công pháp võ đạo Hồng Ngọc Công đưa cho nàng, mặc dù đẳng cấp thấp hơn Hồng Liên Công, nhưng khi tu luyện ra chân khí nó cũng tương tự như Hồng Liên Công, nàng sẽ không sợ hắn nhìn thấu chân khí của nàng khác thường.
Dù sao đã là bí mật của Tô Minh Nguyệt, nàng không muốn nói, Trần Trường Xuân cũng đành phối hợp với nàng, giả ngu không biết gì cả là được.
Với lại công pháp võ học Trần Trường Xuân nhận biết đẳng cấp tất cả đều thấp hơn Hồng Liên Công, để nàng tu luyện Hồng Liên Công không còn gì tốt hơn.
Tô Minh Nguyệt đọc xong cuốn công pháp, hài lòng mĩm cười nói :
" Được rồi phu quân ta sẽ tu luyện môn công pháp này."
Hồng Ngọc Công mặc dù đẳng cấp thấp hơn Hồng Liên Công, nhưng tu luyện ra chân khí lại tương tự như Hồng Liên Công đến nàng có thể quang minh chính đại tu luyện.
lại nói cho dù nó có khác hơn một chút bị Trần Trường Xuân phát hiện, nàng cũng có thể đỗ lỗi cho bản thân mình quá thiên tài, tu luyện ra chân khí cường đại hơn người khác.
Tô Minh Nguyệt đắc ý thầm nghĩ.
...
Giao công pháp cùng với mấy bộ bí kíp võ công cho Tô Minh Nguyệt, Trần Trường Xuân đi vào phòng bếp, bắt đầu luyện chế đan dược.
Ba ngày thoáng cái đã qua, Trần Trường Xuân nhìn trước mắt bình bình lọ lọ mĩm cười hài lòng.
Bắt đầu bỏ từng lọ thuốc vào một chiếc rương lớn.
Một lát sau, mang theo chiếc rương Trần Trường Xuân đi vào sân nhà.
Lúc này Tô Minh Nguyệt, Trần Vân Phong, Trần Vân Vũ, Trần Vân Đông cũng đã đứng trong sân chờ hắn.
Thấy phụ thân vác trên vai chiếc rương, Vân Phong, Vân Vũ lập tức tiến đến phụ giúp.
" Không cần, trong phòng bếp còn hai chiếc rương khác, hai ngươi vào đó khiêng ra xe ngựa đi."
Trần Trường Xuân thấy bọn hắn định phụ giúp mình liền nói.
Nghe vậy Vân Phong, Vân Vũ ngay lập tức chạy vào phòng bếp vác ra hai chiếc rương tương tự Trần Trường Xuân.
Bỏ lên xe ngựa ba chiếc rương thuốc, cả nhà năm người cưỡi xe ngựa chạy đến thành nam.
Tầm mười lăm hai mươi phút sau, đứng trước dược các nhà mình, ba tên tiểu tử hưng phấn chạy vọt vào, hết nhìn đông lại nhìn tây.
" Phu quân, ngươi định đặt tên cửa hàng này là gì ?"
Tô Minh Nguyệt cũng nhập đội, hưng phấn nhìn Trần Trường Xuân nói.
Ba tên tiểu tử lúc này cũng vểnh lỗ tai lên nghe.
" Ta nghĩ kĩ rồi, gọi là Trần Thị Đan Các!.
Trần Trường Xuân mĩm cười nhìn bốn mẹ con nói.
Thế là một tấm bảng " Trần Thị Đan Các " được treo ở một toà lầu các cao ba tầng ở thành nam xuất hiện.
Cùng ngày sau khi cả nhà Trần Trường Xuân đặt thuốc lên kệ xong, bắt đầu mở cửa khai trương.
Khách mời cũng lục tục tới.
Doãn Chấp Sự của Bách Thảo Các, Phạm Chấp Sự An Gia Cư, chủ võ quán Uy Long, cùng một số gia tộc nhỏ ở Vân Vũ Thành.
Trần Trường Xuân mĩm cười đón tiếp, giới thiệu các loại đan dược.
...
Nửa tháng sau.
[ Thành Viên Gia Tộc, Trần Vân Phong đột phá Hậu Thiên Cảnh, ban thưởng kí chủ mười điểm khí vận.]
[ Thành Viên Gia Tộc, Trần Vân Vũ đột phá Hậu Thiên Cảnh, ban thưởng kí chủ mười điểm khí vận. ]
Trần Trường Xuân đang luyện chế dược tán, nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở, hắn mĩm cười hài lòng.
" Mở ra thương hành, hoái đối tu vi phù !"
Dứt lời, một tấm phù xuất hiện, hắn bóp nát lá phù.
Mộ cỗ khí huyết xuất hiện trong thể nội, Trần Trường Xuân tìm một chổ ngồi xuống, bắt đầu chuyển hoá khí huyết thành chân khí.
Hai canh giờ sau.
Phun ra một ngụm trọc khí, Trần Trường Xuân đứng dậy tả thủ xuất chưởng, một chưởng ấn trong suốt xuất hiện, rơi vào mặt đất lún vào mười phân.
Nhìn chưởng ấn dưới đất cùng xung quanh nó vết nứt chằng chịt như mạng nhện, Trần Trường Xuân thoả mãn gật gù :
" Hậu Thiên Lục Trọng, ở Vân Vũ Thành cũng xem như ở thượng lưu đi, dù sao ở đây Hậu Thiên Đỉnh đã là một tay che trời tồn tại."