Sau đó hắn không nói về đề tài này nữa:
"Ta vừa gặp được một người rất giống ngươi, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của ta thì hắn mua một thứ rất ghê gớm, thậm chí ta còn chưa từng mua"
"Sao ngươi lại đi giao hàng rồi?"
Chu Tự quyết định đổi đề tài.
"Sao ngươi biết ta đang đi giao hàng?"
Đối phương rất thắc mắc. Chu Tự cau mày, thôi đi ra diệt khẩu vậy.
Cũng may diện mạo rất khác nhau, Trần Chí Thành cũng không nghi ngờ gì.
Chu Tự định mời người bạn này tới tham dự hôn lễ, nhưng không có những người bạn cùng lớp khác thì có lẽ đối phương cũng không tới.
Không tới thì không có vấn đề gì.
Nếu hắn tới thì chỉ có thể để đại ca chịu thiệt.
Dù sao không liên quan tới mình.
Sau khi cất gói hàng đi, Chu Tự gửi cho Lý Lạc Thư một bức ảnh.
Rất nhanh sau đó đối phương đã trả lời:
"Đại ca chờ ta trở lại, ta đang đi rồi"
Chu Tự có chút bất ngờ.
Ngay sau đó Lý Lạc Thư nói rằng hắn bị sư phụ đuổi ra ngoài.
Chu Tự nghĩ như thế cũng tốt, hắn định đợi Lý Lạc Thư quay về rồi xem bạn gái của Lý Lạc Thư.
Mở mang kiến thức một chút.
Lý Lạc Thư ngự kiếm tới.
Muốn gặp bạn gái tới mức đó cơ à.
"Đại ca, chính là cái này à?"
Sau khi vào phòng, Lý Lạc Thư chỉ vào thùng giấy rồi kích động nói.
"Đúng thế, mở ra đi"
Chu Tự gật đầu.
Hắn cũng có chút kích động, cuối cùng cũng gặp được rồi, lần đầu tiên trong cuộc đời.
Lý Lạc Thư thuần thục mở lớp giấy bóng gói bên ngoài ra.
"Ta xem trước đã"
Lý Lạc Thư nói.
Chu Tự quay đầu đi, đợi một chút rồi mới tò mò hỏi:
"Sao rồi?"
"Có quần áo.
Lý Lạc Thư trả lời.
Lúc này Chu Tự mới quay người lại xem.
Hắn phát hiện trong thùng giấy có một nữ nhân đang trợn tròn mắt, mặt mũi ưa nhìn, đầu tóc có hơi lộn xộn.
Điều thú vị là đầu ở một bên.
"Không đẹp như ảnh trên mạng"
Chu Tự nói.
"Nông cạn"
Lý Lạc Thư phản bác.
Sau đó hắn lấy bạn gái ra ngoài, đặt nàng ngồi lên giường, sửa sang lại kiểu tóc cho tốt.
"Ly kỳ thật đó, ta có thể chạm một cái không?"
Chu Tự hỏi.
Sau khi Lý Lạc Thư gật đầu thì Chu Tự đưa ta ra muốn chọc bả vai của đối phương một chút.
Chỉ là lúc hắn sắp đụng phải thì đột nhiên điện thoại vang lên.
Khiến Chu Tự giật bắn người. Hắn thấy là Thu Thiển gọi tới thì có chút chột dạ.
Ngay sau đó hắn bắt máy lên:
"Thu tỷ"
"Ha?"
Đối phương có hơi thắc mắc: "Ngươi đang làm gì?"
"Đang mở hàng với đại ca của ta đây"
Chu Tự nói.
Lý Lạc Thư cũng giật nảy mình, sau đó tiện thể nói với điện thoại:
"Chào đại tẩu.
Thu Thiển nghe được giọng của Lý Lạc Thư thì cũng không nghĩ nhiều nữa, nàng chỉ nói:
"Lúc về nhớ mua kem cho Nguyệt tỷ, nàng muốn ăn, tiện thể mua thêm hai quả dưa hấu.
"Được"Chu Tự vội đồng ý.
Hắn cúp điện thoại, hai người nhìn nhau rồi thở phào một hơi.
Trong nhà Chu Tự.
Thu Thiển vừa cúp điện thoại, nàng đứng đó với vẻ mặt rất thắc mắc.
"Sao vậy?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Vừa rồi dường như đại ca của Chu Tự gọi ta là đại tẩu, có phải là không đúng lắm không?"
Thu Thiển hỏi.
"Ngươi nghe nhầm à?"
Chu Ngưng Nguyệt thuận miệng hỏi lại.
"Có lẽ vậy.
Thu Thiển nhún vai, cũng không thèm để ý.
Ngoại thành Thần Vực.
Trên bờ biển, tất cả mọi người đang chuẩn bị cho việc ra biển.
"Vẫn còn ba người à? Lại là đi làm màu? Một chiếc thuyền có chín người, ba người đi làm màu?"
Một vị nam tử có hơi bất mãn.
"Không phải sáu người chúng ta vẫn có thể vận chuyển rất tốt hay sao?"
Lữ Bình an ủi.
"Nực cười, vậy vì sao ta phải để ba người đó lên thuyền?"
Nam tử trung niên nói với vẻ khinh thường.
"Vì họ mới là thuyền trưởng, nếu như ngươi không hài lòng thì cứ việc đổi thuyền khác. Chúng ta không yêu cầu ngươi nhất định phải ở trên thuyền của chúng ta"
Dương Linh bình tĩnh nói.
Hai người họ mới là hạch tâm của chiếc thuyền này.
Trong lúc nhất thời trung niên nam nhân nói không nên lời.
Cuối cùng hắn mới cắn răng nói:
"Hi vọng lúc gặp được nguy hiểm ngươi vẫn có thể ung dung như thế. Lần này ta nghe nói rằng có khá nhiều cường giả, đến lúc đó ba tên vô tích sự này có thể khiến chúng ta trực tiếp bị đá ra ngoài rìa, không thể làm gì được hết"
"Đúng thế, chiến lực của chúng ta vốn đã không mạnh rồi, lại còn muốn dẫn theo ba tên vô tích sự, dù sao nếu gặp phải nguy hiểm thì ta sẽ không bảo vệ họ đâu"
Một nữ tử nói theo.
Lữ Bình cũng không muốn để ý tới họ, hắn cảm thấy những người này sẽ biết.
Thuyền trưởng thiếu rất nhiều thứ, nhưng không thiếu tiền.
Hai người họ đều nhận được tiền rồi.
Hào phóng thật, trả hết trong một lần Nhưng nếu gặp được kẻ địch mạnh thì họ cũng không có cách nào, hơn nữa trong quá trình cạnh tranh cũng không tránh được việc bị đá ra rìa.
Dù sao có quá nhiều cường giả, họ không đủ xuất sắc.
Nhưng cũng tốt hơn so với bên ngoài nhiều, không có Thánh Tử Ma Đạo, không có Thập Vạn Thiên Thần Môn, tóm lại không có những cường giả danh chấn thiên hạ, không đến mức khiến người khác quá e ngại, mọi chuyện đều dễ làm.
Những người này đều không vào được nơi đây, nhưng có vào được thì cũng không đến nỗi giành đồ với tiểu nhân vật như họ nhỉ?
"Xác định thời gian chưa?"
Lữ Bình hỏi Dương Linh.
"Ừm, thứ tư tuần sau, đại khái là sáu bảy giờ chiều sẽ xuất phát. Tất cả mọi người chọn giờ này. Phù hợp với tất cả nhân tố, hẳn là có thể tìm được Tâm Linh Ca Giả"
Dương Linh gật đầu.
Bây giờ mọi chuyện đã sẵn sàng, chỉ chờ thời cơ.
Chỉ là những người khác quá mạnh, họ có chút bị động.
Nếu muốn lấy thứ gì tốt thì sợ rằng hơi khó, nhưng đạt được khá nhiều linh thạch, cũng đáng giá rồi.
1119 chữ