10h tối.
Nguyệt tỷ về phòng ngủ.
Thu tỷ đi tắm.
Chu Tự cầm sách Viễn Cổ, không ngừng lật giở.
Hắn đang chuẩn bị cho cuốn cuối cùng của Hoang Cổ Kinh Thế Thiên Thư.
Đến giờ vẫn không biết quyển sách này ở đâu, chỉ biết bị một vị Thần Minh nào đó mang đi.
Cụ thể là vị Thần Minh nào thì không rõ.
"Dựa theo lý luận của Tam lão bản thì mỗi thời đại đều được mở ra từ một quyển sách "Vậy người đầu tiên nắm giữ quyền hành ở thời đại Thần Minh chắc là người nâm giữ cuốn Hoang Cổ Kinh Thế Thiên Thư"
Dựa theo lý luận này thì người đầu tiên chắc là Cố Lộng Huyền Hư Chi Thần.
Nhưng mà Cố Lộng Huyền Hư Chi Thần chỉ để lại quyển Sơn Hải, cũng không phải quyển Thượng Thương.
Chu Tự dựa vào ghế sofa, suy tư một chốc, cuối cùng lại lắc đầu.
"Cái này không hợp logic lắm. "Nếu thời đại là có người đọc sách mà mở ra thì đâu nhất định người đó sẽ trở thành kẻ mạnh nhất trong thời đại đấy"
"Trong giới tu chân, ba người mạnh nhất đều không phải người mở ra thời đại, họ chỉ là người đưa thời đại lên đỉnh cao thôi. Nói cách khác người mở ra thời đại kia sớm đã biến mất trong dòng sông Lịch Sử. "Nếu lý luận này được thành lập, như vậy người mở ra lực lượng quyền hành không nhất định sẽ có quyền hành mạnh nhất. Sau đó quyển sách bị Thần Minh khác lấy đi, mà hắn cũng vừa hay đưa thời đại lên đỉnh cao, cuối cùng lúc thời đại đi xuống thì hắn mang quyển sách đi "Ở thời đại Thần Minh người mạnh nhất là Thần Quang Minh, nói cách khác thì đồ vật có khả năng nằm trong tay hắn"
Vậy thì rất khó lấy được.
Chỉ có thể sau này hẵn tính.
Tiện thể nghĩ cách lấy được Toàn Năng Chi Thủ.
Toàn Tri Chi Nhãn là một đôi vậy thì Toàn Năng Chi Thủ cũng là một đôi.
Một nửa đang ở chỗ Thần Quang Minh, một nửa được xem như là chìa khoá.
Đợi tìm được rồi thì có thể lấy đó để uy hiếp Thần Quang Minh.
Chỉ là không biết đi đâu tìm.
"Cái này hỏi thử Bán Tiên đại sư, không biết có hữu dụng không"
Chu Tự lấy điện thoại ra nhắn tin cho đại sư.
Chờ một chốc không thấy đối phương trả lời tin nhắn.
Chắc là đang ngủ.
Ngày mai hỏi vậy.
Sau đó hắn lấy miếng ngọc thạch trước đó ra, tiện thể lấy luôn tàng bảo thư ra.
Quả nhiên cuốn sách đã có phản ứng.
Sau khi ngọc thạch hoà tan vào trong thì tàng bảo thư không cánh mà bay.
Tiếng lật sách không ngừng truyền đến.
Không lâu sau một trang mới mở ra.
Chu Tự chạm vào xem lần này sẽ xuất hiện nội dung gì.
Chỉ là vừa nhìn thử thì hắn cứ thế đứng hình.
Phía trên bất thình lình xuất hiện một dấu chấm tròn rồi kết nối lại thành một vòng tròn.
Phía dưới viết ra hai chữ trông rất bắt mắt: Đang load.
"Có kiểu này luôn sao?"
Cố Lộng Huyền Hư Chi Thần rất thời thượng nha, thế mà cũng chơi kiểu như này.
Nhưng mà nghĩ lại thì chuyện thanh máu sáng đèn ở phó bản, cái này cũng tính là bình thường.
Nhưng mà là thứ gì phải load chứ, việc này khiến Chu Tự hơi tò mò.
Nếu đã đang load thì chẳng có gì đáng để ý cả, cứ thẳng tay đóng lại rồi dẹp đi.
Load tiếp đi, ai biết được nó load đến khi nào mới xong.
Đến cả thanh tiến độ load cũng không có.
Đợi hắn dẹp sách vào thì Thu tỷ cũng đi từ trong ra.
Vẫn là để hắn giúp sấy tóc.
"Thu tỷ hôm nay mệt không?"
Chu Tự vừa sấy vừa hỏi.
"Cũng ổn.
Thu Thiển đáp.
Hôm nay thật sự cũng không bận lắm, chỉ là giữa đường thấy Chu Tự đánh nhau một trận nên cảm thấy việc cũng khá lớn.
Chu Tự nhìn xung quanh một chút, đôi mắt trộm ngắm, hôm nay bộ đồ ngủ của Thu tỷ hơi rộng.
Giống như một chiếc áo phông lớn, gió thổi một chút đã có thể nhìn thấy thứ gì đó.
Chính là tốt nhất không nên thổi trúng quần áo.
"Muốn xem thử hiệu quả mà nữ thần Đại Địa nói sao?"
Thu Thiển đột nhiên hỏi.
Chu Tự còn đang định thổi qua chỗ khác, vô thức gật đầu, rất nhanh đã tỉnh ngộ, nhìn Thu tỷ nghiêm túc nói:
"Không có"
Gật đầu mà nói không có...
Thu Thiển cắn môi nói:
"Thì ra không muốn xem thử, phụ lòng ta..."
Nàng cúi đầu, không nói tiếp nữa.
Thấy vậy, Chu Tự có hơi đấu tranh nói:
"Thật ra là muốn xem thử"
Lời nói vừa dứt, Thu Thiển lập tức hai tay ôm ngực đề phòng nói:
"Quả nhiên, ngươi thích nhìn trộm hơn"
Chu Tự:
"..."
Vu oan giá hoạ cho người ta.
Qua một lúc, Thu Thiển giơ hai tay sờ thử tóc thì thấy đã khô đi khá nhiều nên liền buộc tóc lên.
Phần đùi của nàng cũng theo đó mà lộ ra không ít.
Da thịt trắng trẻo có chút hồng hào, hoàn mỹ không tì vết.
Giống như có gì đó không giống.
Nhìn thấy đôi mắt phát sáng của Chu Tự, Thu Thiển lập tức kéo áo xuống.
Sau đó đứng dậy đi vào trong.
Chu Tự:
Cứ như vậy mà bỏ đi à?
Lúc này Thu Thiển đi được nửa đường quay đầu nhìn Chu Tự cười nói:
"Ngươi còn ngây ra đó làm gì, tóc ta cũng buộc xong rồi"
Vốn dĩ muốn viết tàng bảo thư nhưng đầu có hơi đau, không nghĩ ra nội dung gì hết nên chỉ có thể cho load trước đã.
Ngủ thôi, mệt rồi.
Đêm khuya.
Chu Tự và Thu Thiển ở trong chăn bốn mắt nhìn nhau.
Hắn ngạc nhiên ra mặt.
Hóa ra thật sự có biến hóa một chút xíu.
"Có vui không?"
Thu Thiển cười hỏi.
Chu Tự:
"..."
Cũng khá vui vẻ, nhưng mà luôn có cảm giác là lạ.
Quyền hành Đại Địa vẫn luôn theo đuổi da thịt không buông à? Trái cây thì làm đẹp dưỡng nhan, quyền hành cũng làm cho da thịt càng căng mọng bóng loáng.
Có phải Nữ thần Đại Địa đi lầm đường không?
Chu Tự đưa tay ra chạm vào, cảm thấy còn tốt hơn cả trước kia.
1122 chữ