"Không phải trái cây kia có hiệu quả rất tốt sao? Nhỡ đâu thiệp mời này cũng có hiệu quả tốt thì sao? Chúng ta mới chuyển đến không bao lâu, còn chưa quen thiệp mới. Dùng thiệp cưới xung xung hỉ cũng rất tốt"
Trần Giai Di vừa cười vừa nói.
"Xùy xùy xùy"
Trần Chí Thành lập tức ngắt lời vợ mình nói:
"Nói lung tung, thần kinh à, ta thấy ngươi ở nhà một mình quá nguy hiểm, phải bảo mẹ ta đến giúp đỡ"
"Mẹ có rảnh không? Rảnh thì bảo nàng vào trong thành ở, ta cũng có người bồi bạn"
Trần Giai Di cười nói.
"Chắc là rảnh, ngày mai ta đi hỏi xem, nàng cũng không yên lòng về ngươi"
Trần Chí Thành bất đắc dĩ nói.
Trần Giai Di vui vẻ ra mặt:
"Chủ yếu vì ta là một người con dâu tốt, ngươi cũng đừng làm chuyện gì có lỗi với ta"
"Chỉ toàn suy nghĩ lung tung"
Trần Chí Thành đứng lên nói:
"Ta đi tắm, nghỉ ngơi một chút ngày mai còn phải dậy sớm. Không đúng, phải cùng ngươi ra ngoài đi tản bộ một lúc, sau đó mới về nghỉ ngơi."
"Không được, hôm nay ngươi mệt mỏi vậy rồi, ngày mai cùng đi tản bộ cũng được, chờ khi nào mẹ rảnh thì tới đây, ta sẽ cùng mẹ đi tản bộ, ngươi cũng có thể thoải mái chút"
Trần Giai Di nói.
Nghe vậy, Trần Chí Thành cũng biểu thị đồng ý.
Sau khi tắm rửa, hai người định đi nghỉ ngơi.
Trần Giai Di ngồi ở bên giường nhìn chung quanh một chút, trong tay còn cầm thiệp mời đo đạc.
"Trực tiếp đặt ở tủ đầu giường không phải là được rồi à?"
Trần Chí Thành thuận miệng nói.
"Cũng đúng, chúng ta mỗi người một cái"
Trần Giai Di đưa thiệp mời qua.
Trần Chí Thành tiện tay đặt vào trong ngăn tủ, sau đó liền nằm xuống đi ngủ.
Trần Giai Di cất kỹ xong, tựa vào bên người chồng mình chơi điện thoại một lúc, sau đó cũng đi ngủ theo.
Mấy ngày nay nàng đều ngủ không ngon giấc, hi vọng đêm nay có thể ngủ ngon một chút.
Thi thoảng còn gặp ác mộng, thân thể rất mệt mỏi.
Nếu mà thường xuyên gặp ác mộng, nàng sẽ quay về.
Trong thành khí hậu không quen chút nào.
Chỉ là nếu về quê, cũng sẽ không gặp được chồng nhiều, rất khó chịu.
Cho nên Trần Chí Thành nói với nàng, Chu Tự nói thiệp mời này có thể trấn giữ nhà cửa nàng liền ghi nhớ.
Nhất là sau khi ăn được nửa quả trái cây kia, nàng cảm thấy thân thể vô cùng tốt, da dẻ cũng đẹp lên rất nhiều.
Gần giống như hồi mới 17-18 tuổi vậy.
Nghĩ lan man xong rồi, Trần Giai Di đắp kín chăn, bắt đầu nằm ngủ.
Vì bụng lớn nên cũng phải vật vã một hồi lâu mới an tâm ngủ được.
Trong lúc ngủ mơ, nàng luôn cảm thấy có một trận gió lạnh lẽo đang thổi qua.
Làm nàng có chút không thoải mái.
Nhưng mà lại sẽ không có ảnh hưởng gì không tốt đến nàng, chỉ là có chút khó chịu.
Xoạt!
Trong mơ hồ nàng dường như nhìn thấy một đạo ánh sáng tinh khiết xẹt qua .
Trong nháy mắt, tất cả mọi thứ đều bị ngăn cách ở bên ngoài.
Ánh sáng giống như đã bao phủ xung quanh họ.
Nửa đêm, Trần Chí Thành bị đánh thức, phát hiện người bên cạnh đang nắm lấy cánh tay của hắn.
Hình như lại gặp ác mộng.
Nhưng mà rất nhanh sau đó, hắn đã thấy người bên gối đang cau mày đột nhiên giãn mày ra.
Lập tức lại ngủ rất ngon.
Điều này khiến cho Trần Chí Thành hơi nghi hoặc.
Hắn lấy điện thoại di động ra xem, hơn 3h40p rồi.
Do dự một chút, hắn gửi tin nhắn cho Chu Tự.
Hắn vốn cho rằng đối phương đang ngủ.
Thế nhưng mà không nghĩ tới, trong nháy mắt đã trả lời.
Chu Tự ngồi ở phòng khách vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, muộn như vậy rồi Trần Chí Thành gửi tin nhắn cho hắn làm gì?
Hắn đã ngủ được một giấc rồi lại tỉnh lại.
Sau đó Thu tỷ đã trở về phòng của mình.
Hắn liền đến ghế sofa ngồi ăn chút đậu phộng.
Có chút đói bụng.
Nắm một viên đậu phộng, hắn ngồi ở ban công vừa nhìn điện thoại vừa bóc đậu phộng.
"Muộn như vậy rồi mà ngươi còn chưa ngủ à?"
Trần Chí Thành gửi đến một biểu tình kinh ngạc.
"Biết ta ngủ rồi ngươi còn gửi tin nhắn cho ta?" Chu Tự hỏi lại.
Trần Chí Thành:
"Là vì ở đây đột nhiên có chút kỳ quái.
Chu Tự:
"Kỳ quái gì thế?"
Trần Chí Thành:
"Ngươi nói xem lần trước ngươi có phải nói đùa ta hay không? Chính là việc thiệp mời có thể trấn giữ nhà cửa"
Chu Tự kinh ngạc ra mặt:
"Ngươi tin à?"
Trần Chí Thành:
"Vốn là không tin, nhưng mà ta cảm giác hôm nay Giai Di ngủ rất ngon, trước kia gặp ác mộng đều bị dọa tỉnh giấc."
Chu Tự nghi hoặc:
"Vẫn còn gặp ác mộng à? Có cần ta tìm đại sư tính toán cho ngươi không?"
Trần Chí Thành gửi một biểu tình ngạc nhiên:
"Gần đây thì có hơi thường xuyên gặp ác mộng, nhưng mà tìm đại sư có phải có chút mê tín hay không?"
Chu Tự giải thích:
"Không phải như ngươi nghĩ đâu, ta đi tìm hắn xem sao"
Nói rồi hắn đi tìm Bán Tiên, hỏi vấn đề của Trần Chí Thành, bảo hắn hỗ trợ bói một quẻ.
Rất nhanh đối diện đã gửi tin tới:
"Có bệnh thì tìm bác sĩ, tìm ta thì có ích gì?"
"Đại sư, ngươi muốn bói về Toàn Năng Chi Thủ hay là muốn bói việc này?"
Chu Tự gửi tin đi.
Tin nhắn gửi từ hôm qua còn chưa có trả lời, đại sư sẽ giả chết.
Rất nhanh đối diện đã gửi tin trả lời.
"Không có vấn đề gì đâu, chỗ họ ở là mới xây, khí Hậu Thiên hơi mất cân bằng, hơn nữa ngươi không phải cho họ thiệp mời rồi sao? Thiệp mời có thần lực, vì chỉ vừa mới đặt ở trong nhà nên hiệu quả còn chưa có phát huy, qua mấy ngày nữa thiệp mời sẽ có thể ổn định xung quanh, thần lực sẽ bao trùm lấy khu dân cư. Đến lúc đó một nhà họ xuất nhập bình an, hoàn toàn không có vấn đề gì. Phụ nữ có thai thân thể có thể hơi yếu, nhưng mà ngươi đã cho họ trái cây, cũng sẽ không sao đâu. Còn có, ngày mai ngươi hãy bảo bạn học của ngươi xin nghỉ phép ở nhà với vợ hắn đi, vợ hắn có họa đổ máu, không phải chuyện gì lớn, xác suất lớn là cánh tay sẽ bị thương"
Cặn kẽ như vậy à? Chu Tự hơi kinh ngạc.
1114 chữ