"Đêm nay sao? Vậy đến lúc đó ta cũng đi dạo xem."
Chu Tự nói.
"Đọa Thi đều rất mạnh, tốt nhất ngươi nên đi theo ta hoặc Nguyệt tỷ. Một mình hành động rất nguy hiểm. Nhưng nếu ngươi muốn một mình hành động thì phải nhớ kỹ một điều."
Thu Thiển cảm thấy thân là Thánh Tử cứ luôn bị nữ nhi bảo hộ, có thể sẽ tổn thương lòng tự trọng.
Cho nên nàng không ép buộc Chu Tự nhất định phải đi theo ai.
"Điều gì?"
Chu Tự chờ đợi nhìn Thu Thiển.
"Gặp nguy hiểm nhớ gọi tên ta, ta có thể nghe được."
Thu Thiển nghĩ nghĩ rồi giải thích tường tận một chút:
"Ta đã là Đấu Giả thất phẩm, mà ngươi cũng biết ta cùng có quan hệ với Thần Minh nên ta có một số năng lực mà Nguyệt tỷ không có. Ta có thể nghe thấy những lời ta muốn nghe thấy."
"Nghe nói Đấu Giả thất phẩm cũng không nhất định đấu lại được đạo thi, nếu Thu tỷ gặp được nguy hiểm nhớ…"
Nhìn Thu Thiển đăm đăm nhìn mình, Chu Tự cảm thấy vẫn nên nói thật lòng:
"Nhớ gọi điện thoại cho ta, gọi tên không chắc ta đã nghe được. Nếu không có thời gian gọi điện thoại, có thể lớn tiếng hô lên, có lẽ ta có thể nghe được."
Thu Thiển nhìn Chu Tự hồi lâu, bốn mắt nhìn nhau.
"Ừm."
Thu Thiển gật đầu đáp ứng.
Luôn có cảm giác là đang gạt ta, Chu Tự nghĩ thầm trong lòng.
Rầm!
Trong phòng ngủ chính đột nhiên truyền ra tiếng va chạm, sau đó là tiếng Nguyệt tỷ hưng phấn kêu lên:
"Ta tính ra rồi."
Cạch! Cửa bị mở ra, Chu Ngưng Nguyệt mặc bộ đồ gấu cầm tờ giấy đưa cho Chu Tự:
"Này, trận pháp lần trước ta đã giải được, đáp án ở đây. Hỏi xem có còn cái nào khó hơn không, càng khó càng tốt. Ta đi ăn cơm đây."
Nhận lấy trang giấy, Chu Tự nhìn thoáng qua, sau đó…Khác cái lúc trước chỗ nào sao?
…
Trên xe buýt, Chu Tự ngồi ở hàng ghế sau lấy điện thoại ra, định chụp đáp án gửi cho Lý Lạc Thư.
Về phần hắn có hiểu hay không, không liên quan gì tới hắn.
Chỉ là hắn chưa kịp gửi, tin nhắn của Lý Lạc Thư đã nhảy ra.
"Đại ca, ta xem mắt thất bại rồi."
Cùng một cái biểu tượng khóc ròng.
"Thành bại chính là chuyện thường nhà binh."
Nghĩ một lát, hắn nhắn lại một câu như vậy.
Sau đó lại hỏi thăm tình hình chuyện xem mắt:
"Sao lại thất bại? Nàng không vừa mắt ngươi sao?"
"Nàng bảo là hiện giờ nàng dốc lòng lo sự nghiệp, chỉ là tò mò về ta nên mới tới gặp ta một cái. Hình như gặp xong rất thất vọng."
Lý Lạc Thư thở dài não nuột.
"Ngươi không nói gì kỳ quái chứ?"
Chu Tự hỏi.
Người bình thường chẳng lại nói mình tức mắng bạn gái, Lý Lạc Thư lỡ lời cũng không hiếm lạ.
"Không có, để cho cha mẹ đỡ phải lo lắng, ta đã dựa theo những gì đại ca nói. Hôm qua ta thấy nàng mặc trang phục rất ngầu, phối thêm một thanh kiếm rất oách. Ta liền khen quần áo và bội kiếm của nàng đều rất đẹp, nếu là nam sẽ càng thêm ngầu."
Đây là nguyên văn lời của Lý Lạc Thư.
Chu Tự:
"…"
Người này thật là đi ra mắt sao?
"Sau đó ta tưởng là đối phương sẽ uống trà, nhưng không hiểu sao, trưởng bối nhà gái lại chuẩn bị cà phê. Cô gái chọn một loại, ta còn theo lời đại ca dạy khen nàng. Đại ca cũng biết một số loại cà phê là do mèo ăn rồi làm ra mà."
"Ngươi sẽ không nói là phân của mình mùi thơm, hương vị cũng tốt chứ?"
"Này thì không có."
Nhìn cái này Chu Tự thở phào, chỉ là rất nhanh hắn bèn không thể không bội phục đối phương.
"Ta có đồng nghiệp nuôi một con mèo, thế là ta nghĩ ra mình nên dùng ai làm đề tài nói chuyện rồi, sau khi đã xác định là cà phê phân mèo, ta bèn khen cô ấy xinh đẹp lại biết chọn cà phê, hương thuần ngon miệng khác xa thứ mèo nhà ta ị ra."
"…"
"Đại ca, ngươi bảo ta dùng sai rồi sao?"
"Không sai, có lẽ nàng thấy ngươi chướng mắt, không cho rằng ngươi có con mèo tốt như vậy."
Chu Tự đã không muốn nhắc lại chuyện này nữa, trực tiếp gửi cho Lý Lạc Thư hình Nguyệt tỷ cho, kèm thêm một câu:
"Đáp án trận pháp lần trước, nếu có trận pháp nào khó hơn thì gửi cho ta."
Sau đó hắn không để ý đến Lý Lạc Thư nữa.
Xuống xe buýt, hắn tiện tay lấy ra tin tức Đại Địa Thần Khuyển gửi.
"Đêm nay đọa thi sẽ tụ tập ở một chỗ khá xa thành tây, có thể là tối ngày mai sẽ động thủ. Gia muốn ra tay ngay hôm nay hay là mai?"
"Đương nhiên là hôm nay."
Chu Tự viết câu nói xong, vứt thẳng xuống mặt đất.
Tòa thành này đều thuộc phạm vi bảo hộ của Đại Địa Thần Khuyển, chỉ cần đúng phương pháp là có thể truyền tin đến nó.
Khả năng của Đại Địa Thần Khuyển khiến người khác phải hâm mộ.
Khắp tòa thành này, đâu đâu cũng là mạng lưới thông tin dưới lòng đất.
Chỉ tiếc là không lộng lẫy.
Quẹt thẻ đi làm không bao lâu, đại lão bản họ lại bắt đầu tìm đủ các loại sách.
Tiện thể nói cho hắn biết, đêm nay đọa thi sẽ tới phụ cận, họ muốn đi quan sát một chút.
Nếu Thánh Tử Ma Đạo muốn ra tay, có lẽ ngay hôm nay hoặc ngày mai.
Chu Tự không để tâm, chỉ giúp họ tìm sách, sau đó tiếp tục thẩm tra đối chiếu một chút phân loại sách, xếp sách mới lên giá.
Hôm nay tan làm sẽ đi thử đặc hiệu, sau đó cho ma chủng ăn, học Viễn Cổ văn.
Xem xem công lực ngàn năm sẽ biến hóa thế nào.
A, còn phải xác định xem bao giờ thì về gặp thân thích.
Đứa nhóc nhà thân thích không biết là nam hay nữ, mong rằng đừng có xuất sắc quá.
Hắn không muốn bị mẹ chê.