Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1283: Cảm Giác Cấp Bách




Sau đó Thu Thiển nói về cánh cửa thứ bảy kia.

"Các ngươi mở được nó rồi à?"

Nữ thần Đại Địa vô cùng kinh ngạc:

"Từ lúc các ngươi phát hiện cánh cửa này đến lúc mở ra, tổng cộng mất bao lâu?"

"Một năm?"

Chu Tự suy nghĩ một chút rồi nói:

"Khá lâu đấy"

"Lâu ư?"

Nữ thần Đại Địa có chút khó mà tin được:

"Trong lúc đó các ngươi còn lấy được tất cả chìa khóa?"

"À không, còn thiếu một Cánh Tay Toàn Năng"

Chu Tự đáp lời.

Nữ thần Đại Địa:

"..."

Điều này không bình thường.

Nhưng người trước mặt này là con trai của vị kia, cũng chẳng có gì đáng nói.

Họ đứng tại điểm cao nhất của tu chân giới.

Có thể tìm được nhanh như thế cũng hợp tình hợp lý.

Nghĩ tới đây Nữ thần Đại Địa lại lắc đầu, cho dù toàn bộ tu chân giới đi tìm cũng không thể tìm được nhanh như thế.

Sau đó Nữ thần Đại Địa không nghĩ nhiều nữa.

"Đúng rồi, chúng ta còn tìm hiểu được lai lịch của nữ thần Trí Tuệ"

Thu Thiển nhắc nhở.

Thấy Nữ thần Đại Địa có hứng thú thì nàng mới tiếp tục mở miệng:

"Nàng có thể là khách từ giới ngoại.

Nữ thần Đại Địa nghe vậy thì dường như chẳng hề bất ngờ.

Nàng chau mày nói:

"Ta cứ cảm thấy bản thân nhận được một số tin tức, có một cảm giác rất cấp bách, dường như đang nói cho ta tu chân giới không an toàn"

"Đây chính là những gì ta nghe được.

Thu Thiển nói.

"Vậy tại sao lại không an toàn?"

Chu Ngưng Nguyệt hỏi.

"Chuyện này ta cũng không rõ nữa, nhưng có thể chắc chắn rằng cánh cửa thứ bảy là do chủ nhân ta để lại. Sau đó ta bị giết, hậu chiêu phát động, đưa ta vào đây, dùng nơi này để tránh né nguy hiểm. Bây giờ lại càng như nhận ra điều gì đó, cảm giác được gần đây có huyết mạch tương liên nên có kêu gọi.

Nữ thần Đại Địa phỏng đoán.

"Vậy vì sao bây giờ lại không có tiếng động gì?"

Chu Ngưng Nguyệt hỏi.

"Có lẽ đang ngủ say.

Nữ thần Đại Địa ngồi lên vương tọa, nàng nói:

"Bình thường thì phần lớn thời gian ta đều đang ngủ, nhất là trong lúc chờ đợi, ta sẽ ngủ càng sâu hơn. Từ đầu đến cuối không ai đi vào, có lẽ ta đã ngủ thiếp đi rồi."

Đúng là đang ngủ à, mấy người Chu Ngưng Nguyệt có chút kinh ngạc.

"Vậy phải chờ tới lúc nào mới tỉnh lại được?"

Chu Tự hỏi.

"Khó mà nói"

Nữ thần Đại Địa suy nghĩ một lát rồi đáp:

"Nhưng sẽ không lâu quá đâu, có lẽ là ngày mai, cũng có thể là tháng sau. Tóm lại sẽ không kéo dài quá lâu, vì trong cảm giác cấp bách kia, ta chắc chắn sẽ không ngủ say được quá lâu.

Chu Tự không khỏi bội phục đối phương, đúng là hiểu rõ bản thân.

"Thật ra ta có thể đoán được nguy hiểm là gì, nhưng ta không hiểu vì sao lại nguy hiểm như thế. Nữ thần Hắc Dạ cũng đã nói những câu tương tự, cho nên ta càng thêm khó hiểu Chu Tự nói.

"Là gì?"

"Chư thần trở về, tam hoàng cũng muốn trở về. Họ liên thủ cho nên tu chân giới không chỉ đối mặt với một thời đại thần minh, mà còn cả thời đại tam hoàng đang ở trạng thái đỉnh phong"

Chu Tự nói.

"Thời đại tam hoàng?"

Nữ thần Đại Địa kinh ngạc.

Nàng chưa từng nghe tới cái tên này.

"Thời đại tam hoàng chính là thời đại trước thời đại thần minh, họ tự mình tế tự nên mới dẫn tới việc thời đại diệt vong.Họ tiến vào thế giới thâm uyên, lại còn ở một nơi rất sâu. Tam hoàng theo thứ tự là Thiên Đế, Thánh Nhân, Vương Quyền. Ta đã giao thủ với họ, đúng là rất mạnh, nếu không phải là vì họ chỉ có thể dựa vào dư tận của thời đại thì có lẽ ta đã thua rồi. Một khi họ trở về, chắc chắn ta không phải là đối thủ của họ"

Chu Tự giải thích đại khái.

Mà Nữ thần Đại Địa lại càng kinh ngạc.

Vậy mà nàng...

Không hiểu.

Trong khoảng thời gian mấy tháng ngắn ngủi, vì sao người này lại biết nhiều thứ đến thế?

Mà lại tam hoàng của tam hoàng thời đại chắc chắn là những tồn tại đỉnh cao nhất.

Đối phương có thể giao thủ với những người này, lại còn thắng.

Trong nháy mắt, Nữ thần Đại Địa cảm thấy người đứng trước mặt mình đã đứng ở điểm cao nhất của tu chân giới.

Thu Thiển thấy Nữ thần Đại Địa có chút không dám tin thì cất lời giải thích:

"Chu Tự đã là Cuối đại đạo, hắn còn tự xưng là Thần Nguyên Tuyền, Tự Nhiên Tôn Chủ"

"Không ai phản bác à?"

Nữ thần Đại Địa hỏi với vẻ nghi ngờ.

"Có, Tử Thần Tai Ách và tam hoàng đều phản bác.

Thu Thiển trả lời.

"Sau đó thì sao?"

"Tử Thần Tai Ách bị đánh tới nỗi từ bỏ việc trở về, cả tam hoàng và tận dư của thời đại cũ đều bị hủy diệt rồi"

Nữ thần Đại Địa cảm thấy thế giới này quá điên cuồng rồi.

Có chút khác với những gì nàng từng biết.

Tu chân giới đã kinh khủng tới mức này rồi sao?Khó mà tưởng tượng được.

Nhưng Nữ thần Đại Địa vẫn cảm thấy có chút kỳ quái.

Nếu Chu Tự đã cao minh như vậy, tại sao cảm giác áp bách mà nàng cảm nhận được vẫn mạnh mẽ như thế chứ?

Cứ như là phải trốn nhanh lên mới được an toàn vậy.

Rất nhanh, Nữ thần Đại Địa nghĩ tới chuyện gì đó, nàng nói:

"Có phải là người của hai thời đại kia trở về tu vi đều sẽ thăng lên một bậc không?"

Ba người gật đầu.

Rất có thể như vậy, nếu không đúng thì họ cũng không dám trở về.

"Có thể giải thích được rồi.

Nữ thần Đại Địa lại hỏi:

"Họ có thăm dò tình hình của mấy người Chu Vương không?" "Thần Quang Minh có hỏi ta, nhưng ta không nói thẳng"

Chu Tự đáp.

"Nếu người của hai thời đại trở về, trong bọn họ có người vượt qua ba vị kia tiến vào cảnh giới hoàn toàn mới thì tu chân giới có chống đỡ được không?"

Nữ thần Đại Địa hỏi.

1092 chữ