Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 191: Không Phải Thanh Kiếm Bình Thường




Chỉ là đột nhiên nghĩ đến mặt người chết Thu tỷ từng nói.

Ngẫm lại vẫn nên đổi một người thì hơn, dã quái đánh nhiều rồi, quỷ vật thì ít.

Không có kinh nghiệm gì.

Sau đó hắn nhìn về phía Hầu Trầm, vốn đang suy nghĩ nói thế nào cho thích hợp, không ngờ rằng đối phương chủ động mở miệng nói:

"Cửa thành này có chút quỷ dị, đạo hữu biết rất ít tri thức kỳ quái, vẫn nên để Hầu mỗ mở cửa ra. Đạo hữu cảm thấy thế nào?"

Chu Tự không từ chối.

Hầu Trầm cũng không có cách nào khác, hắn cảm thấy Thánh Tử đang muốn hắn mở cửa, vừa này hắn quan sát được Thánh Tử nghĩ đến điều gì.

Có lẽ chính là đang nghĩ làm thế nào giết chết hắn.

Ví dụ như bảo hắn mở cửa, hắn từ chối sẽ dễ ra tay hơn.

Nhưng mà hắn sẽ không cho Thánh Tử bất kỳ cơ hội nào, hắn cứ làm người tốt của hắn.

Nhưng mà cửa thành này khép hờ, có lẽ là không có vấn đề gì mới phải.

Kẽo kẹt!

Cửa bị đẩy ra từ chút một, quả thật không có vấn đề gì, cũng không thấy lực lượng minh xác nào.

Chỉ là khi hắn mở thêm một chút nữa, một gương mặt của người chết cực kỳ nhợt nhạt đột nhiên chiếm lấy tầm mắt của hắn.

"..."

Bịch!

Hắn không nói hai lời mà đá ra một cước, đá bay đối phương va vào trên bức tranh tường.

Sau đó rớt xuống đất.

Chu Tự nhìn vào bên trong một chút, cái người này vẫn còn đang ở đây.

Kỳ lạ.

Thu tỷ không giết chết nàng.

Trên người đối phương mặc áo trắng, có lẽ là váy dài liền áo, chỉ là kiểu dáng có chút kỳ quái.

Chu Tự đi vào bên trong, đến khi hắn đi vào, phát hiện nữ thi này bò trên mặt đất.

Hầu Trầm vốn định ra tay giải quyết bằng một chiêu, nhưng thấy dáng vẻ rất hào hứng của Chu Tự, hắn lại không dám quấy rầy.

Cuối cùng, nữ thi kia bò đến góc khuất sau cánh cửa, ngồi xổm bên trong xó xỉnh đó, truyền ra một giọng nói yếu ớt:

"Hoan, hoan nghênh ghé thăm, ta, ta là tín đồ đóng cửa của nơi này."

Chu Tự:

"..."

Thảo nào đối phương còn sống, tình cảm đánh nhầm người rồi.

Nàng nhảy ra thật ra là để hoan nghênh?

Sau đó Chu Tự không để mắt đến cái tín đồ đóng cửa này, ngược lại nhìn về phía bức tranh tường.

Nội dung hắn đã biết từ lâu, thứ mà hắn chú ý chính là thanh kiếm phía trên.

Vị trí cắm kiếm không hề thấp, phải nhảy lên mới có thể rút ra được.

Nhìn thoáng qua chuôi kiếm thì có chút tầm thường, giống như những thanh kiếm khác mà thôi.

Nhưng thân kiếm có một màu đỏ sậm nhạt dần xuôi theo thân kiếm, trên đó còn có một ít hoa văn, không biết là có ý nghĩa gì nhưng nhìn cũng không tệ.

Chu Tự nghĩ như vậy rồi nhẹ nhàng nhảy lên, tay hắn cầm trường kiếm, chân đạp lên bích họa, định rút thanh kiếm trên kia ra.

Lúc Hầu Trầm nhìn thấy bích họa thì hắn đã biết nơi này chắc chắn là biên giới của nơi thần minh ở, thậm chí ở đây có thể tìm thấy được thần minh, chẳng qua là không biết phải làm thế nào mới có thể đi tới tầng tiếp theo.

Đương nhiên là Hầu Trầm cũng không dám làm gì nhiều, chỉ có thể quan sát xung quanh trước.

Thanh kiếm này cũng đã hấp dẫn sự chú ý của hắn, đây là một thanh kiếm mang theo một loại niệm nào đó.

Kiếm này có thể cắm xuyên qua bích họa của thần minh đã nêu rõ sự phi thường của nó.

Nhưng nếu muốn thu hoạch được những thanh kiếm có cấp bậc như thế này thì gần như là không thể.

Kiếm này có ý của kẻ khinh nhờn thần minh, cũng có hình phạt đến từ thần minh.

Ai có thể chịu được hai loại công kích này chứ?

Khi Hầu Trầm nhìn thấy Chu Tự muốn nhảy lên rút kiếm thì lên tiếng nhắc nhở trong vô thức:

"Đạo hữu, đây không phải thanh kiếm bình thường, tốt nhất là..."

Keng!

Một tiếng động giòn giã vang lên, Chu Tự đã rút thanh kiếm kia ra khỏi bích họa rồi thân thể hắn vững vàng đáp xuống đất.

"Đây không phải là một thanh kiếm bình thường, tốt nhất là tìm cho nó một cái võ. Hầu mỗ có một vỏ kiếm, nghe nói là vỏ của một Thiên Địa Chi Kiếm rất nhiều năm trước. Có lẽ sẽ hợp với thanh kiếm này."

Hầu Trầm nói với vẻ mặt rất đứng đắn, hắn lấy vỏ kiếm mà mình đã cất giữ nhiều năm ra.

Trên vỏ kiếm còn có vết rách, nhìn rất bình thường.

Chu Tự nhận lấy vỏ kiếm rồi quan sát một lúc, phát hiện nó rất thích hợp với thanh kiếm kia.

"Giá cả thế nào?"

Chu Tự hỏi.

Vỏ kiếm của Thiên Địa Chi Kiếm, nghe tên thì rất kêu, nhưng nhìn thì không có gì khác biệt với những vỏ kiếm bình thường khác.

Nếu quá đắt thì thôi vậy.

Chu Tự mua không nổi, hắn chỉ có chút tiền lương bọ, nếu như muốn mua linh thạch thì lại càng không mua nổi.

Trừ khi đối phương đồng ý cho hắn ghi sổ.

Hầu Trầm xua tay rồi nói một cách khiêm tốn:

"Từ lúc vào đây tới giờ đều là do đạo hữu ra tay, ta cũng xem như đã được lợi lớn, vậy nên vỏ kiếm này xem như tặng đạo hữu. Hi vọng ngươi không chê."

Chu Tự cũng không để tâm lắm, đối phương có ý tốt hắn cũng không từ chối.