Hôm nay lên 10 chương, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
"23 ký"
Chu Ngưng Nguyệt không nghĩ gì mà trả lời luôn, đã biết cân nặng của mình từ lâu rồi.
Thu Thiển ngẫm nghĩ một chút, giọng nói mang theo ý cười:
"Ta hai mươi hai tuổi, 49,5 ký. Nguyệt tỷ tám tuổi mà 23 ký, nói cách khác Nguyệt tỷ mười sáu tuổi sẽ là 46 ký.
Nguyệt tỷ quá béo rồi"
Chu Trì:
"..."
Hắn có hơi hoang mang, cân nặng tính kiểu đó hả? Có phải không được khoa học lắm không? Được rồi, đúng là họ không nghiên cứu khoa học.
"Thuyết trung tam phẩm chia thành Giai Linh lục phẩm, Trận Linh ngũ phẩm, Nguyên Linh tứ phẩm"
Chu Ngưng Nguyệt bắt đầu trả lời vấn đề hẳn hoi:
"Cho nên những gì ngươi nói cũng không hoàn toàn đúng, có điều những thứ này có lẽ không giống với lời giải thích của ngươi lắm. Giai Linh lục phẩm bao gồm Giả Cảnh tam cảnh, giống như có thể làm cho cơ thể đạt tới trạng thái cân bằng. Mà Trận Linh ngũ phẩm thật ra là phải khắc họa trận pháp hoặc thuật pháp trong linh khí của mình. Ví dụ như linh khí chu thiên của ngươi khắc trên một tòa thành, ngươi có thể làm hiện ra ảo ảnh bên trong thuật pháp. Đến Nguyên Linh ngũ phẩm, có thể trực tiếp triệu hóa ra phục vụ chiến đấu"
"Vậy nếu như khắc trên một người khác thì sao?"
Chu Trì cực kỳ tò mò.
"Không được, thành công chỉ xuất hiện ở chính mình thôi"
Chu Ngưng Nguyệt bác bỏ những giả tưởng khác của Chu Trì.
"Vậy thực lực có biến hóa thì sao? Cà này ăn ngon thế Chu Trì cảm giác ăn cà với cơm quá hợp.
"Biến hóa thì khó mà nói được, đạt tới Giai Linh lục phẩm, sức mạnh tăng trên diện rộng. Dùng linh khí khu động cầm kiếm linh, tùy tiện vung ra một kiếm đều có thể chém được tòa nhà trước mặt chúng ta.
Chu Ngưng Nguyệt chỉ vào tòa nhà đối diện ngoài ban công.
Không cao, cùng loại với tòa mà Chu Trì chỉ cho Thu Thiển trước đó.
Tùy tiện một kiếm? Ta cũng có thể làm được, công lực ngàn năm cũng có thể đánh.
"Trận Linh ngũ phẩm bắt đầu hoàn toàn khác, cơ thể đạt tới cân đối, khắc họa thuộc về mối dắt linh khí, có thể nối liền với linh khí trời đất. Linh khí tự thân đã không còn là uy lực tối đa, nối liền bao nhiêu thì sẽ thành giới hạn. Khi đó có thể phá hủy tòa nhà kia chỉ bằng một cái búng tay từ xa Chu Ngưng Nguyệt giải thích về Trận Linh ngũ phẩm.
Búng tay từ xa là có thể phá? Chu Trì ngẫm nghĩ một lát, hắn hoàn toàn không làm được.
Tu chân giả quả nhiên nguy hiểm.
"Nguyên Linh tứ phẩm, nghĩa là có thể triệu hoán ảo ảnh trận của ngươi, có thể thay đổi hoàn cảnh xung quanh, trở thành nguồn trợ lực cho ngươi. Có người đi qua nơi nào là xuất hiện mưa to gió lớn, có người đạp chân là băng tuyết vạn dặm, đều có khả năng là cường giả Nguyên Linh. Nhiệt độ đột nhiên hạ xuống có thể là cường giả đi ngang qua không kịp khống chế lại. Đây là tác dụng trận của bản thể, thực lực của nó vẫn chưa hiển lộ rõ ràng lắm. Thủ đoạn gần như thần tiên"
Chu Ngưng Nguyệt có chút chờ mong.
Thu Thiển cũng mong chờ, nàng cũng muốn mạnh lên.
Nhưng chuyện tu luyện không thể gấp được, phải cố gắng rất nhiều.
Chỉ cần đứng một chỗ là có vô số đặc hiệu rồi ư? Rồi là chân lý ở khắp mọi nơi trong tầm mắt? Chu Trì thơ thẩn, điều này đúng là làm cho người ta thấy mong chờ.
"Vậy cần bao lâu mới có thể đạt tới Nguyên Linh đỉnh phong?"
Hắn hỏi.
"Việc này thì còn xa lắm"
Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn sườn xào chua ngọt, vừa ngẫm nghĩ, rồi nói:
"Theo như tình hình mà ta biết, trong vòng trăm năm đạt Tứ phẩm đỉnh phong đã được coi là thiên tài tuyệt thế rồi"
Chu Trì:
"..."
Trăm năm? Đây là cả một kiếp người rồi. Trước kia hắn tu chân cũng như vậy, bây giờ hình như không giống lắm.
Thật giả lẫn lộn.
"Có hơi lâu"
Cửu phẩm tới thất phẩm mà hắn chỉ dùng hơn một tháng, thất phẩm tới tứ phẩm lại phải đợi mấy chục năm?
Hắn cảm thấy không thể như thế được.
Phải xem tình hình Ma Chủng thế nào, không được thì mỗi ngày xin nó đại bảo kiếm.
Tăng ca, thức đêm.
"Lâu thật, ta đang định phá vỡ kỷ lục này, trong vòng trăm năm tiến vào tam phẩm.
Chu Ngưng Nguyệt cực kỳ tự tin, mắt như phát sáng, đây là ánh mắt tự tin của kẻ chưa bị cuộc đời hành hạ bao giờ.
Xem ra không gấp được, đến lúc đó hẵng nghĩ tiếp, Chu Trì không sốt ruột.
Đêm nay hắn cũng không có ý định tu luyện, vừa mới thăng cấp đã đủ cho Ma Chủng vui vẻ một ngày. Buổi tối có thể thử Biên Giới Thạch một chút.
Đã mấy ngày rồi, chờ khi học xong lại đi xem.
Tiện thể mua chút đồ.
Còn có chín trăm linh thạch, có tiêu cũng không thấy xót, không phải do mình kiếm ra nên lúc xài chẳng có cảm giác gì.
"Phải rồi, hai hôm nay Thu tỷ còn nằm mơ không?"
Chu Trì liếc mắt nhìn Thu tỷ đang cắn đũa.
Thu tỷ đang cắn đũa cũng rất có hứng.
Về vấn đề nằm mơ, lúc trước hắn có từng hỏi rồi. Bảo là được triệu hoán, nhưng cảm giác rất kỳ lạ. Gần đây vẫn luẩn quẩn trong vấn đề khó hiểu này.
1034 chữ