"Miêu sư muội vẫn đáng yêu như cũ.
An Khách lắc đầu thở dài, tiếp tục ngồi chờ.
Mười giờ rưỡi đêm.
Một luồng sáng nhạt rơi xuống tầng năm của Thiên Bảo Các.
"Đạo Tử?"
An Khách vốn đang ngồi trên cây chờ lập tức lấy lại tinh thần, sau đó ngự kiếm phi lên, nhìn về phía tầng năm của Thiên Bảo Các.
Bình thường không nhìn thấy được tình hình bên trong, nhưng phá vỡ trận pháp hộp kiếm là cần phải đưa hộp kiếm lên vị trí ban công tầng năm.
Quả nhiên...Có tiền bối của Thiên Bảo Các cầm hộp kiếm ra ngoài.
Quy trình bình thường là cần phải kiểm tra bên trong, có đầu mối mới có thể khiêng ra.
Nhưng Đạo Tử thì không cần.
Tên của hắn đủ cho người khác tin tưởng vào thực lực của hắn, đúng là người có tên cây có bóng, không gì hơn thế.
Sự xuất hiện của Đạo Tử và hộp kiếm cũng có nghĩa là sắp bắt đầu phá trận.
An Khách đã chuẩn bị sẵn sàng, đợi vẽ lại cảnh tượng này.
Hắn cũng lấy điện thoại di động ra thông báo cho Miêu sư muội, còn có tới kịp hay không thì không liên quan gì tới hắn.
Việc quan trọng bây giờ là ghi chép lại tình hình hiện tại, nếu có thể quay phim hoặc chụp lại thì cũng không cần phải phiền phức thế này.
Mười giờ tối.
Gần tới rằm, nên ánh trăng sáng rõ.
Trên ban công của tầng năm cũng có ánh sáng, khiến cho bóng dáng Đạo Tử càng thêm thu hút sự chú ý của người khác.
"Không biết có thể thành công hay không nữa.
Trước khi Đạo Tử trở về thì Đạo Tông Thiên Vân vẫn được xem là bình tĩnh, rất ít khi có tin lớn nào.
Tin tức lớn nhất chính là lần trước cường giả Ma Đạo đánh vào Đạo Tông Vân Thiên, chuyện này không phải là chuyện hắn có thể hiểu.
Cho nên không kiếm được tiền.
Nhưng từ khi Đạo Tử trở về thì mọi chuyện đã thay đổi.
Trận pháp Khải Linh Phong trực tiếp bị phá giải, lại hỏi thăm tới trận pháp Thiên Bảo Các càng khó khăn hơn.
Lần này Đạo Tử đến đây là có chuẩn bị trước.
Phá vỡ trận pháp, lấy được pháp bảo bên trong hộp kiếm, cũng là chuyện có thể xảy ra.
Khó tránh khiến người khác căng thẳng.
Sự xuất hiện của hộp kiếm dẫn tới một luồng sáng.
Một số người xung quanh Thiên Bảo Các ngẩng đầu với vẻ thắc mắc, cho tới khi bọn họ nhìn thấy hộp kiếm xuất hiện thì mới hiểu ra.
Có người muốn thử phá trận pháp của hộp kiếm.
"Vị thiên kiêu của tông môn nào muốn ra tay với hộp kiếm đây?"
Có người lên tiếng hỏi thăm những người đứng ở hàng trước, muốn tìm hiểu chút tin tức từ những người đó.
"Lúc trước ta nghe nói Đạo Tử đã tới đây, có thể là hắn.
Một nam tử trung niên bên cạnh trả lời.
"Đạo Tử? Ta chưa bao giờ nhìn thấy Đạo Tử, các ngươi đã gặp hắn bao giờ chưa? Để ta đi lên trước xem có phải hay không.
Dứt lời, mấy người cùng nhau ngự kiếm bay lên rồi đưa mắt nhìn về phía ban công tầng năm.
Đúng là có một nam tử đứng trước hộp kiếm, nhưng Thiên Bảo Các có cấm chế, muốn nhìn kỹ cũng không phải là chuyện dễ.
"Khó nói lắm, khi xưa ta chỉ là đứng từ xa nhìn thoáng qua mà thôi, hơn nữa cũng đã mười năm trôi qua rồi"
Người duy nhất đã từng nhìn thấy Đạo Tử trong đám người nói, nhưng hắn cũng không nhận ra.
Điều này khiến cho bọn hắn có chút uể oải, nhưng rất nhanh sau đó bọn hắn đã tìm được hi vọng mới.
"An Khách kìa, đi qua hỏi thử xem Mấy người ngự kiếm tới bên cạnh An Khách.
Bọn hắn trực tiếp ném cho An Khách một viên linh thạch rồi hỏi:
"Sư đệ, người phá trận có phải là Đạo Tử không?"
"Đúng thế.
An Khách nhận lấy linh thạch rồi trả lời một cách ngắn gọn.
Một câu hỏi một viên linh thạch, không lỗ.
Bởi vì thân phận của Đạo Tử sẽ bị lộ nhanh thôi, bây giờ hắn kiếm được đồng nào hay đồng đó.
Bây giờ hắn đã xác định tiêu đề của bài viết rồi, "Đạo Tông oanh động, Đạo Tử đích thân tới Thiên Bảo Các, phá Thiên Bảo Đại Trận lấy..
Lần này hắn không có chút khinh thường nào nữa, trực tiếp đặt cược Đạo Tử có thể phá được trận pháp.
Đạo Tử chính là Đạo Tử, không phải là người hắn có thể dễ dàng tưởng tượng được. Thực lực của Đạo Tử không thể dùng lẽ thường để phỏng đoán.
Đạo Tử không bị sự ồn ào xung quanh quấy rầy, hắn đi thẳng tới trước hộp kiếm.
Sau khi đánh giá thì bắt đầu ra tay ngay.
"An sư huynh và mấy vị sư huynh đang nói chuyện chính sự à?"
Giọng của Miêu Khả An mang theo sự ngạc nhiên vang lên sau lưng mấy người An Khách.
"Vậy ta không làm phiền An sư huynh nữa, ta thấy Diệu sư tỷ rồi, ta đi tìm nàng đây. Ta đi nhé"
Miêu Khả An nói xong thì ngự kiếm về phía một nữ tử khác.
Anh Khách quay đầu nhìn về phía mấy vị sư huynh, trong lúc nhất thời cảm thấy bọn hắn rất phiền phức.
"Khụ...khụ"
Có người ho nhẹ mấy tiếng rồi nói một cách ngượng ngùng:
"An sư đệ, xem Đạo Tử mới là chuyện quan trọng"
Lúc này Đạo Tử đã đi tới trước hộp kiếm, đúng là cần chú ý tới, nhất là khi An Khách còn định viết tin tức. Nếu bỏ qua bất cứ chi tiết nào thì sẽ làm giảm chất lượng của bản tin.
1060 chữ