Một lúc lâu sau, Thu Thiển cất máy sấy chúc Chu Tự ngủ ngon:
“Ta đi ngủ đây, ngươi nhớ đừng có làm bừa.
Dùng Biên Giới Thạch trông có vẻ không sao, nhưng Chu Tự làm bừa, chắc hắn sẽ có nguy hiểm. Xung quanh đều là trận pháp của Nguyệt tỷ liên kết với Biên Giới Thạch, một khi xảy ra chuyện nó sẽ tự động vận hành.
"Ùm."
Chu Tự khẽ gật đầu.
Chẳng mấy khi.
Chu Tự viết lên mấy chữ lên Biên Giới Thạch rồi nhân tiện phát âm. Chúng có nghĩa là “chìa khóa may mắn”, đây là thần văn.
Thần văn khác với viễn cổ văn, viễn cổ văn có đầy đủ văn tự, lưu truyền cực kỳ lâu đời, chắc đã xuất hiện từ trước thời đại Thần Minh. Còn thần văn được sáng tạo ra trong thời đại Thần Minh, dùng để chịu tải thần lực, số chữ cực ít.
Sau khi bốn chữ xuất hiện, thần văn trong Biên Giới Thạch lại xuất hiện, tinh không vận hành theo đó.
Soạt!
Chỉ trong thời gian một hơi thở, Chu Tự phát hiện cảnh tượng xung quanh có sự thay đổi, rõ ràng đây là cổng thành Biên Giới Thành.
Cổng thành vẫn lộ một khe hở, phía sau cổng có một tín đồ canh gác.
Bước thong thả đến trước cổng thành, Chu Tự đưa tay muốn đẩy cánh cửa này. Về lý thuyết sẽ nhìn thấy một khuôn mặt tái nhợt, trên thực tế có khả năng sẽ tiến vào ngoại thành Thần Vực.
“Gia?"
Khi Chu Tự sắp đẩy cửa, phía sau đột nhiên vang lên giọng nói.
Quay đầu nhìn là Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm.
Lúc này Đại Địa Thần Khuyển đã trở về hình dạng chó ba đầu, toàn thân phát ra ánh sáng nhẹ, trang bị võ trang.
Hầu Trầm cũng thay bộ quần áo giống như áo giáp, trang phục chuẩn bị chiến đấu.
“Các ngươi muốn đi thăm dò thông đạo dưới lòng đất hả?"
Hắn lập tức nhớ đến chuyện mà Đại Địa Thần Khuyển nói lúc trước.
Nhưng kỳ lạ hơn là hắn đi xuống thì lại trực tiếp đến đây, có thể bị người khác nhìn thấy và cũng có thể giao lưu.
Thủ đoạn ly kỳ. “Đúng vậy, Gia, chúng ta đã chuẩn bị ổn thỏa, tối nay định sẽ đi vào, khoảng mấy ngày nay sẽ có kết quả.
Đại Địa Thần Khuyển lập tức giải thích. “Chúng ta cảm thấy chắc hẳn trong thông đạo có không ít thu hoạch, có lẽ mức độ nguy hiểm không cao, có thể thử xem. Nhất là khi chúng ta đã tiến vào bậc sáu của trung tam phẩm.
Hầu Trầm nhân tiện nói ra tu vi trong lúc giải thích. Không phải hắn muốn khiến Thánh Tử kiêng sợ, mà muốn Thánh Tử biết tác dụng của hắn.
Thật ngưỡng mộ, Chu Tự cảm khái trong lòng, hắn còn cách trung ba phẩm một khoảng thời gian nữa. Khi đó có thể học Thí Thần Nhất Đao Trảm, chiến ý vô song cũng có khả năng tiến bộ.
“Đi vào trước đi"
Chu Tự chỉ vào cổng thành nói.
Hầu Trầm hiểu ra, bước lớn đến trước cổng, đẩy ra rồi đi vào. Chỉ lúc sau, khuôn mặt của tín đồ canh gác xuất hiện như đã hẹn. Do dự một lúc, Hầu Trầm lên tiếng, giọng thấp nhưng không trầm:
“Đừng cản đường Tín đồ canh gác lặng lẽ lui lại, sau đó u oán thấp giọng nói:
“Tín, tín đồ canh gác, chào, chào mừng các ngươi.
Đổi xưng hô rồi ư, Chu Tự lẩm bẩm.
“Gia muốn cùng chúng ta đến thông đạo dưới lòng đất à?"
Đại Địa Thần Khuyển nhìn Chu Tự, có chút chờ mong.
“Không phải"
Chu Tự lắc đầu cười khẽ.
Sau đó ba người vào cổng thành.
Lúc họ đi vào cổng thành, bóng hình của Chu Tự biến mất tại chỗ, điều này khiến Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm cảm thấy bất ngờ.
“Gia đi đâu rồi?"
Ba khuôn mặt của Đại Địa Thần Khuyển đều tỏ ra kinh ngạc.
“Có lẽ là đến một tầng diện khác, có liên quan đến Biên Giới Thạch lần trước.
Hầu Trầm phân tích đưa ra câu trả lời.
Biên Giới Thạch có rất nhiều tác dụng nhưng cũng rất khó tìm ra, quả nhiên không thể đánh giá Thánh Tử Ma Đạo bằng thước đo bình thường. Hắn phải làm tốt việc trước mắt trước, bản thân có giá trị thì sẽ không dễ chết bất đắc kỳ tử.
Hai người đi về hướng quảng trường cúng tế, phải mau chóng thăm dò ra thứ gì đó. Có công trạng, không có công lao cũng có khổ lao.
Sau khi cổng thành lạnh lẽo và yên tĩnh trở lại, tín đồ canh gác u oán đứng lên, chậm rãi đóng cửa, cuối cùng ngồi về trong góc.
Không nói một lời.
Trước khi vào cổng, hình ảnh lọt vào mắt là bức tranh thường quả thụ, sau khi vào cổng thì nhìn thấy hình ảnh chúng thần. Cúi đầu liếc mắt nhìn sang bên phải lại không thấy tín đồ canh gác đâu.
“Xem ra vào cổng chính là vào thành, có chút không chịu kiểm soát.
Chu Tự đứng tại chỗ suy nghĩ một hồi, hắn nghĩ tới giấc mộng của Thu tỷ, cũng là có thể tiến vào vị trí biên giới, nhưng vẫn chưa từng vào thành.
“Có lẽ Thu tỷ cũng có thể tiến vào ngoại thành Thần Vực, lần sau để Thu tỷ thử xem Hắn vừa nghĩ phải nói với Thu tỷ thế nào, vừa cất bước đi vào trong. Đi vòng qua bức tranh là con phố đông người qua lại, họ ăn mặc vô cùng kỳ lạ. Bên cạnh đó cũng có rất nhiều quầy hàng.
Hắn muốn xem có thứ gì mua được không, hoặc là hỏi thăm về chuyện Biên Giới Thành.
“Lại gặp được ngươi rồi, bộ quyền mà ta cho dùng ổn không?"
Bên cạnh vang lên giọng nói quen thuộc. Quay đầu nhìn lại, là người lần trước đã bán cho hắn bộ quyền, hắn tiện ngắm nghía quầy hàng, phát hiện đã không bán pháp bảo nữa.
1064 chữ