“Cũng khá ổn, nhưng không thích hợp với ta.
Chu Tự đi đến nói thật.
Công lực ngàn năm không dùng được bộ quyền này, Phá Thiên Ma Thể thích hợp Phá Thiên chiến kích. Kim quang thần chú không cần vũ khí, rõ ràng Thí Thần Nhất Đao Trảm không cần dùng bộ quyền. Còn lại đều là đặc hiệu nhỏ.
Những quyền pháp học được trước đây cũng không sử dụng bộ quyền, đều là thiết quyền trấn áp bốn phương.
Ví dụ như thiên sương quyền, lục đạo luân hồi quyền, cũng không sử dụng bộ quyền. Cho nên bộ quyền này chỉ có thể thỉnh thoảng được mang ra sử dụng khi không dùng đến chiến kích.
“Không thích hợp? Vậy là hàng không có vấn đề, không cho trả lại"
Chủ quầy hàng cười ha ha nói.
Ngay từ đầu ngươi đã nói không thể trả lại...Chu Tự lẩm bẩm.
Hôm nay chủ quầy mặc áo đạo sĩ, vẫn còn để râu tia, cảm giác không được tiên phong hiệp cốt cho lắm.
“Ngày nào ngươi cũng bày hàng ở đây à?"
Chu Tự dồn ánh mắt lên sạp hàng dò hỏi.
“Rảnh rỗi nhàm chán thì đến bày quán, dù sao nơi này không có hạn chế quá lớn, Nữ Thần Trí Tuệ biết ta buôn bán hàng này, chắc cũng sẽ khen ta thông minh, hợp với nàng"
Quán chủ cười khẽ trả lời, sau đó chỉ vào đồ trên quầy hàng nói:
“Hôm nay muốn lấy gì không? Đồ ta bán luôn bảo đảm chất lượng"
Chu Tự thấy buồn cười, Nữ Thần Trí Tuệ chỉ có chút trí tuệ đó thôi hả? Chắc hẳn nàng biết sẽ phải đập đầu vào tường? Hắn lẩm bẩm rồi bắt đầu kiểm tra đồ trên quầy hàng. Toàn bộ đều là bùa chú và cuộn sớ bí mật.
“Cuốn sớ này cất giấu bí mật hả?"
Hắn cầm lên một cuộn sớ bị mật hỏi.
Chủ quầy hàng mỉm cười, thừa nước đục thả câu nói:
“Ngươi mở ra xem đi"
Soạt!
Hắn mở cuộn sớ bí mật, bên trên hiện ra dòng chữ:
Chỉ cần ngươi chịu trả ta 1998 viên linh thạch, khi người cần, ta sẽ đứng trên con rồng khổng lồ màu vàng kim, ném cuốn sớ bí mật này từ trên trời xuống, và thông báo với ngươi bằng âm thanh bao la rộng lớn:
“Thiếu chủ, thời gian mười năm sắp hết, mời trở về đúng hạn.
Khiến kẻ địch của ngươi, người nhà của ngươi đều phải nghi ngờ lẽ nào ngươi có bối cảnh cường mạnh và thần bí ư.
*Cần hét lên điều gì có thể thiết lập sẵn, cần đặc hiệu khác thì xin mời thêm cuộn sớ bí mật khác.
Chu Tự:
"..."
“Thế nào? Cũng được đấy chứ? Có cần một cuốn không?"
Chủ quầy hàng tươi cười, cực kỳ hài lòng với cuộn sớ này.
Chu Tự ngẫm nghĩ nếu mình sử dụng thì sẽ thế nào nhỉ...
Hình như cũng chẳng thế nào, đúng là hắn có bối cảnh cường mạnh, chỉ là không thần bí thôi.
“Tạm được."
Suy nghĩ kỹ thì cái này đúng là rất thú vị.
“Lấy một cuộn chứ?"
Chủ quầy hàng ra vẻ ngươi rất hiểu ta.
“Một trăm chín tám đồng, có bán không?"
Chu Tự tỏ vẻ hắn hiểu. “Không được, không được.
Chủ quầy hàng xua tay:
“Ta chịu lỗ một chút, một ngàn năm trăm, bán cho ngươi.
“Hai trăm chín tám, không cao hơn được nữa. Chu Tự lại mặc cả lần nữa.
"Ok"
Chủ quầy hàng sảng khoái đồng ý.
Chu Tự:
"..."
Sao cứ cảm thấy mình bị lỗ nhỉ?
Bàn giao chắc chắn xong địa chỉ, Chu Tự hỏi đến chuyện Biên Giới Thành:
“Các ngươi nghe nói đến Biên Giới Thành bao giờ chưa?"
“Biên Giới Thành?"
Chủ quầy hàng khá bất ngờ, hơi suy nghĩ rồi nói:
“Đó là nơi mà những tín đồ điên cuồng chiếm giữ, mỗi nơi đều khác nhau, chắc hẳn rất đặc biệt. Nhưng Biên Giới Thành còn tồn tại đã ít lại càng ít, mỗi nơi đều vô cùng nguy hiểm.
“Vô cùng nguy hiểm?"
Chu Tự có chút nghi hoặc.
Biên Giới Thành dưới Thanh Thành không nguy hiểm như vậy.
“Đúng thế, bản thân Biên Giới Thành chắc cũng không có gì, nhưng Biên Giới Thành có thể thông đến các nơi khác. Những nơi mà không biết rõ thông thường đều nguy hiểm.
Chủ quầy hàng cũng chỉ nói đại khái.
“Có khả năng thông đến nơi ở của Thần Minh không?"
Chu Tự chỉ quan tâm điều này.
“Việc này."
Chủ quầy hàng suy nghĩ kỹ:
“Thần Minh không xuất hiện, chưa chắc tất cả đều ngã xuống, cũng có thể đã trốn đi rồi. Biên Giới Thành, ngoại thành Thần Vực, có khả năng tìm được họ ở những nơi đó.
Chu Tự gật đầu, Thu Thiển cũng nghe thấy âm thanh đại loại như vậy, nói rất nguy hiểm, bảo nàng mở cái gì đó ra để đi vào.
“Nếu ngươi thật sự có hứng thú, có thể đi mãi vào bên trong, chỉ cần đủ thành kính thì có thể nhìn thấy cánh cửa thông đến Thần Vực.
Chủ quầy hàng lại nói.
Chu Tự nhìn vào bên trong con đường, không nhìn thấy điểm kết thúc.
“Bên trong có gì?"
Đây là nơi ngoài cùng nhất của ngoại thành, vậy thì bên trong sẽ là gì đây?
“Không biết, ta chưa đi vào. Nhưng ta quen biết một tín đồ ngoan đạo, lần sau nàng đến bày hàng, ta giới thiệu cho ngươi, ngươi hỏi nàng xem. Nhớ phải mua đồ gì đó trong quầy hàng của nàng đấy, nàng là một tên trộm"
Chủ quầy hàng có ý tốt nói.
Sau đó họ trao đổi vài câu, Chu Tự mới đi dạo xung quanh. Rất nhiều đồ được bày bán, loại nào cũng có, thậm chí có cả thú cưng. Sân viện bên trong còn có người theo đạo tu hành, đúng là thần kỳ. Điều thần kỳ nhất là hắn đã nhìn thấy một quyển sách Hoang Cổ Kinh Thế Thư ở chỗ bán công pháp. Không ghi rõ là tập mấy, bìa sách cũng khác hoàn toàn.
1062 chữ