“Ta xem qua được không?"
Chu Tự hỏi cô chủ quầy hàng.
Đó là một cô gái vô cùng khí chất, ngồi ở đó cho người ta cảm giác tin tưởng, là đặc trưng của mạnh mẽ.
“Xem đi"
Đối phương khẽ gật đầu.
Chu Tự lật mở Hoang Cổ Kinh Thế Thư, bên trên viết: thiên địa vạn vật, hoang cổ độc nhất, trước khi có trời đất hoang cổ, sau hoang cổ mới có trời đất...
đã có Chỉ một câu như vậy.
“Quyển này của ta chỉ là bản sao, không có bản chính, nếu có thì ngươi cũng không mua nổi"
Đối phương thấy Chu Tự đóng quyển sách lại bèn đưa ra câu giải thích phù hợp.“Nghe nói Hoang Cổ Kinh Thế Thư chia làm ba tập, đây là tập thứ mấy?"
Chu Tự hỏi.
“Đây là tập tổng hợp.
Đối phương trả lời một cách vừa thần bí vừa nghiêm túc.
"..."
Cảm giác có chút kỳ lạ, hắn hỏi giá:
“Bao nhiêu tiền?"
“Thấy ngươi có duyên với quyển sách này, bán cho ngươi giá 998.
Đối phương nhìn sang Chu Tự với ý sâu xa. Ánh mắt biết nói dường như đang nói với Chu Tự rằng ngươi là người đặc biệt.
Cuối cùng Chu Tự bỏ đi, nhưng trước khi đi hắn còn thử mặc cả xuống còn hai viên linh thạch. Đối phương đuổi hắn đi, còn không đủ phí chuyển phát bưu điện.
Lúc đuổi hắn đi, nàng còn mắng gì mà có duyên mới có giá 998, không có tiền thì duyên ở đâu ra?
Cứng miệng, rõ ràng là sách Hoang Cổ Kinh Thế Thư giả, nếu không phải hắn cảm thấy lời mở đầu rất thú vị nên muốn đọc, chứ ai mà thèm mua?
Đi dạo một lúc, hắn phát hiện bố cục sắp xếp ở đây giống hệt với Biên Giới Thành.
Vừa động tâm niệm hắn đã rời khỏi ngoại thành Thần Vực, về đến bên trong Biên Giới Thành. Đứng trước bức tranh tường, phía sau là một cánh cổng lớn đóng chặt. Trong góc còn có tín đồ canh gác ngồi thu lu ở đó. Bây giờ quay về bằng cách nào?
Nhìn ma khí nổi lên trong chiếc vòng tay, mọi thứ xung quanh bắt đầu biến mất, Chu Tư mở mắt.
Trời tối, ba giờ hai mươi phút tối.
Tu luyện thôi.
Sau đó ban ngày Chu Tự đi làm, buổi tối học chữ tu luyện.
Nguyệt tỷ và Thu tỷ bắt đầu tính toán lúc nào thì về ma môn tham dự tọa đàm thanh niên, tháng sau bắt đầu rồi. Chuyện đi vào giấc mộng Biên Giới Thành, Thu Thiển còn chưa kịp thử liệu có thể đi vào ngoại thành Thần Vực hay không, nàng còn đang đối kháng lại tiếng hô gọi.
Qua khoảng thời gian nữa chắc là ổn.
Phía Lý Lạc Thư vẫn không có tin tức, có khả năng hắn mang theo trận pháp chạy trốn rồi.
Phía Đại Địa Thần Khuyển cũng rất yên ắng, tạm thời không có phát hiện gì trong thông đạo dưới lòng đất. Thứ sáu, Chu Tự vừa đến công ty đã phát hiện có một số người lạ mặt ra ra vào vào, đi về phía văn phòng bên cạnh. Điều kỳ lạ nhất là ba lão bản đều ngồi ở vị trí lễ tân, đeo thẻ nhân viên. Chu Tự nhìn ra ngoài theo bản năng.
“Ngươi đang nhìn cái gì?"
Minh Nam Sở ở bên cạnh ngẩng đầu liếc Chu Tự một cái.
“Nhìn xem hôm nay có phải mặt trời mọc từ phía Tây ra không?"
Chu Tự quay đầu hài hước nói.
“Chẳng phải tuần trước nói sẽ có một số tiền bối đến à? Hôm nay họ đến rồi.
Hàn Tô nâng mắt kính, vẫn đọc sách.
“Ta nên làm gì?"
Tô Thị nhìn trái nhìn phải, Minh Nam Sở đang chơi game, Hàn Tô đang đọc sách, nàng thì không làm gì.
Minh Nam Sở nói mà không giả bộ suy nghĩ:
“Ngươi cứ ngồi đó là được, làm bình hoa cũng rất tốt.
“Thực ra nói vậy cũng không đúng"
Hàn Tô phản bác, nàng quay đầu nhìn Tô Thị nói:
“Tô Thi vẫn có ích hơn bình hoa, nếu trạng thái tốt.
Ban đầu Tô Thi còn rất cảm động, ngay sau đó liền quay đầu phừng phừng hai má.
Tam lão bản thật là thê thảm, Chu Tự chẳng nói chẳng rằng, sau đó cầm danh sách nói:
“Ta đi làm việc cho sách lên kệ"
Hắn phải chuyển sách lên kệ.
“Ta giúp ngươi"
Tô Thi lập tức đứng dậy hỗ trợ.
Không ổn lắm, Chu Tự cảm thấy làm một mình sẽ nhanh hơn.
“Chu Tự, ta nhớ có một quyển Kiếm pháp cơ bản, nó ở đâu?"
Tô Thi đột nhiên nhớ đến chuyện kiếm pháp, lập tức hỏi.
Liếc nhìn vị trí Tô Thị một cá, Chu Tự nhắc nhở nói:
“Tầng thứ hai từ trên xuống dưới góc bên trái.
Lúc sau hắn tiếp tục làm việc, tốn chút thời gian cũng coi như hoàn thành.
Quầy lễ tân không có chỗ dành cho hắn, hắn bèn lấy một quyển sách ngồi ở khu vực đọc sách trong thư viện, yên tâm đọc sách.
Công việc của hôm nay đã hoàn tất, tiếp đó chỉ cần trực ban. Có ba vị lão bản ở đây, có hắn hay không cũng chẳng khác gì nhau.
Sau đó...Một số thiếu niên thiếu nữ lạ mặt muốn tìm sách đều đến hỏi ba vị lão bản ngồi quầy lễ tân, còn tam lão bản lại chỉ sang hắn.
Nhìn tam lão bản một cái, Chu Tự phát hiện tam lão còn tỏ vẻ khá là tự hào, cứ như nàng cũng có ích vậy.
“Cứ cảm thấy nàng hơi giống Nguyệt tỷ, không biết tại sao.
Chu Tự thở dài.
Khi sắp hết giờ làm, một người đàn ông trung niên đưa theo thiếu niên thiếu nữ hỏi vị trí sách vừa nãy đi ra, hắn thấy tất cả mọi người khá uy nghiêm:
“Hiếm khi đến một chuyến, tìm một nơi kiểm tra tiến độ tu luyện của các ngươi đi"
Chu Tự cũng được gọi đi theo.
1026 chữ