“Sao lại thế? Là nhân viên thời vụ Chu Tự? Vừa mới tăng cấp nên không thể thấy ư?"
Thiên Hà đạo nhân suy đoán.
Sau đó lên tiếng nói với Chu Tự:
“Ngươi là Chu Tự phải không?” “Đúng vậy. thưa tiền bối" Chu Tự cúi đầu khách sáo nói.
Đối điện với tu chân giả lợi hại thì phải có thái độ tốt, nếu không rất dễ gây ra rắc rối. Chỉ một lần cơ hội mời cha, hắn không muốn vì thái độ của mình quá kém mà bị giảm sĩ khí chính nghĩa.
“Ngươi vừa bước vào bậc chín hả? Chắc là trên con đường tiến vào bậc tám cũng có chút mơ hồ phải không?"
Thiên Hà đạo nhân mỉm cười, ôn hòa nói.
Chu Tự là một tán tu, có thể được hắn hướng dẫn, chắc chắn sẽ vô cùng vui mừng.
"A"
Chu Tự không biết có nên nói hay không. Hắn do dự khiến Thiên Hà đạo nhân có dự cảm không ổn, quả thật, lại có một tin xấu.
Do dự một hồi, Chu Tự vẫn nói thật:
“Tiền bối, mấy ngày trước ta đã bước vào binh giả bậc tám rồi"
Thiên Hà đạo nhân nhìn Chu Tự, cơ thịt hai bên má cũng phải giật hai cái.
Mệt mỏi, quá mệt mỏi.
Mình đến đây làm gì chứ?
Tư Động và Tư Tĩnh cũng kinh ngạc, sao những người này đều làm xấu mặt sư phụ?
Ba người Minh Nam Sở cũng bất ngờ, Chu Tự tăng cấp nhanh đến mức phi lý.
Cũng không biết vị Thánh Tử này nghĩ thế nào.
Từ sau khi biết Chu Tự có thể là Thánh Tử, họ cũng không quan tâm đến tu vi của đối phương. Sau đó thấy thái độ của Tô Thi, họ cảm thấy chín mươi chín phần trăm là đúng, một phần trăm cuối cùng là có chuyện chưa nói với họ.
Âm Túc và Từ Từ càng kinh hãi, chỉ trong vòng hơn một tháng mà hắn từ người bình thường trở thành binh giả bậc tám?
Ly kỳ.
“Chẳng phải ngươi mới tu luyện được một tháng thôi hả?"
Thiên Hà đạo nhân hoàn hồn, cảm thấy không đúng lắm.
“Ừm, lúc vừa mới tu luyện cũng chính là lúc Đại Địa Thần Khuyển mở ra cơ duyên, bởi vì cơ duyên trùng hợp ta đã ăn mấy quả Trí Tuệ thì lên luôn bậc chín Chu Tự nghiêm túc trả lời.
“Chính là loại quả mà Minh Nam Sở ăn phải không? Còn bậc tám thì sao?"
Thiên Hà đạo nhân tiếp tục hỏi.
Chu Tự khẽ gật đầu, giải thích nói:
“Bậc tám là do ta đã ăn một ít loại quả mà đám Tô Thị ăn.
Thiên Hà đạo nhân Những người khác:
"..."
“Có thể là cơ duyên của người bản địa.
Chu Tự gượng ép giải thích.
Không được để lộ thân phận Thánh Tử Ma Đạo, nhưng hắn cũng không muốn giả bộ tu luyện chậm chạp nên chỉ có thể làm thiên tài.
Tốc độ tu luyện như vậy khiến Thiên Hà đạo nhân cũng phải thán phục.
Hắn nổi lên ý nghĩ muốn nhận đồ đệ, nhưng tăng cấp do cơ duyên trùng hợp, nền tảng không vững, ảnh hưởng tiềm lực, tương lai cũng dễ đi tiếp.
Do dự hồi lâu, hắn đành từ bỏ ý nghĩ này.
“Xem ra bốn nhân viên quản lý không cần hướng dẫn, vậy thì để người khác trước đi.
Thiên Hà đạo nhân mệt rồi, không muốn trò chuyện với nhân viên quản lý của thư viện Đông Lâm nữa.
Mình đến đây không những không được vui vẻ, ngược lại còn bị bốn tên tiểu bối làm cho tức chết.
Sau đó bốn người ở vị trí bên ngoài, nhìn Thiên Hà đạo nhân hướng dẫn chỉ bảo Từ Từ và Âm Túc. “Các ngươi muốn ăn không?"
Tô Thi cầm mấy chiếc bánh bích quy đi ra, chia cho đám Chu Tự.
“Ngươi có nhiều đồ ăn thật.
Chu Tự tiếp nhận bánh bích quy tiện miệng nói.
Minh Nam Sở và Hàn Tô tiện tay nhận lấy, họ vẫn chưa ăn tối, cái bụng réo lên rồi.
“Hết cách"
Tô Thi cắn miếng bánh mì, nhỏ giọng nói:
“Lúc nghỉ ngơi, Hàn Tô không vẽ bùa thì đọc sách, Minh Nam Sở đều chơi game, thỉnh thoảng rèn luyện thân thể. Ta cũng chỉ có thể ngồi ăn đồ ăn vặt.
“Ngươi không làm gì à?"
Chu Tự quay đầu nhìn Tô Thi có chút kinh ngạc.
“Làm gì?"
Tô Thi chớ mắt, tò mò hỏi.
Hơi suy nghĩ một chút, Chu Tự hỏi: “Ngươi biết làm gì?"
“Hình như cái gì ta cũng biết.
Tô Thị rất nghiêm túc ngẫm nghĩ, cuối cùng đưa ra kết luận.
Chu Tự:
"..."
Hắn gật đầu, nhẹ giọng nhắc nhở nói:
“Nhớ mua nhiều đồ ăn vặt thêm chút.
Hàn Tô:
"..."
Minh Nam Sở:
"..."
Họ còn tưởng Chu Tự sẽ hận sắt không thành thép, bảo Tô Thi cố gắng chăm chỉ.
Sau khi bốn người ăn hết tất cả đồ ăn vặt của Tô Thị, cuối cùng bên đó cũng bước vào vòng hướng dẫn thuật pháp.
“Bốn người các ngươi biết kim quang thần chú chứ?"
Thiên Hà đạo nhân trực tiếp hỏi.
Bốn người khẽ gật đầu.
“Biết một chút"
“Một chút?"
Thiên Hà đạo nhân sẽ tin chắc? Không, hắn sẽ không tin bốn người này nữa.
“Thể hiện một chút thử xem"
Kim quang thần chú không phải thuật pháp lợi hại gì, rất nhiều người đều biết dùng. Nhất là ba người Hàn Tô phải chạy khắp nơi, có kim quang thần chú thì có thể đề phòng ảnh hưởnng tà ma, có thể giữ vững tâm trí cho nên họ đã tốn không ít thời gian để luyện tập. “Thiên địa huyền tông, vạn khí bổn căn. Quảng tu ức kiếp, chứng ngã thần thông.
Tam giới nội ngoại, duy đạo độc tôn.
Thể hữu kim quang, phúc ánh ngô thân.
1042 chữ