Nắm đấm có lực hơn.
Biến hóa cụ thể cần kiểm tra một chút, vừa vặn có đối tượng thử nghiệm đây rồi.
Chu Tự mở to mắt, đập vào mắt là Đại Địa Thần Khuyển cùng Hầu Trầm trốn ở một góc, bọn hắn thở phì phò có vẻ rất khổ sở.
"Chết"
Sáu Thần Tướng khôi phục tự do, dùng tốc độ nhanh nhất phóng tới chỗ Chu Tự.
Một vị dẫn đầu trong chớp mắt đã đến trước mặt Chu Tự, quyền trượng cao cao vung lên, sau đó giáng xuống.
Uỳnh!
Đại Địa Thần Khuyển giật mình, không kịp ra tay.
Chỉ là quyền trượng hạ xuống, ba cái mặt của nó đều kinh ngạc.
Gia dùng một ngón tay ngăn quyền trượng của Thần Tướng?
Ung dung như lúc đối phó với nó.
Chu Tự đỡ lấy quyền trượng bằng một ngón tay, cảm thấy dã quái trước mắt không khác biệt mấy với loại có máu có thịt.
"A~"
Một kích của tượng đá vô hiệu, nó ra đòn thứ hai.
Chu Tự cũng động, các loại kỹ nghệ không gì hắn không biết, vung tay lên một cái, Đại Suất Bi Thủ.
Uỳnh!
Một đòn đánh ra, Thần Tướng tan tành tại chỗ.
Lăng Ba Vi Bộ, đi đến bên cạnh một Thần Tướng khác.
Đại Lực Kim Cương Thủ.
Uỳnh!
Đầu tượng đá vỡ nát.
Thiên Thủ Như Lai Chưởng.
Uỳnh!
Một chưởng tung ra, thân thể tượng đá vỡ nát trong chớp mắt.
Đại Từ Đại Bi Thiên Diệp Thủ.
Uỳnh!
Một chưởng từ trên không hạ xuống, tượng đá bị đập nát từ đầu tới chân, không còn một khối.
Long Trảo Thủ.
Ầm!
Một trảo phá lồng ngực, rồi lại hủy thân thể.
Chưởng Gian Sinh Tử...Thôi, không có đặc hiệu, Hoành Tảo Thiên Quân.
Uỳnh!
Một cái đá chân cuối cùng, một pho tượng đá vỡ nát rơi xuống đất.Bộp bộp!
Phủi phủi tro bụi trên tay, Chu Tự quay đầu nhìn về phía Đại Địa Thần Khuyển cùng Hầu Trầm, nói nhẹ bẫng:
"Còn gì nữa không?"
"Hết, hết rồi"
Hầu Trầm âm thầm thở phào, hắn tưởng là Thánh Tử giết đến điên cuồng, định giết luôn hắn một thể.
"Gia, vũ khí của ngươi"
Đại Địa Thần Khuyển ngậm Phá Thiên Chiến Kích đi đến bên cạnh Chu Tự.
"Cửa ở phía trước?"
Chu Tự nhận lấy chiến kích.
Đại Địa Thần Khuyển không nghĩ ngợi đi đến cửa lớn:
"Đúng vậy gia, để ta dẫn đường"
Gia thực sự quá mạnh.
Sương đen phun trào, từ dày đặc biến thành mỏng manh, cuối cùng biến mất không thấy tăm hơi. Thông đạo tối tăm dần sáng lên.
Sàn nhà nơi này bóng loáng, xung quanh là hai hàng cột đá, chống đỡ mái vòm bên trên.
Mái vòm hình bầu dục, trên đó có vẽ hình những vì sao, ánh sáng nhạt tỏa ra từ những hình thù đó, để không gian bên trong dần trở nên sáng tỏ.
"Nơi này có lẽ là thần điện, chỉ là không thể xác định rằng thần điện của vị thần nào"
Hầu Trầm đi ở phía sau cất tiếng giải thích.
Thời đại thần minh có rất nhiều thần điện, từ xưa đến nay hắn đã gặp rất nhiều thần điện loại này, nơi nào có khả năng xuất hiện thần hắn đều sẽ đi tới.
Vì tương lai của tộc bọn hắn.
Nhưng mãi Hầu Trầm vẫn không tìm được tung tích của thần, cho tới khi phát hiện nơi này, nơi gần với thần nhất.
Chu Tự nhìn lên mái vòm rồi nói một cách bình thản:
"Thần điện đều như thế này à? Chẳng có chút sáng tạo nào cả"
"Gia, đó là do bọn hắn ở cổ đại"
Đại Địa Thần Khuyển thầm nhắc nhở trong lòng.
"Đừng ngụy biện"
Đại Địa Thần Khuyển đứng im tại chỗ, tiện đà lùi sang một bên.
Tới nơi rồi.
Nơi này chính là nội bộ của thần điện, đằng sau vẫn có thể tiếp tục đi vào nhưng không còn nhiều thứ để khám phá nữa rồi.
"Chính là cánh cửa này à?"
Chu Tự hỏi một cách hào hứng.
Trước mặt hắn là một cánh cửa bằng bạch ngọc, cao ba mét, rộng một mét rưỡi. Trên cánh cửa có khắc những hoa văn lan từ bốn phương tám hướng rồi tập trung vào vị trí trung tâm.
Ở giữa có một khoảng trống.
"Khoảng trống ở giữa có lẽ là nơi cắm chìa khóa của cánh cửa này, tạm thời vẫn không biết là gì.
Hầu Trầm đứng bên cạnh giải thích.
Chu Tự gật đầu, hắn chụp một bức rồi mới nói:
"Vậy các ngươi cứ nghiên cứu trước đi, ta đi hỏi những người khác xem sao"
Sau khi thử dùng sức mạnh và thất bại thì Chu Tự dẫn theo Đại Địa Thần Khuyển đi dạo một vòng chung quanh. Chắc chắn là không còn gì để khám phá hắn mới rời khỏi đây.
Trước khi đi Đại Địa Thần Khuyển tò mò mà hỏi hắn một câu:
"Gia, sao khi đó đột nhiên ngươi lại đọc tên sách lên?"
"Bởi vì tri thức chính là lực lượng"
Chu Tự trả lời nó như thế.
Đại Địa Thần Khuyển tỉnh ngộ, nó quyết định khi về sẽ đi mua một cái kính, lại mua một số sách về. Đọc nhiều sách bổ sung kiến thức, hắn muốn làm một con chó văn vẻ uyên bác.
Đường Cảnh Xuân, vườn hoa Phú Quý, tầng ba tòa sáu.
Chu Tự mở cửa vào nhà.
Róc rách!
Hắn rót cho mình một ly nước rồi ngồi trên ghế sô pha để cảm nhận công lực ngàn năm của mình.
Vận dụng nó vẫn không có thay đổi gì lắm, thuận buồm xuôi gió. Về mặt phân bố cũng không hề thay đổi, giấu ở khắp người.
Ngàn năm vẫn là ngàn năm, chỉ là chất lượng có chút thay đổi ảo diệu, bền chắc hơn lúc trước rất nhiều.
Một cú toàn lực không chỉ có thể đấm nát núi, chặn ngang sông.
"Lần này phải đi đâu để thử nghiệm một cú toàn lực nhỉ?"
1074 chữ