Con có thích cũng không thể nào nói thẳng với mẹ được...
"Hừ, đã ở chung với nhau hai tháng rồi mà vẫn không dám nói thích, vô dụng"
"Trông chờ con tìm bạn gái thì chúng ta tới chết rồi vẫn chưa bế được cháu đâu"
Mẹ ơi, nói có lý chút được không, sợ rằng con xuống mồ rồi mẹ vẫn còn đang nhảy nhót tưng bừng đấy.
Chu Tự nhủ thầm.
Hắn thích Thu tỷ, ngày nào cũng nhớ Thu Tỷ nhưng không gọi điện cho nàng.
Hắn phân tích một chút, có lẽ là tâm trí hắn đều dùng để nhớ Thu tỷ rồi, không nghĩ ra rằng điện thoại có thể liên lạc với Thu Thiển.
Bởi vậy nên mới hai ba ngày không có một cuộc điện thoại.
"Nhớ gọi điện hàng ngày đó. Đúng rồi, con và Thu Thiển đã phát triển đến bước nào rồi, hôn nhau chưa?"
"Mẹ, con ăn cơm đã, con tắt đây. Dạ, con biết rồi, con biết rồi mà. Không có, con tắt đây"
Cuối cùng cũng có thể kết thúc cuộc trò chuyện.
Bị Nguyệt tỷ mách lẻo rồi, Chu Tự thở dài.
Sau đó hắn gọi điện thoại cho Thu Thiển.
"Bị mắng à?"
Điện thoại vừa được kết nối thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng cười.
"Sao Thu tỷ biết được?"
Chu Tự nói với vẻ khó hiểu.
Thu Thiển cười rồi giải thích:
"Nguyệt tỷ đang gọi video với mẹ của nàng, ta ngồi bên cạnh nghe được.
Chu Tự:
Cũng may không nói xấu Thu Tỷ, sau này phải siêng nói mấy câu ngon ngọt mới được. Vậy mà mẹ mình cũng không nhắc nhở một chút.
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện thì Chu Tự đi mua năm ngàn mì tôm ăn.
Thỉnh thoảng ăn mì tôm cũng khá ngon, hắn ăn say sưa ngon lành.
Chín giờ hơn, hắn ngồi vào trận pháp rồi bắt đầu tu luyện.
Chín vòng Ma Chủng, đấu giả thất phẩm đỉnh phong, chỉ cách trung tam phẩm có một bước.
Nếu không có gì bất ngờ thì đêm nay nữa là hắn có thể bước vào.
Đấu giả thất phẩm thăng lên giai linh lục phẩm, nhìn thì có vẻ đơn giản nhưng thực tế lại là từ hạ tam phẩm tiến lên trung tam phẩm.
Cụ thể như thế nào thì phải tấn thăng xong mới biết được. Chu Tự cũng không lo lắng điều gì khác, hắn chỉ sợ Ma Chủng nát.
Dù sao cũng có tiền lệ.
Chu Tự đọc Phá Thiên Ma Thể rồi ghi nhớ phương thức tấn thăng vào lòng.
Phương thức tấn thăng cũng giống như lần trước, chỉ cần tiếp tục vận chuyển kinh mạch toàn thân là được. Chỉ có hơi phức tạp hơn một chút, gần như là bao trùm cả người.
Số lượng quá lớn, khiến hắn có chút lo lắng cho Ma Chủng.
Hắn nhắm mắt lại, Ma Chủng đang lơ lửng trước mặt hắn, óng ánh như quả táo vàng, vừa nhìn thoáng qua là đã biết nó không nhẹ.
"Lát nữa có thể sẽ gặp nguy hiểm, ngươi cố gắng chịu đựng"
Ma Chủng rùng mình một cái, vầng sáng màu vàng nhạt đi một chút.
Bất lực, đáng thương, muốn trốn tránh.
Công lực ngàn năm bị Chu Tự điều động, bắt đầu vận chuyển.
Có thể tiến vào trung tam phẩm hay không phải xem tối nay Ma Chủng có thể chịu đựng được tới mức nào.
Loạn Thạch Cương.
Bàn tay sáng nhô ra khỏi bóng đêm, có một tiếng nói vang lên:
"Thứ ta muốn đã tìm được rồi, bây giờ cần ngươi đi lấy."
Rầm!
Nham Thạch cự nhân phá đất mà đứng dậy, hắn nhìn về phía bàn tay sáng rồi nói:
"Thứ gì? Ở đâu?"
"Ma tu có đại hội Ma Sát, sẽ có một phần thưởng tên là Bạch Ngọc Chi Tâm, ta muốn có được nó"
Bàn tay sáng cất tiếng.
"Bạch Ngọc Chi Tâm? Ngươi muốn triệu hồi thứ gì?"
Nham Thạch cự nhân nhíu mày.
"Ngươi không cần biết, chỉ cần đi lấy nó về giúp ta là được. Nhưng ma tu cũng không dễ lừa đâu, mặc dù đa số người tham gia đại hội Ma Sát lần này chỉ là hạ tam phẩm nhưng cũng có một số trung tam phẩm đấy. Đương nhiên, bọn hắn cũng không phải là uy hiếp gì lắm đối với ngươi. Nhưng nếu có những cường giả khác nhúng tay vào thì ngươi cũng biết hậu quả rồi đấy. Cho nên đừng lỗ mãng"
Bàn tay sáng nhắc nhở Nham Thạch cự nhân.
"Người cầm kiếm ở bên đó ư?"
Nham Thạch cự nhân không để ý đến những gì bàn tay sáng nói.
"Khó mà xác định được, nếu gặp phải hắn thì rất may mắn. Lệnh truy sát đã được đưa ra, ai gặp được thì đó là do người đó may mắn. Đại hội Ma Sát sắp bắt đầu rồi, chỉ mấy ngày nữa thôi, lát nữa ta sẽ cho ngươi địa chỉ cụ thể.
Tốt nhất là ngươi nên mai phục rồi hãy ra tay. Ta không muốn ngươi làm to chuyện lên lại còn không lấy được đồ về cho ta"
Bàn tay sáng hơi do dự một chút, nó dò hỏi:
"Sau khi ăn Thần Tứ quả thì có lẽ ngươi sẽ có chút cảm ứng kỳ lạ. Sao rồi, thần của ngươi còn sống không?"
Nham Thạch cự nhân nhìn bàn tay sáng, trên mặt hắn không có chút biểu cảm nào:
"Không liên quan gì đến ngươi"
"Chúc ngươi may mắn, cho dù chết ngươi cũng phải lấy được đồ cho ta!"
Bàn tay sáng biến mất ngay tại chỗ.
Nham Thạch cự nhân im lặng một lúc lâu rồi mới đi ra khỏi Loạn Sơn Cương Vị.
1182 chữ