Rạng sáng.
Chu Tự đang ngồi xếp bằng trên nền đất ở phòng khách mở mắt ra. Hắn nhìn tay mình, kích phát Phá Thiên Ma Thể, màu đỏ sậm nhanh chóng bao phủ quanh người có điều không ổn định lắm.
Khí đỏ như ánh đèn lập lòe, có thể tàn lụi bất cứ lúc nào.
"Xem ra rất nghiêm trọng, chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng thôi"
Tối hôm qua hắn thăng cấp trung tam phẩm, công lực ngàn năm biến hóa tạo áp lực rất lớn cho Ma Chủng. Khi một kỳ vận chuyển kết thúc, đúng là Ma Chủng mạnh hơn một chút, nhưng vào thời khắc sống còn vẫn không thể nào chống đỡ, nứt ra ngay tại trận...
Suýt chút nữa một phân thành hai, bây giờ nửa sống nửa chết, không cách nào tự lành được. Cũng may có đoàn linh khí chu thiên bảo vệ Ma Chủng, lúc này mới không vỡ ra hoàn toàn, cũng được đoàn linh khí chu thiên chữa trị dần dần.
"Suýt thì phải sửa lại rồi. Nhân viên duy nhất xin nghỉ bệnh, mấy ngày này cũng không thể hành hạ được.
May mà vốn cho ngày nghỉ, ngày nghỉ biến thành ngày nghỉ ốm, cũng không bị thiệt.
Vòng vàng quanh Ma Chủng biến mất, mang ý nghĩa tiến cấp thành công, chờ ngày chữa trị được hoàn toàn, hắn sẽ được coi là tu chân giả lục phẩm bình thường.
Lần thăng cấp này, bảo hắn chú trọng đoàn linh khí chu thiên, thì ra tiền lương đủ nhiều có thể kéo lại chút sức của Ma Chủng.
Xem ra cần phải nghĩ cách tăng đoàn linh khí chu thiên lên.
"Bảy giờ hai mươi phút, lần này dùng thời gian hơi dài"
Mắt nhìn điện thoại, Chu Tự mở phần messenger ra gửi cho Thu Thiển một tin nhắn.
"Chào buổi sáng Thu tỷ"
Tin nhắn trả lời nhanh chóng chuyển tới, là một bức hình selfie Thu Thiển đang đánh răng.
Bên cạnh còn có một bé gái, mặc bộ đồ gấu nhỏ cũng đang nhắm mắt đánh răng, chính là Nguyệt tỷ.
Thu Thiển:
"Chào buổi sáng"
Chu Tự không trả lời, mà rửa mặt, sau đó súc miệng, rồi đi ra ngoài đi làm.
Trong trường hợp tiết kiệm được bữa sáng, Tô Thi sẽ cho hắn bữa sáng nhiều hơn, được ăn gì thì phải xem vận may.
Hắn và Minh Nam Sở luôn có thể được chia một chút, Đại lão bản có lẽ giảm béo nên không ăn.
Trên đường đi làm, Lý Lạc Thư trả lời tin nhắn của hắn.
Tối qua hắn gửi ảnh chụp cửa đá bạch ngọc qua, hi vọng có thể có được chút manh mối.
"Là Thần Khải Chi Môn, nghe nói mỗi Thần Minh đều có loại cửa này, tầm quan trọng rất khác nhau. Mà đồ bên trong cửa là gì, cửa thông tới hướng nào cũng không có cách nào xác định được, tuy nhiên cách mở đều giống nhau. Nhìn vào hoa văn. Trong tình huống bình thường, hoa văn của Thần Khải Mật Thi tương ứng mới có thể mở được. Người bình thường dù có tài liệu cũng không thể xác định được Mật Thi gì, đại ca phải tìm đúng người thạo việc, ví dụ như người bên ngoại thành Thần Vực.
Lý Lạc Thư giải thích một hồi.
Thần Khải Mật Thi?
Chu Tự gật đầu, đêm nay phải tới ngoại thành Thần Vực một chuyến.
Có phương hướng cơ bản, hắn bèn hỏi chuyện công việc.
"Tháng mười rồi, chừng nào thì ngươi tới nhậm chức? Có thế nào thì tháng này cũng phải tới, nếu không bọn họ sẽ tuyển đủ đấy"
"Ta đang cố gắng xuống núi đây, có điều mẹ ta vẫn muốn ta đi xem mắt một lần, ta phải làm sao? Ta cảm giác có xem mắt nữa cũng thất bại"
Lý Lạc Thư thở dài.
Nhìn vẻ buồn rầu của Lý Lạc Thư, Chu Tự ngẫm nghĩ rồi gửi một tin nhắn:
"Lúc đi học ngươi có mua máy tính không?"
"Không, khi đó ta rất cố gắng học tập, có điều không học tốt"
Lý Lạc Thư trả lời.
Cuối cùng cố gắng vào được xưởng điện tử, bắt đầu cuộc sống huyền thoại. Chu Tự nói thầm, sau đó gửi tin nhắn lại:
"Lúc đi học ta đã muốn có máy tính rồi. Sau đó ta nói với mẹ, ta mua máy tính để học tập, tiện có thể làm thêm chút việc bán thời gian kiếm tiền. Ngươi hiểu ý ta chứ?"
"Đại ca sáng suốt, có thể giải thích chút không?"
Lý Lạc Thư lại gửi tin nhắn tới.
Chu Tự sửng sốt, lại buồn cười nói:
"Vì sao ngươi đi xem mắt thất bại? Tám đến chín phần là không đủ ưu tú. Cho nên ngươi nói xuống núi vì muốn hòa nhập với nền văn hóa mới. Trên núi không dạy được cho ngươi cái gì, chỉ có cuộc sống sinh hoạt đẫm máu mới có thể làm cho ngươi càng thêm trưởng thành, giỏi giang. Bởi vậy, ngươi cần xuống núi. Ảnh hưởng từ thất bại của lần thứ ba xem mắt rất lớn, hẳn sẽ cho ngươi thời gian trở nên xuất sắc hơn, để những người từ chối ngươi kia phải hối hận với lựa chọn ban đầu của mình. Điều này về cơ bản có thể thuyết phục cha mẹ ngươi." cứ như Thần ấy"
"Đại ca Lý Lạc Thư gửi tới icon khâm phục, sau đó lại nhắn thêm một tin:
"Có lời vàng ngọc của đại ca, ta cảm giác hy vọng được xuống núi rất lớn. Để báo đáp đại ca, ta quyết định tới đỉnh núi, đi tìm trận pháp khó nhất mà trước mắt ta vẫn có thể tiếp xúc được, sau đó dâng tặng cho đại ca"
Ta dâng tặng cho Nguyệt tỷ, Chu Tự lặng lẽ tự nhủ.
Nguyệt tỷ có trận pháp để chơi có thể tiết kiệm một khoản tiền hoa quả, tiền đưa cho Thu Thiển phần lớn đều là để mua hoa quả.
Nguyệt tỷ ngốc ăn sẽ chê, mặc dù không lãng phí, nhưng cái gì không ngon đều đẩy tới trước mặt Chu Tự.
Quýt chua sẽ đưa, táo không ngon sẽ bỏ một nửa, nho chua cũng cho Chu Tự.
Thư viện Đông Lâm.
Chu Tự ngồi trước quầy chỉnh sửa tài liệu, được một lúc thì Tô Thị tới.
"Minh Nam Sở có tới không?"
Nàng đứng trước quầy, tò mò hỏi.
Hôm nay tóc nàng dùng dây chun buộc thành hai bím xõa trên vai, mặc áo khoác hồng, nhìn đúng là rất đẹp.
Người có thể ngày nào cũng nói trừ xinh đẹp ra thì không còn gì khác đúng là phải có chút vốn liếng.
"Vẫn chưa tới"Chu Tự lắc đầu.
"Vậy ngươi đợi lát thấy hắn thì đưa cho hắn đi"
1043 chữ