Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 244: Thanh Long - Hộ Pháp Ma Môn




Tô Thi đặt hai cái bánh nhân đậu đỏ trên bàn, sau đó đi về phía phòng nghỉ.

Bánh đậu đỏ vừa ra lò, vẫn còn nóng.

Chốc lát sau.

Minh Nam Sở tới, Chu Tự đưa bánh tới trước:

"Hôm nay vẫn là nhân ngọt.

"Mấy nay Tam lão bản của ngươi sao thế? Ngày nào cũng ăn nhân ngọt? Ta phát ngán luôn rồi." Minh Nam Sở nói bằng giọng ghét bỏ.

"Ừ, ta cũng ngán, nhưng mà đồ miễn phí thì tiết kiệm tiền"

Chu Tự thờ ơ đáp lại.

"Cũng đúng"

Minh Nam Sở gật đầu đồng ý.

"Các ngươi quá đáng thế"

Tô Thi ra tìm sách, căm tức nhìn hai người ở quầy.

"Ngươi muốn tìm sách à?"

Minh Nam Sở hỏi.

"Sách gì?"

Chu Tự cũng hỏi theo.

"Nền tảng kiếm pháp Tô Thị vô thức nói.

Chu Tự vươn tay đếm trên giá sách, đến quyển thứ năm thì dừng lại, ngón trỏ móc quyển sách ra xem, rồi tiện tay đưa cho Tô Thị.

Tô Thị:

"..."

Sẽ có ngày các ngươi phải lau mắt mà nhìn. Tô Thi thề ở trong lòng, nhận sách xong thì quay người rời đi. "Chuyển tiền cho ngươi rồi"

Minh Nam Sở ăn bánh xong thì nhắc nhở Chu Tự.

Chu Tự đọc sách cả ngày, thu được một nghìn tệ cũng vui mừng, có điều vẫn phải lấy bù đắp công lực ngàn năm làm trọng.

Ngày mai là thứ tư, ngày mùng sáu.

Kỳ nghỉ ba ngày là 7, 8, 9, ngày mùng 10 nghỉ ngơi.

Như vậy có nghĩa là làm một ngày nữa là được ra ngoài.

"Nghỉ ngày 7, 8, 9? Cũng được"

Hàn Tô ngồi trong phòng nghỉ thoải mái nói.

"Đột nhiên ta thấy phiền não quá Tô Thi dựa vào ghế, nói:

"Các ngươi nói xem, nếu ta đi gặp một vài vị tiên tử lợi hại, bọn họ cảm thấy ta ra trận không đủ hoàng tráng thì sao?"

"Sao ngươi lại có dính líu tới tu chân giả lợi hại rồi?"

Chu Tự tò mò hỏi.

Tô Thi sửng sốt một chút, rồi nói bằng giọng rầu rĩ "Ta cũng đâu kém thế, với cả mẹ bảo ta đi. Nói là gần mực thì đen gần đèn thì sáng, bảo ta tiếp xúc với đám người kia, có lẽ sẽ có chút ích lợi"

Hàn Tô:

"..."

Minh Nam Sở: "..."

Chu Tự:

"..."

Ba người lập tức thấy bị xúc phạm.

"Ta chuẩn bị cho ngươi một triệu bùa chú, ngươi đi bắn pháo hoa hết? Phô trương quá đấy"

Hàn Tô lấy lá bùa vừa mới vẽ xong ra, nói.

Một triệu? Đây chính là nguyên nhân dẫn tới tầm nhìn hạn hẹp của Đại lão bản à? Chu Tự tự nhủ.

Minh Nam Sở lấy tiểu kiếm ra, cảm giác món này của hắn đúng là nghệ thuật.

"Chỉ cần phô trương thôi à? Có cần phông bạt thần bí gì không?"

Chu Tự như nghĩ tới gì đó, hỏi thử.

"Có không? Có thì cũng được."

Tô Thị mang vẻ mặt đầy chờ mong.

Chu Tự lấy phong thư mua trước đó ra, đưa cho Tô Thị:

"Lúc cần phô trương thì dùng cái này là được, hẳn là sẽ có chút hiệu quả"

"Có hiệu quả thật không?"

Tô Thị nhận phong thư, không cảm thấy có tác dụng, nàng không tin tưởng lắm:

"Nghe nói đều là vài thiên chi kiều nữ, hoặc là tiên tử nữ tu có thân phận khá cao, lỡ thứ này vô dụng làm ta mất thể diện thì phải làm sao?"

"Không dùng thì ngươi cũng mất mặt mà"

Mặt Chu Tự không cảm xúc nói.

"May mắn thì có thể làm linh vật"

Minh Nam Sở bổ sung một câu.

"Thật ra cũng không thể nói thế, phô trương thành công có thể làm thành linh vật nghiêm túc, địa vị cao"

Hàn Tô đẩy gọng kính nói lời phải với Tô Thị, thấy Tô Thi hiểu lầm nàng thì lại bổ sung:

"Ta không có ý xấu, cũng không phải ai cũng có thể làm linh vật. Ách, ý ta là đẹp cũng là một loại ưu điểm"

Tô Thị:

"..."

...

"Ta sắp đến nhà rồi"

Vừa xuống xe buýt, Chu Tự đã nhận được cuộc gọi của một người đàn ông lạ.

Nói là chuyển phát nhanh, đang đứng ở khu chung cư rồi.

Gần đây hắn có mua đồ gì à? Chu Tự tự nhủ, hắn không nhớ mình đã mua cái gì.

Nhất là sau khi có thể mua đồ ở ngoại thành Thần Vực, hắn càng không mua đồ online nữa.

Của Nguyệt tỷ hay là của Thu tỷ nhỉ?

Sau khi tới khu chung cư, hắn phát hiện mình nghĩ nhầm rồi, không phải là chuyển phát nhanh bình thường.

"Làm phiền thiếu chủ rồi"

Một người đàn ông trung niên mặc quần áo xanh trắng hành lễ với Chu Tự, trong lời nói tràn đầy vẻ kính trọng.

Lúc nhìn thấy người này, Chu Tự cảm thấy đối phương không tầm thường. Hắn đứng đây không hề hợp với khung cảnh chung quanh.

Xung quanh có khí tức đặc biệt tỏa ra.

"Ngươi là?"

Chu Tự hỏi thăm.

"Thanh Long, một trong tứ đại hộ pháp của Ma Môn Thanh Long nho nhã trả lời.

"Vậy ba vị hộ pháp khác có phải là Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ không?

Chu Tự vô thức hỏi, nói xong thì cảm thấy có hơi thất lễ, thế là lập tức bổ sung:

"Ta không có ý gì khác.

"Thiếu chủ khách sáo rồi, đúng là ba vị đó"

Thanh Long mỉm cười nói.

"Ngươi là do ba ta gọi tới à?"

Chu Tự không quen cho lắm.

Người bình thường gặp nhau, lịch sự một chút là được, nhưng vẻ khiêm nhường của người này làm cho hắn không quen.

Cứ như bản thân cao hơn đối phương một bậc vậy.

"Đúng là môn chủ bảo ta tới, để đưa cho thiếu chủ vài thứ Thanh Long nhẹ nhàng đáp.

Chu Tự ngẫm nghĩ một chút, lại tò mò hỏi.

1035 chữ