Trước kia vị trí đó chỉ có gia đình hắn, về sau thêm một nhà Nguyệt tỷ, lại sau nữa là ảnh Nguyệt tỷ, rồi Thu tỷ, cuối cùng là ba người bọn hắn.
Cái kệ nho nhỏ bày đầy ảnh chụp.
Sang năm là Nguyệt tỷ sẽ trưởng thành, tự nhiên lại có chút không nỡ.
May mà sau lục phẩm lại bắt đầu tiếp tục thu nhỏ.
"Ngươi cũng rất giống mẹ"
Chu Ngưng Nguyệt thuận miệng trả lời một câu.
Chu Tự:
"..."
Cảm giác bị động chạm.Một lúc sau, Thu Thiển mặc váy dài qua gối ngồi trên bàn cơm.
Chu Tự cùng Chu Ngưng Nguyệt cũng ngồi trên bàn cơm, không phải là ăn cái gì, mà là mở hộp.
Lúc này mặt bàn để đó ba cái hộp màu sắc khác nhau nhưng kiểu dáng giống nhau.
Màu trắng, màu lam, màu đỏ, chính là hộp mang ra từ đảo trong hồ Ma Sát.
Bọn hắn giữ đến tận bây giờ.
Giữa đường mở ra sợ sẽ xuất hiện dị biến, gây nên tai hoạ không cần thiết.
"Ta đã chuẩn bị trận pháp kỹ càng, không dễ bị những người khác phát giác được.
Chu Ngưng Nguyệt phân mỗi người một cái hộp, tiếp tục nói:
"Thu Thiển mở trắng, ta mở lam, Chu Tự mở đỏ"
Ngừng một lát nàng lại bổ sung thêm:
"Lớn tuổi mở trước, Thu Thiển trước" Thu Thiển:
"..."
Cảm giác bị Nguyệt tỷ chê già.
"Màu trắng có liên quan đến sức mạnh Thần Minh?"
Thu Thiển nhìn thẳng cái hộp nhẹ giọng hỏi.
"Ừ, gương đồng nói với ta như thế"
Chu Tự đặt chiếc hộp màu đỏ ngay ngắn, tiện thể trả lời câu hỏi của Thu Thiển.
Cách!
Hộp bị Thu Thiển khẽ khàng mở ra, khe hở vừa xuất hiện đã có một vầng sáng trắng rọi ra.
"Khí tức rất kỳ quái, khác hẳn với linh khí.
Chu Ngưng Nguyệt mở miệng trước tiên.
"Tựa như là...Thần lực"
Thu Thiển cau mày, ánh sáng trắng cho nàng cảm giác quen thuộc.
Sau khi xác định không có vấn đề gì, nàng trực tiếp mở ra hộp.
Ánh sáng mạnh dịu dần, ba hạt châu màu trắng lọt vào tầm mắt cả ba.
Hạt châu tỏa ra ánh sáng nhạt, bên trong có lưu quang màu trắng phun trào, vô cùng sinh động. "Rất đẹp mắt"
Chu Tự đưa tay cẩn thận lấy ra một viên:
" âm ấm, còn không có cảm giác gì khác.
Chu Ngưng Nguyệt cũng cầm lên một viên, cảm nhận một chút rồi nói:
"Linh khí vô hiệu với nó, nếu không dùng có thể đặt ở gian phòng làm dạ minh châu Thu Thiển cũng đưa tay ra.
Khi ngón tay mảnh khảnh của nàng chạm đến hạt châu, đột nhiên như bị điện giật, vội vàng rụt tay về.
Tiếp đó hạt châu tỏa ra hào quang, lưu quang màu trắng bên trong giống như được triệu hoán, đột phá khỏi trói buộc chạy đến ngón tay Thu Thiển.
Chỉ trong khi hô hấp, ánh sáng đã chui vào ngón tay Thu Thiển, không bất kỳ dấu vết gì.
Chu Tự cùng Nguyệt tỷ đều bất ngờ, cả Thu Thiển cũng vậy.
"Cảm giác..."
Thu Thiển nhìn ngón tay, cảm nhận một chút, mới nói:
"Cảm giác giúp cho ta càng dễ dàng khống chế những sức mạnh không thể khống chế kia"
Sức mạnh không thể khống chế, là thần lực bẩm sinh của Thu Thiển.
Nàng có thể khống chế vẫn luôn rất ít, về sau cơ duyên tạo hóa mới khống chế được nhiều hơn một chút.
Cũng bởi vậy chống lại triệu hoán, hiện tại lại có tạo hóa tới.
"Chắc chắn không có vấn đề gì sao?"
Chu Tự không yên tâm lắm.
"Ừ."
Thu Thiển gật đầu, nói chắc chắn:
"Trước mắt xác thực không có vấn đề"
"Sờ thử cái này nữa xem"
Chu Ngưng Nguyệt đưa hạt châu màu trắng trong tay tới trước mặt Thu Thiển.
Vụt!
Lúc Thu Thiển đụng vào, hạt châu tỏa hào quang sáng chói, lập tức chui vào đầu ngón tay không thấy tung tích. Thần lực bị hấp thu.
Chốc lát, hạt châu trong tay Chu Tự cũng bị Thu Thiển hấp thu.
Sau khi hấp thu ba viên châu, trên người Thu Thiển xuất hiện ánh sáng trắng nhàn nhạt, có chút phong thái của thần thánh.
"Nhìn như vậy, thật đúng là giống một Thần Nữ"
Chu Ngưng Nguyệt chọc chọc làn da phát sáng của Thu Thiển, nói.
Chu Tự gật đầu tán đồng.
Thu Thiển:
"..."
Nàng không có cảm giác gì với Thần Nữ.
Chờ đợi một lát, ánh sáng trắng trên người Thu Thiển biến mất, không xảy ra bất kỳ vấn đề gì, ánh mắt ba người đều tụ vào trên chiếc hộp màu đỏ.
"Mở đi, để cho chúng ta diện kiến lửa cực nóng"
Chu Ngưng Nguyệt mặt đầy chờ mong, kích động nói.
Mở hộp lạ, bóc chuyển phát, đều là loại chuyện khiên người ta mong đợi.
Cách!
Chiếc hộp bị hé ra.
Vết nứt xuất hiện, không có ánh sáng, cũng chưa không có khí tức cực nóng.
Khiến Chu Tự có chút tiếc nuối.
Chiếc hộp hoàn toàn mở ra, đập vào mắt là một hạt châu trong suốt, trong hạt châu có một đốm lửa.
Ngọn lửa đang thiêu đốt, không động tác dư thừa.
"Chỉ có như này?"
Chu Tự cầm lửa cực nóng, vô cùng thất vọng.
Chu Ngưng Nguyệt nhận lấy hạt châu, bắt đầu thăm dò, vừa mới vận linh khí nàng đã ré lên, vứt hạt châu xuống.
"Nóng quá.
Thu Thiển cầm hạt châu trên mặt bàn lên hơi nghi hoặc:
"Dùng linh khí thăm dò thì sẽ nóng?"
Tò mò nàng cũng dùng linh khí thử thăm dò.
"A, nóng"
Cạch một cái, hạt châu bị ném lên mặt bàn.
Chu Tự:
"..."
Người thật là kỳ quái, biết rõ sẽ nóng vẫn muốn thử xem, tám tuổi hay là hai mươi hai tuổi đều như thế.
Không lý trí.
Một lát sau, Chu Tự khoanh tay nhịn được kêu đau.
Ba người tự mình nghiệm chứng lửa cực nóng, xác thực không tầm thường.
Chu Tự nhìn xem tay bị nóng đỏ, có thể xác định vừa rồi mới bị lửa đốt.
1119 chữ