Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 321: Ma Tu




"Ta không hiểu tư duy của ngươi, nếu ngươi muốn động, ta chỉ có thể khiến ngươi mất đi năng lực hành động trước đã" Hành động của Chu Tự đã chọc giận Tạ Ngọc Sơn, hắn từng bước tới gần Chu Tự, một tay vươn ra, huyết khí quay cuồng trấn áp bốn phương. Huyết khí cường đại lan đến tận chỗ Minh Nam Sở và Từ Từ, hai người giơ tay lên cố gắng chống cự. Đồng thời lo lắng nhìn về phía Chu Tự. Minh Nam Sở biết Chu Tự muốn động thủ, nhưng Từ Từ lại không hiểu, hắn theo bản năng cảm thấy Chu Tự xong chắc rồi. Ầm...ầm! Lực lượng huyết khí va chạm, dấy lên gió lốc. Từ Từ cùng Minh Nam Sở bị ép lui về phía sau một khoảng, dưới cơn lốc, cảnh vật xung quanh xuất hiện vế nứt. Răng rắc! Là điềm báo ảo cảnh sụp đổ, lập tức rầm một tiếng, thẳng đường vô tận biến mất, họ xuất hiện trong rừng cây. Bất tri bất giác đi đến một nơi không xác định. Mà điều khiến cho bọn Từ Từ khiếp sợ chính là, một tay Chu Tự bắt lấy cổ tay Tạ Ngọc Sơn, lực huyết khí bị đè ở trong cổ tay. Có thể nhìn thấy rõ ràng. Mặc cho huyết khí của Tạ Ngọc Sơn quay cuồng như thế nào cũng không thể mảy may lay động. “Ngươi không phải là Binh Giả bát phẩm?” Tinh thần Tạ Ngọc Sơn như sóng biển quay cuồng, đối phương chỉ dùng một tay đã trấn áp được huyết khí, thực lực cường đại, rất có thể đã vượt xa hắn. "Vừa rồi không phải ngươi nói, Thanh Thành đặc biệt nên các ngươi không thể ở lại lâu dài. Ngươi trước tiên không tìm hiểu kỹ càng xem ta là ai sao? " Chu Tự hơi dùng sức, kéo Tạ Ngọc Sơn về phía hắn, đồng thời đá một cước. Bịch! Lực lượng mạnh mẽ va vào Tạ Ngọc Sơn, lực lượng gợn sóng khuếch tán. Ầm ầm! Tạ Ngọc Sơn như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, đụng phải đại thụ mới đứng vững. "Ngươi là người của ma đạo?" Tạ Ngọc Sơn nhíu mày, thuận tay lau máu tươi trên khóe miệng, bí thuật theo đó mà triển khai, xương cốt trên người rắc rắc, huyết khí như phù hiệu bao trùm lấy toàn thân. Chu Tự đi tới trước mặt bọn Minh Nam Sở, bóp nát vòng vàng trên cổ tay hai người, nói: "Tìm được phương hướng thì nói cho ta biết" Cảnh vật nơi này xa lạ, phương hướng không rõ ràng, chỉ có thể để Minh Nam Sở điều tra phương hướng trước, còn hắn thì thử hỏi chỗ Tô Thi các nàng. Theo lý mà nói, không thấy Nhị thúc giáng lâm, xem như Tô Thi vẫn còn an toàn. Nhưng hắn cũng không thể tiếp tục trì hoãn. Hai người còn lại cũng là đồng nghiệp của ông chủ, không thể ngồi yên không để ý đến được, hy vọng sau lần này có thể tăng lương cho hắn. Đừng có mà không biết tán thưởng. Tinh thần Từ Từ bị đả kích nghiêm trọng, trong nhận thức của hắn, Chu Tự là nhân tài mới vừa tu luyện thôi mà. Nhưng người mới làm sao chỉ đá một cước đã có thể khiến cường giả Trận Linh ngũ phẩm bị thương được? Hơn nữa đối phương còn nói Chu Tự là ma tu? Nhất thời hắn có suy nghĩ muôn vàn, các loại suy đoán quái dị hỗn loạn mà đến, trong nháy mắt lấy lại thanh thản. Không phải lúc để suy nghĩ nhiều. Hắn bắt đầu liên lạc với Trình tỷ cùng Âm Túc, thuận tiện dùng thuật pháp thăm dò chung quanh, xác định vị trí của nơi này cùng với vị trí cụ thể của các nàng. Minh Nam Sở cũng đang cố gắng làm rõ. Lúc này Chu Tự đi về phía Tạ Ngọc Sơn nói: "Nói ta là ma tu cũng không coi là đúng, chẳng qua ta cũng không có thời gian chơi trò đoán đố với ngươi, ngươi cứ lập tức nói phương hướng của các nàng cho ta biết đi" "Người của ma đạo vậy mà còn có thể để ý những người khác? Kỳ lạ thật. Tạ Ngọc Sơn dứt lời, huyết khí tràn ngập cánh tay. Và một tiếng. Phá không mà công kích Chu Tự. Ầm ầm! Chu Tự thấy rõ đòn công kích của đối phương, lần thứ hai bắt lấy cánh tay đối phương, lần này hắn không động chân đá bay mà hơi gập lại. Yo! Cánh tay Tạ Ngọc Sơn bị bẻ gãy, huyết khí phù văn nhanh chóng rút xuống. Xương cốt nứt gãy, đau nhức ập đến, Tạ Ngọc Sơn cắn răng chủ động bẻ gãy toàn bộ cánh tay. Phụt! Máu tươi tràn ra, lực lượng tác dụng trên máu tươi, cánh tay đỏ như máu ngưng tụ, nắm tay lại, công kích lần nữa. Bịch! Chu Tự đưa tay ngăn cản, cánh tay màu đỏ lại như nước xuyên qua cánh tay đưa lên ngăn cản của hắn, nắm đấm xuất hiện trước mặt hắn, sắp tấn công tới. Đối mặt với đòn tấn công, sắc mặt Chu Tự vẫn không thay đổi. Cánh tay phòng ngự ban đầu hóa thành công kích, đánh ra một quyền. Rầm! Cú đấm này đánh vào sườn mặt Tạ Ngọc Sơn. Bịch! Bộp...bộp! Nắm đấm nặng nề khiến hai má Tạ Ngọc Sơn trở nên vặn vẹo, đánh gãy ba cái răng của hắn. Thân ảnh rời mặt đất thụi sâu về phía xa, đụng gãy mấy gốc cây lớn. Bịch...Bịch...Bịch! Thế nhưng chỉ trong chốc lát, Tạ Ngọc Sơn liền ổn định thân thể trong cú va chạm, một tay hắn nắm đất, lại công kích thêm lần nữa. Lần này cùng theo đòn công kích của hắn còn có linh khí bao xung quanh. Linh khí kích động cả rừng cây, cuồng phong đột nhiên nổi lên, bắt đầu khởi động tứ phương, lực lượng theo đó mà ngưng tụ. Trận Linh ngũ phẩm nối liền thiên địa, nối liền là lực lượng tối đa, uy lực cực kỳ khủng bố. Một nắm đấm như ẩn như hiện bao trùm quanh người Tạ Ngọc Sơn, cả người hắn hóa thành nắm đấm che khuất nửa rừng cây, núi sụp đổ, cây cối tan rã, Trận Linh ngũ phẩm tấn công cực mạnh.

1058 chữ