Lần này nó không nói gì, mà là hấp thu huyết khí xung quanh, con mắt của nó cũng dần dần biến đỏ.
Cùng lúc đó, một bóng đen bao trùm lấy chúng.
Mũ giáp kinh hãi, nhìn ra bên ngoài, là hai vị tiên tử, một lớn một nhỏ.
Lớn mặt đầy mới lạ, nhỏ thì ăn quýt, ngọt ngào nheo mắt lại.
Mũ giáp bị dọa, nhất thời nó quyết định giả chết, không, nó quyết định giả làm một cái mũ giáp bình thường. Đề phòng xảy ra bất trắc.
Giác ca quá ngốc, cuối cùng xong đời.
"Ta nói này, hai tên này rất kỳ quái, sao có thể sinh ra loại tổ hợp như vậy?"
Tiếng nói nhẹ nhàng truyền đến tai mũ giáp.
Chuyện này khiến tinh thần nó chấn động, hai tên này?
Nó đã bị phát hiện.
"Đích thực rất kỳ quái, Độc Giác Thú này dường như có thiên phú rất khác, nhưng mà Nguyệt tỷ tới đây vì cái gì? Nhà ngươi không thể nuôi sủng vật mà?"
Thu Thiển hiếu kỳ hỏi, cuối cùng còn bổ sung một câu:
"Chu Tự nuôi Đại Địa Thần Khuyển cũng phải nuôi ở ngoại ô, không phải lo ăn lo uống"
Nàng còn thoang thoáng nhớ là cha Chu Tự nói với hắn, nuôi sủng vật thì được, nhưng đừng mang về.
Cái này, còn có thể tính là nuôi sủng vật sao?
Không tính, nhưng Đại Địa Thần Khuyển lại được như vậy, không biết nó là vì cái gì.
"Nuôi Đại Địa Thần Khuyển đó cũng thật tốt, không cần chăm nom, còn có thể giúp giữ nhà, mẫu mực trong giới sủng vật.
Chu Ngưng Nguyệt đầy ý cười, chợt khen quýt Thu Thiển chọn:
"Quýt hôm nay thật ngọt, đây là quýt gì vậy? Nửa năm tới chúng ta sẽ ăn cái này nhé"
Thu Thiển:
"..."
Kiếm quang rơi vào trên Thái Cực Phong, cho tới hiện tại thì cũng chỉ có một mình Đạo Tử có động cơ, đủ dũng cảm để đi lên đó.
Miêu Khả An có chút bất ngờ, Đạo Tử lại tới thật.
"Đạo Tử chinh phục Khải Linh Phong, Thiên Bảo Các, bây giờ tới lượt Thái Cực Phong Miêu Khả An than thở một tiếng:
"Nghe nói xưa nay Đạo Tử có nghiên cứu kha khá về trận pháp, lần này không biết đi ra ngoài về rồi sẽ ra sao, trận pháp đại thành "Dù sao Đạo Tử cũng không phải người bình thường, không ai biết hắn đang đi theo con đường nào. Có lẽ mọi thứ đều là phong cảnh bên đường mà hắn đi qua, nhờ những phong cảnh này mà con đường hắn bước đi mới hoàn thiện.
An Khách nhìn thoáng qua Thái Cực Phong rồi nói thêm một câu:
"Sư phụ ta đã nói với ta như thế đó.
Miêu Khả An che miệng lại cười nói:
"Nghe nói có vẻ trưởng thành, ta còn tưởng An sư huynh đổi tính đổi nết rồi, hóa ra là sao chép của tiền bối" An Khách cũng cười nhưng không giải thích.
"Vậy An sư huynh phải theo dõi cho kỹ, ta phải đi tìm hai vị sư tỷ, các nàng cũng rất sùng bái Đạo Tử. Nhớ viết nội dung hay một chút, cho dù ta đã xem ngay tại hiện trường rồi cũng sẽ đặt mua báo của ngươi, đừng lan man đấy, nếu không thì sẽ có rất nhiều người muốn chặn đường ngươi đó"
Miêu Khả An cười rồi ngự kiếm rời khỏi đây.
An Khách gật đầu nói phải, tỏ ra mình sẽ cố gắng hết sức.
Chờ Miêu sư muội đi rồi hắn mới than thở một hơi:
"Mỗi lần gặp sư muội đều đáng yêu như cũ"
Sau đó An Khách không suy nghĩ gì nhiều nữa mà nhìn chằm chằm vào không trung, hắn đã nghĩ được tiêu đề rồi: Búng tay phá Thiên Khải, phất tay chọc thủng Thiên Quang, chân đạp Thái Cực Phong, hắn lại tới rồi. Một thân ảnh đi lại trên Thái Cực Phong, hắn bước lên từng bước một, chịu đựng áp lực đến từ tầng trên cùng của Thái Cực Phong.
Đi về phía Thái Cực Phong gặp phải Thiên Nguyên trận đồ.
Trên Thái Cực Phong bắt đầu xuất hiện một luồng ánh sáng nhạt, sự xuất hiện của ánh sáng cũng có nghĩa là người trên núi có đủ thực lực để rung chuyển áp lực Thái Cực Phong mang tới.
Điều bất thường này khiến đệ tử Thái Cực Phong không khỏi chú ý tới.
Trong một động phủ ở Thái Cực Phong, một nam tử trung niên bị tiếng ồn bên ngoài đánh thức.
"Sao lại ầm ĩ như thế?"
Miêu Thiên Nguyên nhìn ra bên ngoài.
Lúc này, một nam tử áo trắng đi vào trong động phủ rồi nói một cách cung kính:
"Sư phụ, có người lên Thái Cực Phong"
"Lên thì lên, sao lại ầm ĩ như thế chứ? Ngươi còn phải tự mình đến đây báo cáo ư?"
Miêu Thiên Nguyên nhíu mày nói.
"Sư phụ, vì người đi lên lần này không phải là đệ tử bình thường"
n Chí Viễn nói một cách cung kính, hắn là đệ tử nhập thất, đang giúp đỡ trông coi Thái Cực Phong, nếu không có chuyện gì lớn thì hắn sẽ không đích thân tới đây "Đệ tử bình thường mới khiến người khác bất ngờ chứ, không phải đệ tử bình thường thì chẳng có gì mà ngạc nhiên cả"
Thậm chí Miêu Thiên Nguyên còn chưa từng nghĩ tới chuyện ngồi dậy.
"Không phải, lần này không phải là người bình thường kia mà là Kiếm Thư sư đệ lúc trước không biết đi đâu đã trở về, hắn muốn đi lên Thái Cực Phong quan sát Thiên Nguyên trận đồ, hay thậm chí là phá giải Thiên Nguyên trận đồ"
n Chí Viễn báo cáo thành thật.
"Đạo Tử?"
Miêu Thiên Nguyên sửng sốt một chút rồi cũng khôi phục bình tĩnh lại:
"Vậy thì lại càng không thể nào, dù năm xưa không ai có thể phản bác thực lực của Đạo Tử, nhưng Thiên Nguyên trận đồ không phải là thứ chỉ cần hắn mạnh là có thể phá giải. Nếu hắn cố ý phá giải thì đúng là nên ngăn cản một chút. "Không đâu sư phụ, trước đây không lâu Kiếm Thư sư đệ đã phá vỡ Thiên Khải đại trận của Khải Linh Phong, hắn cũng đã mở được hộp kiếm của Thiên Bảo Các và lấy Thí Thần Đao đi. Bây giờ hắn lại đi lên Thái Cực Phong, khả năng cao là muốn phá trận. n Chí Viễn nói với một giọng bình tĩnh nhẹ nhàng, trần thuật lại sự thật.
1103 chữ