Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 329: Cố Lý, Trường An




Chu Ngưng Nguyệt lấy một quả nho xanh rồi bắt đầu ăn, nàng nhướng mày nói:

"Trái cây trong tiệm các ngươi cứ như là bị ngâm nước, không ngon như ở nhà ta"

Chu Tự:

"..."

"Có lẽ trả tiền rồi thì Nguyệt tỷ sẽ cảm thấy ngon hơn đấy"

Thu Thiển ở bên cạnh cất lời.

"..."

Chu Ngưng Nguyệt vội vàng đổi đề tài:

"Gần đây ta tra được một số tài liệu, Nhàn Nhã Thu Hội lần này có chút kỳ quái, bọn hắn mời khá nhiều người, cả trung tam phẩm và hạ tam phẩm, có mặt sẽ nhận được một số quà tặng có lợi cho tu vi. Đến lúc đó nếu xuất sắc còn sẽ có những phần quà khác. Điều quan trọng nhất là, trong quá trình tham gia sẽ xuất hiện thứ gì đó, nó vô cùng thần kỳ, có thể mang tới lợi ích rất lớn cho tu vi. Một loại hộp rất ghê gớm. Thông qua những gì mà Chu Tự gặp phải mấy ngày nay, ta có cảm giác cần phải cảnh giác với thứ này, rất có thể nó liên quan đến thời đại thần minh"

"Sắp tới Nhàn Nhã Thu Hội rồi nhỉ?"

Chu Tự cũng đưa tay vặt một quả nho rồi bỏ vào miệng.

"Hai tuần nữa"

Thu Thiển quay đầu nhìn về phía Chu Tự rồi nói.

"Khi nào các ngươi nghỉ?"

"Tô Thị vẫn chưa nói với ta"

Chu Tự lắc đầu.

Sau đó một nhà ba người xem ti vi một lúc lâu.

Phần lớn thời gian Chu Tự đều đang chép Kim Quang Thần Chú.

Đến giờ học, Nguyệt tỷ vào phòng nghỉ ngơi, Thu Thiển ngồi trên thảm đọc sách, tiện tay ra bài tập cho Chu Tự.

Ring ring!

Điện thoại di động của Thu Thiển đặt trên mặt bàn vang lên, Chu Tự liếc qua thì thấy có người gửi tin nhắn tới.

Người gửi tên là Sư Phụ Rắc Rối.

Thu Thiển cầm điện thoại di động lên xem tin nhắn, nàng nói với vẻ bất đắc dĩ:

"Sư phụ nói nàng định đi ra ngoài, có về mà không thấy nàng thì cũng đừng lo lắng"

"Thu tỷ lưu tên Nguyệt tỷ là gì?" Chu Tự hỏi với vẻ tỏ mò.

"Lão nữ nhân Ngoài dự đoán nhưng lại rất hợp lý, Chu Tự do dự một lát rồi tỏ vẻ tùy tiện hỏi:

"Ta thì sao?"

Thu Thiển nhìn Chu Tự một cái rồi trả lời:

"Tên của ngươi chứ gì.

"Không đổi ghi chú nào khác biệt chút à?"

Chu Tự thăm dò.

Thu Thiển đặt di động lên bàn rồi nói:

"Đổi gì được bây giờ?"

Chu Tự suy nghĩ một lúc lâu rồi mới nói:

"Ngươi đổi tên ta trong danh bạ thành Cố Lý, sau đó ta đổi tên của ngươi trong danh bạ thành Trường An.

"Sao lại thế?"

Thu Thiển hỏi với vẻ thắc mắc.

"Vì Trường An là của Cố Lý"

Chu Tự nói xong rồi cảm thấy mình rất hài hước, sau đó còn cười ha hả.

Chỉ là Thu tỷ vẫn luôn giữ vững vẻ mặt nghiêm túc, khiến hắn có chút rụt rè. Thời gian dần trôi, hắn cũng trở về vẻ nghiêm túc, tiếng cười tan biến trong không gian.

Hắn ngưng cười, nhưng lúc này Thu Thiển lại nhìn hắn rồi ôm bụng cười ngả ngửa.

Chu Tự:

"..."

Bị Thu tỷ trêu đùa rồi.

Sau khi làm xong, hai người bắt đầu học viễn cổ văn, nhưng Chu Tự vừa cầm bút lên thì Thu Thiển lại dựa gần tới, nàng đưa di động của mình cho hắn mà nói:

"Ngươi đổi của ta, ta đổi của ngươi."

Chu Tự cười, Thu tỷ đúng là khiến người khác thích.

Hắn đưa điện thoại cho Thu tỷ, cũng cầm lấy điện thoại của nàng, hắn điền mật mã vào rồi bắt đầu sửa tên trong danh bạ.

Rõ ràng là một hành vi rất ngây thơ nhưng hai người đều vô cùng vui vẻ.

Thứ ba, ngày 26 tháng 10, trời trong xanh.

Vùng ngoại ô Thanh Thành, Chu Tự ngồi đợi tại chỗ gió thổi mát mẻ.

Hôm nay, Đông Húc của Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông sẽ tới, sau khi tan làm Chu Tự đã đến đây ngay.

Hắn muốn thấy Ma Đạo Văn Thư sớm hơn một chút, mẹ hắn đã từng khen nó thì chắc chắn không kém đi đâu được.

Dù không khiến công lực ngàn năm thay đổi về chất thì cũng có thể khôi phục công lực ngàn năm một cách nhanh chóng, đó đã là một tác dụng lớn rồi.

Sau này có đối phó với boss dã ngoại thì chỉ cần có thể tranh thủ vừa trốn vừa đọc sách là hắn có cơ hội thắng.

"Chậm hơn so với dự tính một chút."

Chu Tự cúi đầu nhìn đồng hồ.

Hắn cũng không sốt ruột, đã chờ bốn năm ngày rồi, chờ thêm mười mấy phút nữa cũng không sao.

Nhưng Chu Tự cũng mong đối phương đến sớm một chút, con người chính là như thế, càng tới gần lúc nhận được thì lại càng sốt ruột.

6:46, Chu Tự thấy có bóng người đang chạy về phía mình.

Là Đông Húc.

"Xin lỗi ngươi, trên đường đi gặp chút trục trặc nên tới trễ.

Đông Húc cất phi kiếm đi, hắn đáp xuống đất rồi nói với vẻ mặt áy náy.

Lần này hắn bay với tốc độ nhanh nhất có thể rồi, nhưng giữa đường bị ép nâng cao tu vi, mất hơn nửa ngày trời, nếu không hắn đã đến đây từ lúc giữa trưa rồi.

Vừa rồi hắn còn gặp được một số tu chân giả trên đường, nên hắn đã lách qua đường khác với lý do an toàn, lại chậm thêm mười mấy phút.

"Không sao, ta cũng vừa mới tới thôi, đồ đâu rồi?"

Chu Tự lấy mã nhận hàng bằng bí thuật phù văn ra.

Sau khi Đông Húc xác nhận là phù văn mới đưa cái hộp mình nhận được từ tay Lý Lạc Thư cho Chu Tự.

Trên đường đi hắn đã vô cùng lo lắng hãi hùng, trực giác nói cho hắn biết trong hộp này chẳng phải thứ gì tốt.

Hắn có cảm giác hai người kia không bao giờ gửi chuyển phát nhanh những vật tầm thường.

1065 chữ