Hắn biết Nữ Thần Trí Tuệ, lão bản mặc cả cũng là tín đồ cấp thấp của Nữ Thần Trí Tuệ.
Nghe nói là loại Nữ Thần Trí Tuệ có tóc màu lam kia.
Nhưng chưa từng nghe nói Nữ Thần Trí Tuệ đó điểm nào khác biệt.
"Ta vừa mới nói đó, quyền hành chúng ta giành được hầu như đều phải đi tìm, cho dù là tín ngưỡng hay là thứ khác, đều phải nghĩ hết mọi biện pháp. Chỉ có Nữ Thần Trí Tuệ là khác, quyền hành của nàng không phải tìm kiếm mà có được. Mà khi nàng xuất hiện, quyền hành tự động tập hợp lại, quy về nàng. Nàng khác với những thần khác, lý niệm cũng khác biệt. Trước đó chúng ta cũng muốn diệt trừ Nữ Thần Trí Tuệ, tiện nghiên cứu cách mà nàng tập hợp quyền hành lại. Nhưng nàng lại đột nhiên biến mất. Biến mất trong trời đất một cách khó hiểu. Vài người trong chúng ta liên thủ cũng không thể tìm ra được tung tích của nàng. Không ai biết nàng đã tới đâu" Thái Dương Thần nói tới Nữ Thần Trí Tuệ thì có hơi xúc động.
Chỉ vậy thôi à? Chu Tự không có cảm giác người này có chỗ nào đặc biệt.
Có lẽ là lặng lẽ đi tới điểm cuối của sự sống, thế nên mới làm cho người ta cảm thấy thần bí.
Còn không bằng sự kỳ quái của Cố Lộng Huyền Hư Chi Thần. Suy tư một lát, hắn lên tiếng:
"Cố Lộng Huyền Hư Chi Thần đã từng làm những việc gì?"
"Hắn hiếm khi làm chuyện gì lớn, đương nhiên, có làm rồi thì chúng ta cũng chưa chắc biết được. Theo chúng ta quan sát thì hắn thường xuyên dùng thân phận của người bình thường sống ở phàm giới, thỉnh thoảng quay về cướp bảo vật với chúng ta. Cướp xong lại sống cuộc sống yên tĩnh, không hề có ý trốn tránh bất cứ thần nào. Hắn cũng thường xuyên chạy trối chết, ép buộc những thần khác chơi với hắn, có thắng có thua"
Thái Dương Thần phải nhớ lại chuyện lúc xưa một chặp mới nói ra những câu này.
Chu Tự gật đầu, phát hiện chuyện Vĩnh Ám Chi Dạ hình thành là do Cổ Lộng Huyền Hư Chi Thần giấu mọi người mà làm.
Thực lực của hắn có lẽ không bằng thần khác, nhưng bản lĩnh giấu diếm lừa gạt lại vượt xa họ.
Có lẽ đây chính là năng lực của quyền hành Ngu Lộng.
"Cuối cùng thì sao?"
Chu Tự nhìn về phía Thái Dương Thần rồi nói một cách bình tĩnh:
"Thời đại thần minh đã trôi qua, Cố Lộng Huyền Hư Chi Thần cũng không còn xuất hiện nữa à?"
Thái Dương Thần nhún vai:
"Việc này thì rơi vào điểm mù của ta rồi. Có lẽ ta vẫn lạc sớm hơn một chút, cho nên chưa thể nhìn thấy kết cục của người khác"
"Thời đại thần minh kết thúc thế nào?"
Chu Tự lại hỏi.
"Ký ức của ta không đủ, khi nào ta nhớ lại rồi sẽ báo cho ngươi."
Thái Dương Thần lắc đầu, nói bằng giọng tràn đầy tiếc nuối.
Chu Tự cũng không hỏi nhiều, bên ngoài có sáu cánh cửa chưa mở. Hắn đã lấy được Làn nước trong vắt, lát nữa có thể đi mở cửa thử xem sao.
Qua vài ngày nữa sẽ có khả năng gặp được một vị thần khác, còn có cơ hội hỏi thăm.
Đương nhiên cũng có nguy hiểm, đến lúc đó lau sạch đao, đọc kỹ sách, mấy ngày nay để cho Ma Chủng chăm chỉ chút.
Một khi Làn nước trong vắt mở cửa, hắn sẽ đi vào dạy đối phương làm người.
Đánh không lại cũng dễ bỏ trốn.
"Còn gì muốn hỏi không?"
Thái Dương Thần nhắc nhở Chu Tự.
"Còn nhiều lắm, quyền hành của Vĩnh Ám Chi Dạ bị ta nắm rồi, phải dùng nó như thế nào?"
"Ngươi muốn đi con đường thành thần thì ta có thể dạy ngươi. Nhưng ngươi muốn đi thật chứ?"
"Không đi thì không có tác dụng à?"
"Cũng có chút ít tác dụng, có thể mở cửa lớn của Nữ Thần Hắc Dạ, bảo nàng giúp ngươi ngưng tụ thành hạt giống quyền hành, có thể sử dụng một vài quyền hành Hắc Dạ thích hợp, không giống hạt giống quyền hành ta đưa cho ngươi, chịu hạn chế nghiêm trọng"
Chu Tự im lặng, như này xem ra, tác dụng của quyền hành đối với Tu Chân Giả đúng là không lớn lắm.
"Đừng đánh giá thấp quyền hành Hắc Dạ trong tay ngươi"
Thái Dương Thần thấy Chu Tự không coi hạt giống quyền hành ra gì, vội nói:
"Nếu như thực sự là quyền hành của Vĩnh Ám Chi Dạ, sau khi trở thành hạt giống quyền hành sẽ có rất nhiều trợ giúp đối với quá trình tu luyện của ngươi. Ngươi lấy được càng nhiều hạt giống quyền hành thì sự trợ giúp sẽ càng lớn"
Chu Tự nghi hoặc hỏi:
"Vậy sao hạt giống quyền hành mà ngươi cho ta không mang tới trợ giúp cho tu vi?"
Thái Dương Thần nghiêng về phía trước, hắn đan mười ngón tay vào nhau rồi chống cằm mà cười nói:
"Con người, vấn đề đơn giản vậy mà ngươi cũng không hiểu à? Cho ngươi quá nhiều, ta sẽ gặp nguy hiểm Chu Tự lườm Thái Dương Thần một cái, nói:
"Ngươi muốn ra ngoài đi dạo không?"
"Không"
Thái Dương Thần lùi về sau, dựa vào thành ghế, vẻ mặt thả lỏng, nói:
"Nơi này tốt lắm, ở đây cả đời cũng không sao"
"Ngươi hiểu rõ về Nguyên Tố Chi Tâm không?"
Chu Tự hỏi.
Thái Dương Thần lắc đầu:
"Cái này thì ngươi hỏi nhầm người rồi, ngươi có thể hỏi vị thần khác. Chuyện về Nguyên Tố Chi Thần ta biết rất ít, người biết kha khá hẳn là Nữ Thần Đại Địa"
Nữ Thần Đại Địa? Cánh cửa có liên quan tới Thu tỷ? Trong lòng Chu Tự ngầm suy đoán, sau đó hỏi ngay:
"Ngươi hiểu bao nhiêu về Nữ Thần Đại Địa "Đáng tiếc"
Thái Dương Thần lắc đầu, bình tĩnh nói:
"Chúng ta đều là một thành viên ở nơi này, ta không thể nói cho ngươi chuyện về nàng. Chờ khi nào ngươi mở cánh cửa kia mà nàng không có bên trong thì ta có thể nói cho ngươi"
1097 chữ