Khi Chu Tự tỉnh lại đã là buổi trưa.
Thời gian tiêu tốn để tăng cấp lâu hơn trước đây, đó là vì Ma Đạo Văn Thư.
“Chào buổi trưa, bây giờ là mười một giờ hai mươi sáu phút, nhiều mây trời âm u.
Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai Chu Tự, hôm nay là một ngày tươi đẹp. “Thành công rồi hả?"
Chu Ngưng Nguyệt ngồi xổm trước người Chu Tự tỏ vẻ mặt quan tâm.
“Chắc là thành công rồi.
Chu Tự không tự tin lắm.
Chu Ngưng Nguyệt nghiêng đầu nghi hoặc:
“Chắc là nghĩa là thế nào? Xảy ra chuyện ngoài ý muốn hả?"
“Cũng không tính là chuyện ngoài ý muốn.
Đắn đo một lát, Chu Tự mới nói tiếp:
“Cũng tính là hợp tình hợp lý, tuy nghiêm trọng hơn một chút, nhưng lần trước nó cũng nứt ra rồi.
“Nứt ra?"
Thu Thiển mặc váy ngủ ngồi trên sofa, ánh mắt mang theo vẻ nghi hoặc:
“Ma Chủng xảy ra vấn đề à?"
Chu Tự gật đầu, giải thích nói:
“Ma Chủng xin nghỉ ốm, nó nứt ra, chia năm xẻ bảy, may mà vẫn có liên kết"
Thu Thiển:
"???"
Chu Ngưng Nguyệt:
"???"
Thấy hai người không hiểu lắm, Chu Tự cầm lấy quả quýt trên bàn, sau khi bóc vỏ, tách từng múi quýt ra, chỉ có một sợi liên kết lại với nhau.
“Giống thế này, sau đó sức mạnh của Ma Chủng không ngừng phun trào, không thể kiểm soát.
Chu Tự thản nhiên nói.
“Việc này."
Thu Thiển cau mày, khẽ động đôi môi:
“Nghiêm trọng lắm phải không?"
“Ma Chủng của ngươi đã như vậy rồi, tại sao cơ thể ngươi không có vấn đề gì?"
Chu Ngưng Nguyệt cẩn thận gõ vào cơ thể của Chu Tự, không hề phát giác ra sức mạnh mất kiểm soát.
Ma Chủng nứt ra thì có liên quan gì đến ta? Chu Tự âm thầm phàn nàn.
Hắn nhanh chóng suy đoán, có lẽ là phiên bản khác nhau, dù sao cũng không phải là Ma Chủng được ngưng tụ bởi linh khí, ban đầu hắn dùng công lực ngàn năm.
Sách lậu và sách bản quyền có sự khác biệt cũng là điều khó tránh.
Hắn im lặng một lúc, coi mình là sách bản quyền đi, Chu Tự lẩm bẩm một mình.
“Như vậy cũng có thể gọi là tăng cấp thành công hả?"
Chu Ngưng Nguyệt lại hỏi.
“Qua thời gian nữa Ma Chủng sẽ bình phục, lúc đó sẽ là trận linh ngũ phẩm, cũng tính là thành công"
Chu Tự khẽ gật đầu.
Nhìn chằm chằm Chu Tự một lúc, Chu Ngưng Nguyệt không hỏi nhiều nữa, mà khẽ lẩm bẩm nói:
“Vừa nhìn là biết ngươi được cha mẹ nhặt về.
Chu Tự:
Như nhau thôi.
Nét mặt Thu Thiển thêm một chút u sầu, thầm nghĩ lại cách mối thù một đám lúc đầu xa thêm một bước.
Nàng đã buông bỏ mối thù này, nhưng khi được biết người đó chính là Chu Tự, nàng lại xách lên, đợi ngày báo thù.
“Nguyệt tỷ, nói tiếp với ta chuyện tăng lên đấu giả thất phẩm đi Chu Tự đột nhiên nói.
“Đột nhiên nói chuyện này làm gì? Ngươi muốn dạy người khác hả?"
Chu Ngưng Nguyệt ngồi sang một bên lấy ra giấy bút vừa làm đề vừa hỏi.
Chu Tự ăn quả quýt trong tay, sau khi phát hiện quýt ngọt đến dị thường, liền đưa một nửa cho Thu tỷ, bình tĩnh trả lời:
“Ta đang nghĩ tối nay có nên tăng cấp cho linh khí Chu Thiên không, nhân lúc bây giờ đang có thời gian. Linh khí Chu Thiên tăng cấp không nhanh, một buổi tối không đủ, hôm nay không tăng cấp thì phải đợi tuần sau, hơi bị lâu”.
Nghe vậy, Chu Ngưng Nguyệt chậm rãi đặt bút xuống, nhìn chằm chằm Chu Tự không nói một lời. Thu Thiển ăn quýt, cúi đầu trầm mặc. Trong đầu toàn là câu nói cuối cùng của Chu Tự, đợi đến tuần sau thì hơi lâu. Lần đầu tiên thấy có người tranh thủ thời gian cuối tuần để tăng cấp, theo lý thì tu luyện Chu Thiên Kinh tốc độ có nhanh đi nữa thì cũng không thể nhanh như vậy. Tổng cộng chưa đến bốn tháng đã là đấu giả thất phẩm.Các nàng hai mươi tuổi mới tăng cấp đấu giả thất phẩm.
Chu Ngưng Nguyệt quay đầu nhìn Thu Thiển với ánh mắt khích lệ nói:
“Thu Thiển, ngươi không thể đi bước nào chắc bước nấy nữa, đến lúc đi nhanh bao nhiêu thì được bấy nhiêu rồi, là con gái của Thần Minh, chắc ngươi có tiềm lực đợi khai phá. Sau này một tháng ngươi tăng lên một phẩm, sang năm trực tiếp bước vào thượng tam phẩm.
Thu Thiển trợn mắt:
Có tiềm lực đi nữa thì năm sau cũng không thể bước vào thượng tam phẩm, có thể vào trung tam phẩm đã là vượt mức bình thường rồi.
“Nguyệt tỷ làm khó người khác.
Thu Thiển nói.
Đối với tu vi, Thu Thiển vẫn luôn cố gắng, tu luyện hằng đêm, hy vọng có thể mau chóng từ đấu giả thất phẩm tăng lên giai linh lục phẩm. Nhưng việc này phải đi theo tuần tự từng bước, không phải muốn tăng cấp là có thể tăng cấp.
Chu Tự gật đầu, một tháng lên một phẩm, đúng là làm khó người ta, linh khí Chu Thiên của mình đều dựa vào linh đan dược diệu của Nhị thúc và Nguyệt tỷ. Không có Nhị thúc giúp đỡ thì phải đợi đến năm sau mới lên đấu giả thất phẩm, nhanh nhất cũng phải cuối năm. Có Nhị thúc giúp hai lần nên mới chỉ mất bốn tháng. Nền tảng không vững chắc lắm, thì sẽ là người yếu nhất trong cùng cấp.
Nguyệt tỷ không hề nói dối.
Cũng may, đặc hiệu có Ma Chủng chống đỡ, linh khí Chu Thiên có kim quang thần chú của Nhị thúc cũng miễn cưỡng đủ dùng.
Sau bữa cơm, Chu Tự lại nghe Nguyệt tỷ giảng giải về tăng cấp lần nữa, Chu Thiên Kinh được giảng vô cùng chi tiết tỉ mỉ, làm thế nào để tăng tốc tăng cấp, làm thế nào để ổn định tăng cấp, làm thế nào để quan sát tốc độ tốt nhất của vận hành sức mạnh.
Mười hai giờ bốn mươi sáu phút, mọi thứ chuẩn bị sẵn sàng.
1131 chữ