Rất tốt, chỉ cần không ảnh hưởng tới chuyên cần của hắn thì không thành vấn đề.
Dù sao mọi người cũng không ngờ rằng sẽ về nhanh như thế.
Chỉ vừa chớp mắt đã về tới rồi.
Chu Tự chào mấy vị lão bản rồi đi về nhà.
Hắn nhìn những gian phòng trống rỗng mà đột nhiên cảm thấy có chút lạ lẫm.
"Vẫn nên đọc sách thì hơn.
Chu Tự ngồi trong phòng khách, hắn lật Kim Quang Thần Chú ra để bổ sung công lực ngàn năm.
Về phần phó bản trong Bảo Tàng Thư thì sau này rồi tính.
Chạng vạng tối, Chu Tự cất sách đi, bắt đầu quá trình ngẫm nghĩ sau khi đọc.
Dựa theo những gì Thu tỷ nói thì hai ngày nữa là hắn có thể qua nhà nàng.
Mình phải tranh thủ mua nhẫn trong vòng hai ngày này, đến lúc đó lấy ra cầu hôn.
Mua thêm ít rượu.
Chu Tự nghĩ tới đây thì lấy điện thoại di động ra tìm xem rượu nào dễ khiến người ta say.
Thôi được rồi, không tìm ra đáp án.
Ngày mai đi siêu thị xem sao.
Buổi tối, hắn nhận được bức ảnh Thu Thiển gửi tới.
Là dáng vẻ đang phá trận của Nguyệt tỷ, chờ tới khi Nguyệt tỷ phá trận pháp xong là hắn có thể tới đó.
Chu Tự nói chuyện với Thu tỷ một lúc rồi mới bắt đầu tu luyện.
Trước mắt cũng không có chuyện gì cần để ở trong lòng.
Mặc dù hắn biết về thần minh ngày càng nhiều, nhưng cho tới thời điểm hiện tại thì không ảnh hưởng tới Biên Giới Thành.
Trừ khi tìm ra những thứ có liên quan đến Trí Tuệ Nữ Thần.
Biên Giới Thành bây giờ cũng khá yên tĩnh, những chuyện có thể xử lý đều đã xử lý, không xử lý được thì tạm thời cũng chẳng còn cách nào.
Dư nghiệt của thời đại Thần Minh muốn vào Thanh Thành cũng không phải chuyện dễ dàng.
Cho nên chỉ cần tình hình này duy trì thêm nửa tháng là bọn hắn có thể an tâm mà ăn tết rồi.
Ừ, duy trì tới mấy ngày cuối cùng cũng được.
Cha mẹ trở về rồi, vậy thì có thể kéo theo bọn hắn bất cứ lúc nào.
Có chuyện gì cứ dẫn bọn hắn đến Biên Giới Thành tham quan.
Sau đó những người kia chính là làm càn trước mặt Ma Đạo Cự Phách, hắn có thể mượn đao giết người.
Chu Tự cứ thế ôm tâm trạng này mà tu luyện đến sáng sớm.
Không nghe thấy tiếng báo giờ, không có bữa sáng được chuẩn bị sẵn.
Yên tĩnh, nhưng không hề thú vị.
Chu Tự lấy điện thoại ra xem, vẫn chưa tới bảy giờ.
"Đánh răng rồi đi làm thôi. Để xem tam lão bản có mang thêm đồ ăn sáng không, cũng có thể tiết kiệm được một khoản tiền.
Chu Tự nghĩ như thế rồi đi đánh răng, sau đó đóng cửa lại đi làm.
Tới thư viện, Chu Tự phát hiện hôm nay mình khá may mắn, được ăn một miếng bánh mì.
Còn tiện thể chế bai hai câu.
"Hừ! Lần sau ta sẽ mua bánh ngọt, cho các ngươi ngán chết luôn"
Tô Thi tỏ vẻ hung ác mà nói.
Chu Tự cũng không thèm để ý, hắn tiếp tục làm công việc trong tay.
Chỉ là lúc hắn đang dọn dẹp thì có một người đàn ông trung niên đột nhiên đi vào bên cạnh hắn rồi hỏi:
"Xin hỏi ở đây có truyện cổ tích không?"
Chu Tự ngẩng đầu lên nhìn thì cảm giác mình đã gặp người này ở đâu đó, chỉ một lát sau hắn đã nhớ ra.
Là người mua truyện cổ tích lần trước.
Người này đem lại cho Chu Tự một cảm giác kỳ quái, hắn còn cố ý dặn Đại Địa Thần Khuyển chú ý trong thành.
Không ngờ rằng hôm nay người này lại đến.
"Truyện cổ tích à?"
Chu Tự đi tới một giá sách gần đó rồi lấy hai quyển sách xuống mà hỏi:
"Ngươi đã có hai quyển này chưa?"
Người đàn ông trung niên nhìn xuống rồi thở phào một hơi, hắn nói:
"Ta chỉ cần một quyển thôi"
Chu Tự đưa cho đối phương một quyển rồi hỏi hắn có cần gì nữa không.
Sau khi xác định không cần gì nữa thì mới ra quầy thanh toán.
Người đàn ông trung niên trả tiền xong, hắn nhìn chằm chằm Chu Tự một lát rồi nói:
"Nhìn sắc mặt ngươi không được tốt lắm"
"Ấn đường của ta biến thành màu đen à?"
Chu Tự buồn cười mà hỏi.
"Có lẽ xung quanh đây có hơi gió, mấy ngày tới có thể ngươi sẽ gặp phải gió lốc.
Người đàn ông trung niên nói.
Câu nói này khiến Chu Tự có chút khó hiểu:
"Ngươi có ý gì?"
"Không biết, ta phải đi rồi"
Người đàn ông trung niên nói xong rồi cũng quay người rời đi.
Kỳ quái thật, Chu Tự cảm thấy rất khó hiểu.
Hắn lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Bán Tiên:
"Đại sư, ngươi bói cho ta một quẻ xem gần đây có phải ta sẽ gặp gió lốc gì không"
Bán Tiên trả lời rất nhanh:
"Ta chỉ biết là sắp tới ngươi có nạn đào hoa"
"Nói rõ một chút"
Chu Tự cảm thấy rất hứng thú:
"Đúng lúc ta định mấy ngày nữa đi cầu hôn, ngươi thấy tỷ lệ thành công có cao không?"
"Ta bói có thu phí nhé"
Đối phương trả lời.
"Bao nhiêu tiền?"
"Ba."
Ba tệ ư?
Chu Tự hào phóng chuyển ba tệ qua:
"Được rồi, bói đi "Ba vạn linh thạch"
Bán Tiên cảm thấy mình bị sỉ nhục.
"Ta không có nhiều linh thạch như thế"
Chu Tự suy nghĩ một lát rồi nói:
"Hay là vậy đi, ta đi nói với cha ta, ngươi đi đòi ông ấy đi"
Bán Tiên:
"..."
Hắn thay đổi yêu cầu:
"Nhưng ba tệ thì cũng quá bèo bọt rồi đấy?"
"Hay ta đưa ngươi ba mươi tệ nhé? Ngoài kia xem bói đều là ba mươi tệ"
Chu Tự lại chuyển thêm hai mươi bảy tệ qua.
Cuối cùng đối phương gửi qua bốn chữ:
"Chúc ngươi thành công"
Chu Tự:
"..."
1068 chữ