Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 674: Quyết Định




Sau đó Chu Ngưng Nguyệt rảnh tới phát chán, nàng lại đi phá giải trận pháp.

Thu Thiển thì không còn tập trung nghĩ ngợi bố trí phòng khách nữa, nàng cảm thấy mình vô cùng nhàn rỗi.

Nàng đi tới phòng của Chu Tự, nhìn một chút rồi lại nhẹ nhàng đóng cửa vào.

"Đều là lỗi của sư phụ cả"

Thu Thiển lẩm bẩm trong miệng.

Nàng ngồi thẫn thờ trong phòng khách một lúc lâu mới tiếp tục trang trí.

Chu Tự về tới nhả, hắn vẫn đang băn khoăn do dự.

Nếu theo lý mà nói thì quả của cây Bất Tử chín sẽ mang tới cho bọn hắn lợi ích rất lớn, lực lượng và quyền hành chung quanh cũng có thể được sử dụng tốt hơn.

Chứ đừng nói là quả của cây Bất Tử có công hiện mà những loại trái cây khác không thể tưởng tượng được.

Có nguy hiểm gì cũng có thể cứu vãn đôi chút.

Mà lại, chỉ mấy ngày nữa thôi là Thu tỷ đã quay về, hoàn toàn không ảnh hưởng đến kế hoạch. Nếu không được nữa thì năm sau có thể tới nhà Thu tỷ một chuyến.

"Nhưng...

Chu Tự ngẩng đầu nhìn trần nhà, hắn nhằm trên chăn mà tự lẩm bẩm, như đang hỏi bản thân, lại như đang hỏi người khác:

"Thu tỷ có nghĩ như vậy không?"

Chỉ một lát sau, Chu Tự đã có thể đoán ra Thu Thiển cũng sẽ nghĩ như vậy.

Mặc dù tính cách của Thu tỷ có hơi xấu xa nhưng lúc quan trọng nàng vẫn rất trưởng thành.

Nhưng, Chu Tự vẫn đắn đo do dự. "Hay là đi nói chuyện Thu tỷ để thăm dò một phen. Nếu nàng muốn ta đi thì ta sẽ đi"

Nhưng Chu Tự còn chưa kịp hỏi thăm thì đã nhận được tin nhắn của Thu tỷ. Nàng nói cây Bất Tử quan trọng hơn, chờ nàng quay lại là được.

Chu Tự nhìn thấy tin nhắn này thì nhíu mày. Đây dường như không phải là đáp án mà hắn muốn.

Cả một đêm, Chu Tự không nghỉ ngơi cũng không tu luyện.

Hắn cứ nhìn chằm chằm nhẫn cầu hôn, luôn cảm thấy không đúng lắm.

Ngày thứ hai, sau khi tan làm thì Chu Tự đã đi thẳng tới Biên Giới Thành, tới khuya lại đi về nhà.

Hắn nằm trên sô pha, lăn lộn mãi không yên.

Ngồi dưới đất tu luyện cũng không thể nào bình tĩnh lại được.

Sau đó Chu Tự mở điện thoại di động ra xem thư viện ảnh, nhìn ảnh của Thu tỷ. Rất nhiều tấm đều có nụ cười xấu xa hoặc vẻ mặt đắc ý.

"Quả nhiên, một Thu tỷ hiểu chuyện đúng là không bình thường"

Hắn mở giao diện trò chuyện với Thu tỷ ra, lịch sử trò chuyện còn dừng ở tin nhắn hôm qua.

Chu Tự suy đi nghĩ lại, ngón tay cứ chực chờ động đậy, cuối cùng khó khăn lắm mới viết được mấy hàng chữ:

"Có lẽ ta bị ốm rồi, cứ lăn lộn không ngủ được, cũng không thể bình tâm mà tu luyện. Nên ta mới mở điện thoại ra xem ảnh của Thu tỷ"

Chu Tự vừa gửi đi đã nhận được câu trả lời của Thu Thiển:

"Ta nhớ rằng có lẽ hai ngày này ngươi sẽ rất bận, nên không dám làm phiền ngươi"

Chu Tự nhìn thấy dòng chữ này thì cảm thấy có chút thắc mắc.

Một lúc sau Thu tỷ lại gửi thêm một tin nhắc tới.

"Ngươi nhìn hai chữ đầu với chữ số chín là được"

Hai chữ đầu, với chữ số chín.

Chu Tự nhíu mày, hắn nhìn chằm chằm vào tin nhắn của Thu Thiển mà sững sờ ngay tại chỗ.

Trong lòng hắn không hiểu sao lại có một cảm giác xúc động.

Chu Tự lại đưa mắt nhìn chiếc nhẫn cầu hôn mà mình mua, hắn tắt giao diện trò chuyện với Thu Thiển đi. Sau đó lại gửi tin nhắn cho Mãn Giang Hồng sư tỷ:

"Sư tỷ, ta muốn học thuật pháp lấy lực phá không lần trước"

Mãn Giang Hồng:

"Được thôi.

Không bao lâu sau, Chu Tự nhận được toàn bộ nội dung của Dĩ Lực Phá Không Chi Pháp.

Quả nhiên đây là thuật pháp mà hắn học dễ dàng nhất, nhưng lại có thể gia tốc nhanh nhất. "Khụ...khụ, Dĩ Lực Phá Không Chi Pháp này rất khó để học được. Nhưng thiên phú của ngươi rất cao, có lẽ học sẽ nhanh thôi, mười ngày là được. Nếu nửa tháng rồi mà vẫn chưa học được thì ta sẽ để Hình Ngọ sư huynh đi tìm ngươi"

Mãn Giang Hồng bổ sung thêm.

"Cảm ơn sư tỷ"

Chu Tự đặt toàn bộ tinh thần của mình vào việc học tập Dĩ Lực Phá Không Chi Pháp.

Dĩ Lực Phá Không, cùng loại với Khai Sơn Pháp, dùng lực lượng bản thân mà rung chuyển vách tường không gian, hình thành một loại gợn sóng.

Gợn sóng xuất hiện sẽ khiến không gian uốn lượn, tạo thành những nếp gấp sinh động.

Cho nên Dĩ Lực Phá Không Chi Pháp có thể khiến tốc độ của mình tăng đến cực hạn.

Cái này rất khó học, cần lực lượng đầy đủ. Lực bộc phát phải mạnh, năng lực cảm nhận cũng phải tốt.

Lực lượng của thân thể cũng không thể cách quá xa. Thiên phú dù có cao cũng cần bảy đến mười ngày. Nhưng đối với Chu Tự bây giờ thì mười ngày là quá lâu.

"Ta muốn học được nó trong vòng một buổi tối"

Chu Tự đứng thẳng dậy, hắn nhắm mắt khống chế công lực ngàn năm.

Giờ khắc này, công lực ngàn năm nhảy nhót trong cơ thể hắn, giống như là uống phải thuốc tăng động vậy.

Chu thiên linh khí đoàn và Ma Chủng đều đang tránh né công lực ngàn năm, giống như đang dãy dụa tìm đường sống.

Nếu ví thân thể như một thế giới, thì thế giới hiện tại đối với chu thiên linh khí đoàn và Ma Chủng mà nói thì chẳng khác nào giây phút tận thế.

Công lực ngàn năm không có đặc hiệu, nhưng có thể phát ra quang mang vô tận trong cơ thể Chu Tự.

Tất cả lực lượng đều nằm trong sự khống chế của Chu Tự, đây đã là một phần cơ thể của hắn, là lực lượng hắn khống chế dễ dàng nhất.

1082 chữ