Sắc mặt Minh Nam Sở và Hàn Tô cũng khó coi, chủ yếu là chống lại Thần Minh, họ không có phần thắng. Bây giờ bị cuốn vào, cũng không tách ra được.
“Không cần bi quan như vậy, ta có chỗ dựa, đám người Chu Tự cũng có chỗ dựa.
Thất Thiên trấn an nói.
Nói đến chỗ dựa, Minh Nam Sở và Hàn Tô nhìn về phía Tô Thị.
“Ta cũng có à?"
Tô Thi nghi hoặc chỉ vào mình.
“Ngươi thì có chỗ dựa gì?"
Thất Thiên đứng trên đầu Đại Địa Thần Khuyển dò hỏi.
“Cha Nguyệt tỷ là đại bá của ta?"
Tô Thị hỏi.
“Cha của Thánh nữ là đại bá của ngươi hả?"
Xích Mông có chút kinh ngạc, sau đó nói:
“Cha ngươi tên là gì?"
“Cha ta là Tô Trần Tô Thị nói.
Ba con chó Xích Mông:
Thất Thiên:
"..."
Cho nên việc gì mọi người phải căng thẳng nhỉ? Chỉ là một Thần Minh nhỏ bé mà thôi. Giải tán đi.
Trong đêm đen, có người giấu mình chạy như bay trong bóng tối. Một hồi lâu sau, họ mới từ trong bóng đêm đi ra, đó chính là La Doanh và Lư Tân. Khi họ ở Thập Nhi Minh Linh, nhìn thấy có một vị cường giả xuất hiện ở gần nơi tổ chức hôn lễ, trong lúc lo lắng, họ lập tức bỏ chạy. Xảy ra chuyện ngoài ý muốn, họ không dám cược. Mặc kệ thành công hay thất bại, họ đã làm hết những việc nên làm rồi. Cho nên, suy nghĩ đầu tiên chính là chạy khỏi nơi này.
Họ bỏ chạy mấy ngày mới dừng lại. Chạy đủ xa, họ mới có thể có cảm giác an toàn. Nếu không..lòng rất bất an. “Thất bại hay thành công rồi?"
La Doanh thở một hơi nhìn sang Lư Tân.
Cả đoạn đường đều là nàng vận dụng hết sức mạnh để bỏ chạy. Nàng rất có năng lực.
Lúc này Lư Tân cũng thở mạnh ra, người đột ngột đến lại cường mạnh như vậy dọa họ sợ tới mức nếu không chạy suốt mấy ngày thì không chịu nổi một ngày.
“Ta hỏi thử xem"
Hắn bắt đầu dùng biện pháp đặc biệt để hỏi. Hồi lâu sau, Lư Tân mồ lạnh chảy ròng ròng, nhìn chằm chằm La Doanh với ánh mắt hoảng sợ nói:
“Vị thần thị đó bị giết rồi, ngọn núi đó cũng bị Vĩnh Ám Chi Nhận đánh tan. Sau này Vĩnh Ám Chi Nhận không còn điểm yếu nữa.
Nghe được tin này, La Doanh hơi kinh hãi, nhưng còn thấy mình may mắn nhiều hơn. Cũng may, cũng may nàng nhường ra, không đích thân ra tay. Nếu không...người chết sẽ là nàng.
Hai người lập tức đáp xuống đất và ngồi xuống, có lẽ là đang tận hưởng cảm giác sống sót sau kiếp nạn. Lúc này họ đã hiểu ra một chuyện, người cầm trong tay Vĩnh Ám Chi Nhận và Lê Minh Chi Kiếm đều không phải là người bình thường của thời đại này. Mà thực sự là nhân tài kiệt xuất, tuy thực lực của mình cũng không tệ, nhưng vẫn kém quá nhiều so với thiên kiêu. Họ vốn không thể làm được những chuyện như này.
Nguyên linh tứ phẩm, có thể nói chỉ miễn lưỡng chen vào hàng ngũ cường giả mà thôi. Nhưng chung quy vẫn là miễn cưỡng chen chân.
“Sau đây phải làm thế nào?"
La Doanh hỏi.
Lư Tân lắc đầu, hắn cũng không biết. Đi tìm người nắm giữ Vĩnh Ám Chi Nhận đã là việc không thể nào, nhưng có thể xác định đối phương là ai. Chỉ cần nghe ngóng một chút thì sẽ biết người giết thần thị là ai.
Trong khi họ hết đường xoay sở, đột nhiên có sức mạnh dao động xuất hiện. Hai người sợ giật mình, lập tức nhìn về phía cách đó không xa. Trong hư không một cánh tay ánh sáng xuất hiện, hắn trấn an nói:
“Đừng căng thẳng, là ta. Nhưng các người đúng là chạy giỏi thật, ta đã mất rất nhiều công sức mới tìm thấy các ngươi"
“Giao dịch thất bại, chúng ta cũng định từ bỏ.
Lư Tân cất giọng trầm thấp nói.
Lúc này hắn đã chuẩn bị sẵn sàng giao đấu với đối phương. Hợp tác thất bại, có thể đối phương sẽ giết người diệt khẩu, cũng không phải không có khả năng.
“Ta biết, nhưng ta tính sẽ tiếp tục trả thù lao.
Cánh tay ánh sáng lấy ra hai quyền hạn tiện tay ném cho đám người Lư Tân.
Hai người lấy được quyền hạn tăng cấp đều rất sửng sốt, khó mà tin nổi. Không có cái bánh nào bỗng dưng rời từ trên trời xuống, đối phương cho họ, chắc chắn là có nguyên nhân.
“Ngươi muốn bảo chúng ta làm gì?"
Lư Tân cảnh giác hỏi.
“Không làm gì cả.
Cánh tay ánh sáng cười nói:
“Nói ra thì các ngươi có thể không tin, ta đã tìm rất nhiều đối tác hợp tác, nửa năm nay không có một người nào sống sót. Không phải họ bị dồn vào thế phải chết, mà là họ không biết bỏ chạy. Còn các ngươi là người duy nhất biết bỏ chạy trong số rất nhiều đối tác hợp tác của ta. Vì thế ta muốn hợp tác nhiều hơn với các ngươi. Các ngươi mạnh lên, đương nhiên không có hại với ta. Như vậy ta cũng không cần phải đổi người hợp tác hết lần này đến lần khác. Lý do này đủ chưa?"
La Doanh:
"..."
Lư Tân:
"..."
Điều này khiến người ta rất bất ngờ, cũng có nghĩa là cánh tay ánh sáng thấy họ còn sống nên muốn tiếp tục hợp tác cho đến khi họ chết thì thôi. Một tên rất nguy hiểm, nhưng...hắn đã cho quá nhiều, họ đã theo đuổi quyền hạn này rất lâu rồi. Bây giờ nó đã ở trong tay.
“Thế nào?"
Cánh tay ánh sáng nhẹ giọng hỏi.
“Chỉ vậy thôi ư?"
Lư Tân suy nghĩ hồi lâu mới hỏi câu này.
“Chẳng thế thì sao? Đừng nghĩ ta xấu xa như vậy, tuy ta không phải người tốt, nhưng ta không đến nỗi đối xử quá tệ với đối tác hợp tác đâu. Dù sao các ngươi mạnh và sống sót, rất có ích cho kế hoạch tiếp theo của ta.
Cánh tay ánh sáng nói.
“Được"
Lư Tân gật đầu đồng ý.
La Doanh bên cạnh cũng gật đầu.
1105 chữ