Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 966: Kiếm Tiền




Thánh Tử Ma Đạo cứ như vậy mà đưa cho nàng? Quả thực khó có thể tin nổi.

Mình lại còn ngu ngơ tùy tiện nhận lấy, chỉ tùy tiện nói một câu cảm ơn.

Minh Nam Sở ngươi suýt chút nữa hại chết ta rồi.

Lòng đầy tức giận, nàng rơi vào trạng thái hấp thu. Nhìn Gia Cát Du lâm vào trạng thái, Minh Nam Sở mỉm cười:

"Vậy là ổn rồi, mặc kệ nàng có không vui như thế nào, thì cũng phải thừa nhận là ta đã giúp nàng. Bao lì xì 3000 sắp đến tay rồi"

"Có thể làm vậy thật à?"

Chu Tự có chút tò mò.

Khi trạng thái của Gia Cát Du bắt đầu thay đổi, Minh Nam Sở đã nghi ngờ Chu Tự đã cho nàng quả bất tử, cho nên đã hỏi Chu Tự trước.

Sau đó liền ôm công lao về.

"Có thể. Tới lúc đó 3000 chia đôi"

Minh Nam Sở tự tin nói.

"Thành giao" Chu Tự đưa tay ra.

Hai người cao hứng nắm lấy tay nhau.

Đây không phải là lần đầu tiên chuyện như này xảy ra.

"Nếu thế thì chẳng phải cái gì cũng có thể bán?"

Chu Tự tò mò hỏi.

"Đương nhiên không được.

Minh Nam Sở nói:

"Có loại tiền có thể kiếm lời một cách quang minh, có loại thì có thể kiếm lời bằng cách lén lút, nhưng cũng có loại không thể nào kiếm lời được. Đối với ta mà nói, mỗi một xu đều có nhân quả, không phải tiền nào cũng có thể kiếm Chu Tự: ...

Ngươi đều sắp bị Tam lão bản cho vào sổ đen rồi.

"Đêm nay anh về không? Không về thì ta về nhà cha mẹ"

Tô Thi hỏi Chu Tự.

"Ngày mai rồi về, cũng tiện đi làm luôn Chu Tự nói.

Đến thì cũng đến rồi, hơn nữa đã trễ như vậy, ngày mai trở về cũng không có gì đáng trách.

Hơn nữa ánh trăng ở Thiên Vân Đạo Tông ánh trăng cũng không tệ cho lắm.

Cuối tuần sẽ bắt đầu công lược phó bản, sau khi lấy được quyển sách thứ hai thì còn phải học thuộc lòng.

Hắn thật sự rất bận. Nhưng nếu muốn tiến vào thời đại thần thoại, thì phải chờ đạt đến ma chủng chín vòng, nếu không cơ thể sẽ không chịu nổi sức mạnh của thời đại đó, đồng thời cũng không có cách nào tiến vào.

Lần trước chính là như vậy.

"Nguyệt tỷ, đi, chúng ta đi tìm cha mẹ ta"

Tô Thi kéo Chu Ngưng Nguyệt ra sau núi.

Hàn Tô và Âm Kỳ cũng đi theo.

Chu Ngưng Nguyệt không thèm để ý, dù sao đi đâu cũng giống nhau.

Nhưng nơi không cần động não, nàng cũng không thích động não.

Cho nên cứ mặc cho Tô Thi kéo đi.

Thu Thiển nhìn Chu Tự nói:

"Chúng ta không đi chào hỏi sao? Có hơi bất lịch sự không?"

"Vậy đi theo?"

Chu Tự hỏi.

"Vẫn nên đi chào hỏi một tiếng, không thì người ta lại nói Thần Nữ Ma Đạo như ta không hiểu lễ nghĩa"

Thu Thiển nói.

"Thu tỷ cũng để ý mấy chuyện này sao?"

Chu Tự có chút không thể tin được.

"Đây là lễ phép cơ bản"

Thu Thiển kéo Chu Tự đuổi theo Tô Thị.

"Ta cảm thấy nhân vật phản diện không cần lịch sự như vậy.

Chu Tự nói.

Chỉ có điều, hắn vẫn nhấc chân đi theo sau.

Ân Chí Viễn ngồi ở một bên nhìn bầu trời, cũng không có ý định vội vã rời đi.

Chủ yếu là vì mấy tiền bối như Hình Ngọ vẫn còn ở, nên hắn cũng ngượng ngùng rời đi.

Thiên Vân Y Y im lặng ngồi đợi bên cạnh hắn.

"Sư muội sắp thăng cấp rồi à?"

Hắn tốt bụng hỏi.

"Ùm."

Thiên Vân Y Y gật đầu nói:

"Đang chuẩn bị, chỉ là còn chưa có cơ hội"

Thăng cấp Nguyên Linh cũng không phải là một chuyện dễ dàng, Dao Di Thiên Nữ có Điêu Nhã Ngọc, cũng có đủ cơ hội để thăng cấp thành công. Còn nàng thì chẳng có gì, cho nên chỉ có thể dựa vào bản thân.

Kỳ thật khi không có được Điêu Nhã Ngọc, nàng ít nhiều cũng đã thở phào nhẹ nhõm.

Cũng không biết tại sao.

Quả thật nàng đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để thăng tiến.

Sau này nếu nàng muốn thăng thì cũng phải chờ thêm vài năm nữa.

Nếu may thì có lẽ là trong vài tháng, nhưng ai mà chắc chắn được điều này chứ?

"Với thiên tư của sư muội thì điều này cũng không khó, lúc trước khi ta thăng cấp...

Ân Chí Viễn bắt đầu nói đến cơ hội thăng cấp của mình.

Hy vọng sẽ có thể giúp đỡ được đối phương.

Tiêu Bộ vốn định rời đi, nhưng khi nghe được Ân Chí Viễn nói về chuyện thăng chức Nguyên Linh, thì trong nhất thời, hắn ngây ngẩn cả người.

Sau đó ngồi ở đằng xa, im lặng lắng nghe.

Tuy rằng hắn vẫn còn cách việc thăng cấp rất xa, thế nhưng mấy chuyện tốt này, nếu có thể nghe thì tất nhiên là không thể bỏ qua.

Thượng Quan Hà thì đang trông coi ba con thần thú.

Khi biết được Thanh Thành còn có mấy con, thì trong nhất thời, hắn đều nảy ra suy nghĩ dọn tới Thanh Thành.

Nhưng hắn cũng biết, tham thì thâm.

Vẫn là nên quan sát ba con này trước đã.

Chuyện sau này thì đợi sau này rồi nói.

Bạch Tử nhìn bọn họ một chút, cuối cùng xoay người đi làm bữa sáng.

Thanh Long lúc này đang cùng Hình Ngọ chơi cờ, là cờ vây.

Đám Chu Tước thì ngồi cạnh vây xem.

Chỉ là hai người đánh chậm quá, cho nên đám người Chu Tước đành chuyển mắt về phía trăng sáng, sau đó nằm dài trên cỏ ngắm ánh trăng.

"Ma bệnh, thiếu chủ nhà chúng ta kết hôn, ngươi định tặng quà gì?"

Chu Tước lười biếng hỏi.

"Ta đi với sư phụ sư nương, hơn nữa ta vẫn còn đợi gả, cho nên không cần tặng lễ"

Nói xong, nàng nhẹ nhàng ho khan hai tiếng.

"Chúng ta cũng không cần tặng, dù sao thì chúng ta cũng bên phía chủ nhà Chu Tước nói.

Mặc dù bốn người họ là hộ pháp của ma môn, nhưng trên thực tế chỉ nghe lời môn chủ.

1098 chữ