Bên dưới vùng biển vô tận.
Có một cung điện đang lặng im nằm dưới đáy nước.
Cung điện rất lớn, bên trong hiện ra ánh sáng mờ.
Lúc này, có một bóng người xuất hiện từ trong nước, nàng từ từ đi về phía cung điện.
Nước biển xung quanh đều tản ra, để cho nàng tiến vào bên trong cung điện.
Khi mũi giày của nàng chạm vào mặt đất, thì toàn bộ cung điện như là đang sống lại, nó tự động đẩy hết tất cả nước ra bên ngoài.
Cung điện lúc này đã bị một màn sáng bao trùm, bên trong không còn một vệt nước.
"Di tích này có không ít thần lực, là một nơi tốt"
Một giọng nói thanh thúy dễ nghe vang lên.
Trên người nàng là một bộ đồ ma pháp, trong tay là một cây trượng phép.
Nhìn giống như một thiếu nữ ma pháp.
Nàng trực tiếp đi thẳng vào bên trong, vừa đi vừa thuận miệng nói:
"Nơi này được không? Nếu không được nữa thì sẽ trễ giờ mất. Hả? Ảnh à? Chờ chút, ta cho ngươi xem Dường như nàng đang nói chuyện với ai đó, nhưng xung quanh lại chẳng có một bóng người.
Một lát sau.
Nàng đi ra phía sau đại điện, nơi này có đặt một tượng thần.
Sau đó, nàng móc ra một tấm ảnh, rồi vứt nó lên bàn như đang vứt một lá bài.
"Xem đi, tiểu mỹ nữ mà ngươi thích xem nhất đấy. Cũng chỉ có ta mới hào phóng như vậy, đặc biệt cầm tấm ảnh tới đây để cho ngươi có thể liếc nhìn một cái"
Lúc này, thần lực của điện thần hội tụ lại, bao phủ lấy tấm ảnh.
Ánh sáng chiếu xuống, hình ảnh bên trong cũng rõ hơn.
Là ảnh chụp chung của Thu Thiển và Chu Tự ở nhà.
Mặt dán mặt.
Nếu Thu Thiển ở chỗ này nhất định sẽ hét lên, cái tên không biết xấu hổ như sư phụ, không ngờ lại lén lút đưa ảnh của nàng cho người khác xem.
Ma pháp thiếu nữ đứng ở bên cạnh im lặng chờ đợi, chỉ là rất nhanh, nàng liền có chút nghi hoặc mở miệng:
"Không thích người đàn ông này? Không thích nó có ích lợi gì? Người đẹp trong bức ảnh thích nó. Rất nổi loạn.
Nếu ngươi nói lời hay thì ngươi đúng. Nhưng nếu ngươi nói lời khó nghe thì nàng chẳng cần quan tâm ngươi là ai đâu"
Thiếu nữ ma pháp nhìn trái nhìn phải, nhìn thấy cái ghế liền chủ động đi qua lấy để ngồi.
Ngồi xong, nàng nói tiếp:
"Ta chưa từng gặp hắn. Nhưng hẳn là một thằng nhóc không tệ, dù sao không phải ai cũng khiến cho thần nữ phản nghịch này thích. Sao ta biết có bị lừa hay không? Chờ tới lần sau ta đi gặp họ, nhất định sẽ cho họ một bất ngờ"
Nói xong, thiếu nữ ma pháp lại im lặng không nói.
"Xem xong chưa? Ta còn phải bói cho họ một quẻ, để xem đứa con đầu là trai hay gái nữa"
Thiếu nữ ma pháp hào hứng nói.
Thần lực đột nhiên sửng sốt, có cảm giác như là bị đồng minh phản bội.
"Nam lớn cưới vợ nữ lớn gả chồng thôi mà. Không thấy dạo gần đây mỗi ngày nàng đều rất hạnh phúc à? Nấu cơm, mua sắm, chụp ảnh, tấm hình nào cũng thấy cười hết. Nếu ta hỏi nàng ai là người hạnh phúc nhất trên thế giới, nàng nhất định sẽ không ngần ngại nói với ta người đó chính là nàng. À quên, ngươi không nhìn thấy được. Là sơ suất của ta. Nhân tiện, nếu ngươi tò mò người đó là ai thì ngươi có thể mượn dùng Dòng Sông Lịch Sử. Nghe nói hắn gần đây đã có thể đi vào Dòng Sông Lịch Sử rồi, rất thần kỳ đúng không? Dòng Sông Lịch Sử của trí giả căn bản là nơi người ngoài không thể vào, nhưng hắn lại có thể, hơn nữa ta còn nghe nói người bên trong không ai dám đắc tội hắn. Hắn đã đi gặp cha mẹ hắn rồi, có lẽ lần sau sẽ đến gặp ngươi. Ngươi có thể nhờ đó mà tiến vào Dòng Sông Lịch Sử, gặp hắn để trò chuyện. Nhưng ngươi phải đề phòng việc bị hắn trêu chọc, ta không lửa ngươi đâu, hắn quả thật chẳng phải người"
"Được rồi, không nói nữa, ta phải xem bói đây"
Nói xong, thiếu nữ ma pháp bắt đầu dùng tấm hình để xem bói.
Nàng có móc một đống đồ ra, nhìn thì có vẻ rất gì và này nọ.
Ting ting.
Còn chưa đợi nàng bắt đầu xem thì điện thoại có tin nhắn, có người vừa gửi qua một số hình ảnh.
Thiếu nữ ma pháp hưng phấn nói:
"Qua đây, tiểu mỹ nữ của ngươi gửi hình cưới này, nhìn nàng vui vẻ chưa kìa"
Lúc này, ánh sáng của thần lực nhanh chóng hội tụ quanh điện thoại, dường như là đang gấp đến không kịp đợi.
Trong cung điện dưới nước.
Thiếu nữ ma pháp ngồi trên ghế cao xem di động, thần lực thì vây xung quanh nàng.
Dường như cũng đang xem điện thoại.
Lúc này, nàng đột nhiên quay đầu nhìn thần lực, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc:
"Này cũng cản trở ngươi à? Thật khó hầu hạ mà"
Nhưng rồi nàng vẫn nhường nhịn.
"Sao rồi? Nhìn đẹp không? Gì? Càng nhìn càng thấy người đàn ông không vừa mắt? Phiền phức rồi...Hay giờ ngươi nhắm mắt lại đi? Ấy ấy, đùa thôi mà, ngươi nghiêm túc vậy làm gì? Ngươi còn chưa nhận xét tiểu mỹ nữ đó, thể nào, công sức nuôi dưỡng hơn hai mươi năm của ta ổn không?"
"Công của ngươi? Ngươi có công gì chứ? Nàng gặp ta thì phải ngoan ngoãn gọi một tiếng sư phụ, còn gặp ngươi thì có lẽ sẽ lập tức quay mặt sang một bên. Ngươi không biết nàng mang thù thế nào đâu, đầu năm ta nói nàng một câu, cuối năm nàng trả lại cho ta câu y hệt. Cố gắng cả năm chỉ vì để trả lại một câu nói thôi đấy"
Thiếu nữ ma pháp mỉm cười phàn nàn.
Sau đó, nàng có chút bất đắc dĩ chuyển ảnh:
"Được rồi được rồi, chuyển ngay đây"
1092 chữ